RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2488

“Tông Trạch! Anh về rồi à! Mau ngồi xuống đây đi!” Cao Mỹ Lệ vội vàng đứng lên, gọi Liễu Tông Trạch ngồi xuống.

Sau đó, mọi người lại ngồi chơi thêm một lát, Cao Mỹ Lệ nói mình phải đi về, không thể trở về quá muộn.

Tất nhiên Liễu Tông Trạch cũng vội vã đứng lên, chuẩn bị đưa Cao Mỹ Lệ về nhà.

“Anh Phong! Các anh cứ ngồi chơi một lát, tôi sẽ lập tức quay lại ngay. Gia đình của Mỹ Lệ quản lý rất nghiêm khắc, không thể về nhà quá muộn được!” Liễu Tông Trạch nói với mọi người.

“Chúng ta cũng trở về đi, đúng là cũng không còn sớm nữa rồi, hôm nào lại tụ tập sau!”

Trong lòng của Cao Phong vẫn đang âm thầm cất giấu một chuyện nên cũng quyết định đứng lên.

“Như vậy cũng được!” Liễu Tông Trạch gật đầu một cái.

Sau đó, Long Tuấn Hạo đi thanh toán hóa đơn rồi mọi người cùng nhau rời đi.

Liễu Tông Trạch lái xe chở Cao Mỹ Lệ về nhà cô ta, mà Cao Phong và Phạm Thanh Nhiên lại ngồi lên xe của Long Tuấn Hạo.

“Anh Phong! Anh cảm thấy Cao Mỹ Lệ thế nào? Có xứng đôi với Tông Trạch không?” Long Tuấn Hạo vừa khởi động xe vừa thuận miệng hỏi Cao Phong một câu.

“Tôi cảm thấy… Cũng tạm được đi! Cậu nói cho tôi biết, làm sao hai người bọn họ lại quen biết nhau vậy?” Cao Phong ngừng một chút rồi mở miệng hỏi.

“Nhắc đến chuyện này cũng đúng là trùng hợp! Đêm hôm đó, hai chúng tôi uống rượu xong, mỗi người tự lái xe trở về nhà mình, kết quả vừa vặn để cho Tông Trạch thể hiện một cảnh anh hùng cứu mỹ nhân.”

“Sau đó cậu ta và Cao Mỹ Lệ cảm thấy thích nhau, nên Tông Trạch bắt đầu điên cuồng theo đuổi cô ta, nghe nói Cao Mỹ Lệ vẫn chưa đồng ý đâu!” Long Tuấn Hạo lắc đầu một cái, chậm rãi đạp chân ga tiến về trước.

“Cô ta là người nơi nào, đã điều tra rõ ràng bối cảnh của cô ta sao?” Cao Phong nhíu mày hỏi.

Long Tuấn Hạo nghe vậy lập tức sửng sốt, sau đó vội vàng trả lời: “Cô ta chính là người địa phương ở Thành phố Hà Nội thôi. Trước kia, cô ta vẫn luôn ở một thành phố khác, bây giờ cha mẹ của cô ta cao tuổi rồi, muốn lá rụng về cội nên mới quyết định trở về Thành phố Hà Nội.”

“Hoàn cảnh gia đình cũng coi như tạm được, cũng không tính là giàu có nhưng cũng không nghèo khó.”

“Hơn nữa cô gái này vô cùng kiên cường. Tông Trạch đưa cô ta cái gì, cô ta cũng không muốn nhận, thật sự không muốn đấy, nếu cứng rắn ép cô ta nhận, cô ta còn sẽ nổi giận.” Nói tới Cao Mỹ Lệ, Long Tuấn Hạo cũng khen không dứt miệng.

Cô bé này đúng là không tồi, mặc kệ và khuôn mặt, vóc dáng, hay là nhân phẩm cũng không tìm ra được điểm nào không tốt.

“Ừ! Đúng là không tồi.” Cao Phong gật đầu một cái, nhéo vào lòng bàn tay của mình, anh cũng hy vọng rằng chuyện lúc nãy chỉ là ảo giác của anh mà thôi.

Lãng tử quay đầu còn quý hơn vàng.

Một tên con em đời thứ hai của gia đình quyền quý như Liễu Tông Trạch, nguyện ý nghiêm túc với một cuộc tình thì đúng là hết sức không dễ dàng.

Cao Phong không hy vọng, nửa đường lại xảy ra chuyện gì rắc rối.

“Hừ! Theo tôi thấy, cái cô Cao Mỹ Lệ kia cũng không giống như người tốt lành gì!”

Phạm Thanh Nhiên hừ lạnh một tiếng, phát biểu lên ý kiến của mình.

“Cô đang nói cái gì vậy?” Cao Phong nhẹ nhàng nhíu mày.

“Cao Phong! Anh đừng vội trách cứ tôi! Tôi nói cho anh biết, có lẽ đàn ông các anh biết rõ loại người nào là những tên đàn ông rác rưởi và vô cùng!”

“Nhưng mà chỉ có người phụ nữ mới càng hiểu phụ nữ, chỉ có những cô gái mới biết rằng người phụ nữ nào là kẻ có vẻ ngoài ngây thơ, trong sáng hơn người, nhưng thực tế bên trong lại thối nát, rất giỏi tâm kế, thích đùa giỡn tình cảm của người khác!”

Chân mày của Cao Phong càng nhíu chặt hơn, những lời này của Phạm Thanh Nhiên đã mang theo ý khinh bỉ và nhục nhã người khác. Câu nói của cô ta đã nói rõ, Cao Mỹ Lệ là một kẻ có vẻ ngoài ngây thơ, trong sáng hơn người, nhưng bên trong lại thối nát, rất giỏi tâm kế, thích đùa giỡn tình cảm người khác.

“Cô nên chú ý đến cách nói chuyện của mình một chút đi!” Cao Phong nhàn nhạt nói.

Long Tuấn Hạo cũng sờ sờ lên cái đầu trọc của mình rồi nhỏ giọng nói: “Cô Hiên Nhiên! Dù thế nào đi nữa, cô cũng cẩn thận một chút, đừng để cho Tông Trạch nghe thấy những lời này, nếu không, chắc chắn cậu ta sẽ liều mạng với cô đấy!”

“Lần trước, tôi có nói một câu gì đó, suýt nữa thì cậu ta đã lao vào đánh nhau với tôi. Lần này thằng nhóc đó thật sự động lòng rồi!”

Cao Phong gật đầu một cái, cũng không nói gì nhiều.

Phạm Thanh Nhiên yên lặng một hồi lâu, cuối cùng vẫn lẩm bẩm một câu: “Dù sao tôi cũng nói với các anh rồi đấy, phụ nữ mới là những người hiểu rõ phụ nữ nhất, chắc chắn các anh sẽ phải hối hận!”

“Không liên quan gì đến chúng tôi cả! Tông Trạch tự lựa chọn thì dù kết quả như thế nào, cậu ta cũng phải tự gánh chịu thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi