RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2673

Cát vàng đại diện cho lục địa, mà đại dương thì được thay thế bằng cát mịn màu xanh nhạt, nhìn qua rất có sức gợi hình gợi cảm.

“Đây là hải phận của nhà họ Cao đúng không?” Sau khi quan sát hai giây thì Cao Phong bất thình lình phản ứng lại.

“Đúng thế. Đây chính là bản đồ thu nhỏ của hải phận nhà họ Cao đó cậu Phong.” Lâm Vạn Quân gật đầu một cái.

Cao Phong hít một hơi dài, trong lòng thì thầm khen ngợi Lâm Vạn Quân lúc nào cũng suy nghĩ rất tinh tế. Cũng chỉ có Lâm Vạn Quân mới có thể làm được những chuyện như vậy, vì ngay cả Cao Phong cũng không thể hiểu rõ hải phận nhà họ Cao như Lâm Vạn Quân.

“Vốn dĩ trước lúc cậu lên đường tôi đã muốn dẫn cậu tới đây xem rồi. Nhưng lúc đó lại xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, tôi còn chưa kịp cho cậu xem thì cậu đã dẫn quân xuất phát rồi. Sau đó trong khoảng thời gian này, tôi đã sửa đổi lại vài chỗ, bảo đảm giống ngoài đời thực đến chín mươi phần trăm.” Lâm Vạn Quân chỉ vào hộp cát trước mặt rồi nói.

Cao Phong nghe vậy thì có phần ngại ngùng, lần trước vì nghe lời gièm pha trong thư của Cao Bằng mà suýt chút nữa anh đã tin Lâm Vạn Quân là kẻ nội gián mà đem ông ta ra xử lý, bây giờ nghĩ lại thì anh không khỏi cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

“Cậu Phong, cậu cũng không phải là thánh nhân nên mắc phải sai lầm cũng là chuyện bình thường thôi, chuyện đã qua rồi thì không cần nhắc lại và cũng không cần nghĩ lại làm gì nữa. Chúng ta xem cái hộp cát này trước đi.” Lâm Vạn Quân nhìn vẻ mặt của Cao Phong dường như có gì đó không đúng lắm nên ông ta vội vàng khuyên nhủ một câu.

Cao Phong gật đầu một cái rồi nhìn về phía hộp cát.

Không thể không nói cái hộp cát này trông rất thật, có khi còn sinh động hơn mấy tấm bản đồ thông thường.

Dù sao thì mấy tấm bản đồ thông thường cũng chỉ đơn giản là một tờ giấy, còn hộp cát lại đem đến cho người ta cảm giác giống như bản thân đang lạc vào một kỳ quan nào đó, chính vì thế mà nó sinh động hơn rất nhiều. Giống như thể họ đang đứng trên vùng trời của hải phận nhà họ Cao mà quan sát xuống bên dưới, cực kỳ rõ ràng.

“Đây là bốn hòn đảo lớn, đây là trung tâm đảo…”

“Đây có phải là Thành phố Đà Nẵng không? Còn có vài thành phố tiếp giáp với Thành phố Đà Nẵng nữa.”

Cao Phong vừa nhìn vừa hỏi, Lâm Vạn Quân cũng không cảm thấy phiền phức, Cao Phong hỏi cái gì thì ông ta trả lời cái đó.

“Cậu Phong, bây giờ chúng ta lên kế hoạch tác chiến thử xem sao đi. Sau đó trước khi lên đường, chúng ta bàn bạc lại thật kỹ với Tuấn Hạo, Tông Trạch và cả đám người Kim Thành một lần nữa cho chắc ăn. Vì dù sao lần tiến quân vào Thành phố Đà Nẵng này, họ vẫn là lực lượng chiến đấu chủ yếu.” Lâm Vạn Quân nhẹ giọng giải thích.

Hai người họ cứ nhìn hộp cát rồi lên kế hoạch, góp ý với nhau, tính toán xem nên tấn công vào trung tâm đảo của nhà họ Cao như thế nào để tổn thất giảm thiểu xuống mức thấp nhất mà vẫn đảm bảo được tốc độ nhanh nhất.

Cùng lúc đó, trong phòng của Cao Anh Hạo nằm giữa trung tâm đảo nhà họ Cao.

“Cậu nói gì cơ? Kim Tuyết Mai và người đứng đầu nhà họ Diệp, Diệp…”

Bây giờ Cao Anh Hạo đang kinh ngạc đến cùng cực nên lắp bắp không thể nói thành lời.

Chuyện xảy ra ở Thành phố Hà Nội đã truyền đến tai của Cao Anh Hạo.

Anh ta càng nghĩ càng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

“Đúng thế cậu Anh Hạo, Kim Tuyết Mai và chủ nhân nhà họ Diệp ở Thủ đô có mối quan hệ rất thắm thiết với nhau. Nghe nói năm đó cha ruột của Kim Tuyết Mai là đồng đội của Diệp Thiên Long, người đứng đầu nhà họ Diệp.” Một tên thanh niên áo đen vội vàng báo cáo sự thật.

“Cái con mẹ nó, sau đó thì sao nữa?” Cao Anh Hạo trợn trừng hai mắt rồi hỏi thêm.

“Thế nên hình như Diệp Thiên Long muốn nhận Kim Tuyết Mai làm con gái nuôi và đối xử với cô ta vô cùng tốt. Hơn nữa ông ta còn công khai thông báo rằng nếu có ai khinh rẻ Kim Tuyết Mai thì cũng chính là đang khinh rẻ nhà họ Diệp ở Thủ đô, và chắc chắn ông ta sẽ không bỏ qua cho kẻ đó.” Tên thanh niên áo đen lại nói một cách vội vàng.

Bấy giờ trong đầu Cao Anh Hạo ong ong một tiếng, hai mắt anh ta càng trợn trừng to hơn nữa.

“Con mẹ nó chứ, chuyện này, chuyện này, chuyện này…”

“Chắc nhà họ Diệp còn trâu bò hơn cả nhà họ Phạm đúng không?” Cao Anh Hạo hỏi một câu.

Anh ta cũng thừa biết nhà họ Phạm không thể so sánh với nhà họ Diệp được nhưng anh ta vẫn không nhịn được mà muốn xác nhận lại lần nữa.

“Cậu Anh Hạo, nhà họ Diệp chính là một trong ba dòng họ lớn ở Thủ đô, mà nhà họ Diệp còn là dòng họ đứng đầu ở đó nữa.” Tên thanh niên áo đen thành thật trả lời.

Đôi mắt vẫn mở to đến cùng cực của Cao Anh Hạo lại càng trợn to thêm một chút nữa, trong lòng anh ta khẽ dội lên từng đợt khí lạnh.

Lực lượng khủng khiếp đến mức có thể phá sập cả bầu trời của nhà họ Diệp mà lại có quan hệ với Kim Tuyết Mai ấy hả? Đây không phải là chuyện sẽ khiến người khác bị dọa chết sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi