RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2501

“Sau này có xảy ra chuyện gì thì chị cũng không nói với em nữa.” Kim Tuyết Mai nói vô cùng nghiêm túc, không có chút xíu ý đùa giỡn nào.

Kim Vũ Kiên sững người, vẫn tức giận ngồi xuống.

“Sao có thể thế được chứ, có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai đó, chị không biết sao hả? Chuyện này tuyệt đối không thể nhịn được.”

“Chị, em thấy chị thay đổi rồi, chuyện này mà chị cũng không dám hỏi, chị đang dung túng anh ấy.” Kim Tuyết Mai giận dỗi nói.

Kim Tuyết Mai nghe vậy thì không nhịn được lắc đầu một cái rồi cười tự giễu.

Chậm rãi đưa tay ra vuốt ve cái bụng hơi nhô lên của mình.

“Nhưng mà chị có thể làm thế nào đây? Cao Phong ở bên ngoài vất vả như thế không phải vì chúng ta sao?”

“Thế lực của nhà họ Kim không ổn, chẳng giúp anh ấy được cái gì cả, tất cả mọi chuyện đều do một mình anh ấy gánh vác.”

“Vì thế, chị chỉ có thể làm như không biết, dù không giúp được gì thì chí ít cũng có thể để anh ấy bớt ngột ngạt.”

Tối hôm qua, Kim Tuyết Mai đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn không nhắc chuyện này với Cao Phong.

Bởi vì cô cảm thấy với thân phận hiện tại của Cao Phong thì chỉ cần được ở bên anh, cô đã thấy rất hạnh phúc rồi.

Khi anh phải chịu khổ chịu mệt, bản thân cô không kề vai gánh vác cùng anh.

Vì vậy, anh ấy thỉnh thoảng buông thả một chút thì cô có tư cách gì để can thiệp đây?

“Chị dâu, chị đừng tự ti như vậy, anh Kình Thiên không phải loại người đó.”

Cao Tử Hàn từ nãy vẫn giữ im lặng cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện, nhẹ nhàng khuyên nhủ Kim Tuyết Mai.

“Chị, chị không tự ti.” Kim Tuyết Mai hơi cúi đầu xuống, nói nhỏ.

Nhưng không biết để tay vào đâu, điều đó cho thấy trong lòng cô cũng rất rối bời.

Sao có thể không tự ti được chứ?

Bây giờ, thân phận của Cao Phong là một nhân vật lớn hàng đầu.

Còn cô chỉ là một người xuất thân từ dòng họ hàng thứ ba, không thể giúp gì cho Cao Phong thì thôi, có khi còn kéo chân Cao Phong nữa.

Hơn nữa, khi Cao Phong còn ở nhà họ Kim, giữa hai người cũng không vui vẻ hòa thuận cho lắm.

Nhưng mà sau khi trải qua rất nhiều chuyện, tình cảm mới dần dần trở nên bền vững.

Bất cứ ai trong tình huống này đều sẽ thấy tự ti thôi.

“Chị Tuyết Mai, thực ra thì trong dòng họ bọn em, đàn ông có tam thê tứ thiếp cũng là chuyện bình thường.”

“Bởi vì dòng họ muốn phát triển thì không thể tách rời sự sinh sôi, chỉ khi nhân số đủ nhiều thì mới có thể ngày càng lớn mạnh.”

“Nhưng anh Kình Thiên đối với chị quả thực tình sâu nghĩa nặng, hai bọn em lớn lên bên nhau từ nhỏ, chị cứ tin ở em!”

Cao Tử Hàn lấy giấy lau tay, nói thật lòng.

Nghe thấy mấy lời này của Cao Tử Hàn, tâm trạng của Kim Tuyết Mai quả nhiên tốt hơn rất nhiều.

Ngay sau đó ba cô gái lại tiếp tục cười nói.

Nhưng không được lâu lắm thì có ai đó nhấn chuông cổng biệt thự.

Trần Vân Lan vội vã buông cây chổi trong tay xuống, nhìn ra bên ngoài xem thử.

“Thím Lan, phía dưới kia có một cô gái nói là muốn tìm cậu Phong.”

Một cậu thanh niên phụ trách bảo vệ an toàn cho núi Bồng Thiên thông báo với Trần Vân Lan.

“Cậu Phong rất bận, bảo cô ta về đi, nếu là chuyện công việc thì đợi cậu Phong từ bất động sản Phong Mai về rồi tính.” Trần Vân Lan nhẹ nhàng nói.

Mặc dù bà ta chẳng có vai vế gì so với mấy người Kim Tuyết Mai nhưng dẫu sao bà ta cũng là con dâu của nhà họ Cao, khí chất trên người vẫn không thể thiếu.

Kim Tuyết Mai nghe thấy động tĩnh bên này, cau mày nhìn qua.

“Thím Lan, thím báo cậu Phong gọi điện thoại cho cô ta đi, cô ta cứ nhất quyết muốn lên núi.”

“Nếu như xác nhận không phải bạn bè của cậu Phong thì chúng tôi sẽ dùng biện pháp cưỡng chế bắt cô ta phải đi.” Cậu thanh niên nhẹ giọng báo cáo.

“Cô gái đó tên là gì?” Kim Tuyết Mai khẽ hỏi.

“Thưa cô chủ, cô ta nói cô ta tên là Phạm Thanh Nhiên.” Thanh niên kia vội vã trả lời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi