RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2698

“Vâng.” Lâm Vạn Quân trả lời.

Sau đó hai người không nói thêm gì nữa và chạy về phía khách sạn Minh Quân.

Lúc này.

Trong khu nhà ở của Cao Mỹ Lệ, có một nhóm khách không mời mà đến.

Họ phân tán ở khắp mọi nơi và quan sát nơi ở của Cao Mỹ Lệ.

Kế hoạch thứ hai của Cao Phong đã bắt đầu thực hiện rồi, chỉ đợi mệnh lệnh của Lâm Vạn Quân thì họ sẽ nghĩ cách xông vào nhà của Cao Mỹ Lệ.

Lúc này, trong nhà Cao Mỹ Lệ có động tĩnh gì cũng đi vào tầm ngắm, mọi thứ đều được quay hình lại hết.

Đây là cách duy nhất Cao Phong nghĩ ra để kéo Liễu Tông Trạch trở về.

Trong khách sạn Minh Quân.

“Cục cưng, anh vừa nói chuyện điện thoại với anh Phong rồi, một lát nữa anh ấy sẽ đến đây.”

“Ngoài ra anh đã gọi điện thoại cho tiếp tân rồi, một lát họ sẽ đem rượu lên, anh và anh Phong phải uống một ly mới được.”

“Anh nói em nghe, đàn ông mà, chính là rượu vào lời ra đấy, uống rượu xong thì hiểu lầm gì cũng bỏ qua hết.”

Liễu Tông Trạch vừa nói vừa đi đến ngồi xuống bên cạnh Cao Mỹ Lệ.

Cao Mỹ Lệ khẽ gật đầu, tựa đầu vào vai của Liễu Tông Trạch.

“Tông Trạch, cực khổ cho anh rồi, vì em mà làm tốn thời gian của hai người nhiều như thế.” Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng nói.

“Nói gì vậy, em là người phụ nữ của anh, chuyện của em tất nhiên là chuyện của anh rồi.”

“Yên tâm đi, anh chắc chắn có thể khiến anh Phong chúc phúc cho chúng ta.”

“Đúng rồi cục cưng, anh phải nói với em là con người của anh Phong phải mềm mỏng mới được.”

“Em càng cứng rắn với anh ấy, anh ấy sẽ càng bỏ mặc em nên hãy cố gắng nghe lời anh ấy và xóa bỏ hiểu lầm.”

“Vì vậy nên một lát em đừng nói gì cả, với tính cách của anh Phong, thường sẽ không bao giờ chủ động thân thiện với người lạ đâu.” Liễu Tông Trạch có chút lo lắng nên dặn dò.

“Em biết rồi!” Cao Mỹ Lệ gật gật đầu, sau đó nói: “Nhưng em cứ cảm thấy có gì đó không tốt lắm.”

“Tại sao lại không tốt? Có gì mà không tốt?” Liễu Tông Trạch hơi ngơ ngác.

“Thứ nhất, ba người chúng ta cùng nói chuyện, có những chuyện em nói không nên lời.”

“Thứ hai là em vẫn có chút sợ anh Phong, anh ấy trước đó đã gửi cho em tin nhắn như thế.” Cao Mỹ Lệ cúi đầu và nhắc lại chuyện Cao Phong bảo cô ta hãy đến khách sạn.

Liễu Tông Trạch nghe đến đây cũng ngơ ngác, anh ta cũng nghĩ đến chuyện xảy ra trước đó.

Liễu Tông Trạch gãi gãi đầu, sau đó xua tay nói: “Anh Phong lúc đó có thể đúng là có ý nghĩ đó, dù gì cục cưng cũng quá xinh đẹp nên anh ấy động lòng cũng là chuyện thường tình mà!”

“Nhưng mà em yên tâm, anh đã nói rõ với anh Phong rồi, anh hy vọng chuyện cũ bỏ qua hết đi, sau đó cũng mong anh ấy sẽ chúc phúc cho mình, anh ấy cũng đã nhận lời rồi.”

“Vì vậy em yên tâm, chắc chắn không sao đâu.”

“Ngoài ra nếu em cảm thấy trước mặt anh ngại quá thì em hãy nói chuyện riêng với anh Phong, lúc đó anh sẽ đi nhà vệ sinh, có được không?”

Liễu Tông Trạch ở trước mặt Cao Mỹ Lệ lúc này y như một tên ngốc vậy, hoàn toàn bị Cao Mỹ Lệ dắt mũi.

“Được thôi, vì muốn có một tương lai tốt đẹp với Tông Trạch, em sẽ thử.”

Cao Mỹ Lệ tự động viên mình, giữ chặt nắm đấm nói.

“Yên tâm đi, anh nhất định sẽ không phụ lòng em đâu.”

“Liễu Tông Trạch anh cả đời này ngoài em ra sẽ không cưới ai khác!”

Liễu Tông Trạch ôm Cao Mỹ Lệ vào lòng và nghiêm túc nói: “Nếu như nuốt lời thì trời tru đất diệt!”

“Tông Trạch!” Nghe thấy lời thề của Liễu Tông Trạch, Cao Mỹ Lệ đột nhiên mở to mắt nói một câu.

Ánh mắt cô ta có chút hoảng loạn, có chút cảm động và sự hối lỗi sâu sắc.

“Sao thế?” Giọng điệu của Cao Mỹ Lệ khiến Liễu Tông Trạch hơi ngạc nhiên.

“Anh… em không muốn anh nguyền rủa bản thân!” Cao Mỹ Lệ nhìn Liễu Tông Trạch năm sáu giây rồi tránh ánh mắt của anh ta.

“Ha ha! Sao có thế chứ, chỉ cần anh cưới em thì lời thề sẽ không thành hiện thực rồi.”

“Xem bộ dạng sợ hãi của em kìa.” Liễu Tông Trạch cười khúc khích và ôm Cao Mỹ Lệ vào lòng.

Cao Mỹ Lệ cúi đầu im lặng, trong lòng cô lúc này đang có rất nhiều cảm xúc khác nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi