RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2755

Liễu Tông Trạch vội vàng duỗi tay nhận lấy, bấm lên nút khởi động máy, không có bất cứ phản ứng gì.

“Xong đời rồi, thật là xui xẻo, bên trong còn có số điện thoại liên lạc của rất nhiều người, còn có một số tài liệu nữa.”

Liễu Tông Trạch vỗ vỗ cái trán, trong lòng cảm thấy bực bội.

“Tông Trạch, thực sự xin lỗi, đợi chút nữa em sẽ mang nó tới cửa hàng điện thoại, để người ta thử sửa một chút xem.”

“Em chỉ muốn làm giúp anh chút việc.” Cao Mỹ Lệ cúi đầu, hai tay chậm rãi xoắn lại với nhau.

Liễu Tông Trạch vốn đang có chút bực bội, nhưng thấy Cao Mỹ Lệ đã tự trách như vậy thì lập tức không nói nổi nửa chữ.

“Không sao, không sao, hỏng rồi thì hỏng rồi, không sao đâu.” Liễu Tông Trạch xua tay nói một câu, sau đó đặt điện thoại di động lên trên ban công.

“Tông Trạch, em cảm thấy, có thể đây cũng là ý trời.” Bỗng nhiên, Cao Mỹ Lệ lại nói thêm một câu nữa.

“Ý trời gì?” Liễu Tông Trạch lại lấy máy sấy ra, chuẩn bị sấy khô di động một chút, xem còn có thể khôi phục lại hay không.

“Em cảm thấy, anh cắt đứt liên lạc với mọi người như vậy, không phải là chứng tỏ, trời cao muốn cho anh bắt đầu một cuộc sống mới sao?”

“Đương nhiên rồi, em cũng quên đi quá khứ với Tông Trạch, mở ra một cuộc sống mới.” Cao Mỹ Lệ chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy dịu dàng nói.

Liễu Tông Trạch sửng sốt, bàn tay đang lấy máy sấy cũng chậm rãi dừng lại.

“Ban đầu em cảm thấy mình không sạch sẽ, thực sự xin lỗi Tông Trạch, cho nên muốn tự sát.”

“Nhưng mà nếu em thật sự tự sát, vậy thì Tông Trạch nhất định sẽ vô cùng đau khổ, em không muốn cho Tông Trạch nhận sự đau khổ này, cho nên em chỉ có thể trái với lương tâm, tham sống sợ chết.”

“Nếu có thể có một cơ hội mở ra một cuộc sống mới, vậy thì em… em nguyện ý ở bên cạnh Tông Trạch.”

“Chỉ cần, Tông Trạch không chê em thì em sẽ mãi ở bên cạnh anh.”

Những câu nói này khiến trái tim Liễu Tông Trạch cũng mềm nhũn.

“Nói bậy gì đó, sao anh lại sẽ ghét bỏ em chứ?”

“Đồ ngốc, sau này đừng nói như vậy.” Liễu Tông Trạch buông máy sấy xuống, tiến lên một bước, ôm Cao Mỹ Lệ vào trong lòng ngực.

Cao Mỹ Lệ than nhẹ một tiếng, nói: “Nếu Tông Trạch ghét bỏ em, nhất định phải nói với em, em sẽ yên lặng rời đi, sẽ không quấy rầy anh nữa.”

“Được rồi! Đừng nói lời này.”

Liễu Tông Trạch nhíu mày cắt ngang, ôm Cao Mỹ Lệ càng chặt hơn.

Cao Mỹ Lệ nhẹ nhàng quay đầu lại, nhìn một bên sườn mặt của Liễu Tông Trạch.

Cô ta bỗng nhiên phát hiện ra, Liễu Tông Trạch có tâm sự rất lớn.

Giống như, còn có kế hoạch gì đó.

Nhưng nhìn dáng vẻ của Liễu Tông Trạch, rõ ràng là không chuẩn bị nói với cô ta.

Tuy nhiên, Cao Mỹ Lệ cũng không hiếu kỳ.

Lúc này Liễu Tông Trạch, xem như đã bị cô ta khống chế chặt chẽ rồi.

Di động bị phá hư, hoàn toàn chặt đứt mọi liên lạc của Liễu Tông Trạch với người bên ngoài.

Mà ở chung quanh căn nhà, những nhóm nội gián đó lấy danh nghĩa bảo vệ Liễu Tông Trạch nên không cho bất cứ kẻ nào đi vào.

Cho nên bây giờ Liễu Tông Trạch gần như không thể tiếp xúc được với bất cứ kẻ nào ở bên ngoài.

Hơn nữa đám người Cao Mỹ Lệ còn ác ý kích động, giữa hai bên Liễu Tông Trạch và Cao Phong, sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.

Cảm xúc tích góp đến một trình độ nhất định, chắc chắn là sẽ bùng nổ.

Cao Mỹ Lệ cảm thấy, ngày đó sẽ đến rất nhanh.

Sau khi Long Tuấn Hạo từ chỗ của Liễu Tông Trạch quay về thì báo cáo tất cả tình huống cho Lâm Vạn Quân.

Sau khi nói xong, Long Tuấn Hạo về thẳng chỗ ở của mình ở khu phía Bắc, chui vào trong phòng không đi ra ngoài.

Liễu Tông Trạch đuổi cấp dưới cút ra ngoài, thậm chí còn nổ súng với anh ta, lại lần nữa khiến anh ta bị thương.

Tuy rằng những viên đạn đó không bắn vào trên người anh ta, nhưng lại giống như bắn thằng vào trái tim anh ta, khiến trái tim anh ta suýt chút nữa thì bị vỡ thành mảnh nhỏ.

Mà lúc ấy Long Tuấn Hạo đã đợi rất lâu, thậm chí Liễu Tông Trạch cũng không đi ra nhìn một cái.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi