RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2923

“Tóm lại, con cảm thấy sự việc lần này không đơn giản cho lắm.”

Mai Hoàng Thiên nghe cô ta nói đến đây thì hơi ngẩn người ra một chút, sau đó ông ta cau mày lại mà nói: “Lẽ nào con thật sự nhìn Cao Kình Thiên bằng cặp mắt khác xưa rồi sao?”

“Mặc dù lần trước cậu ta đã tới và thể hiện thực lực mạnh mẽ của cậu ta ra, nhưng mà ở trong lòng cha mà nói, cậu ta chỉ là một tên ngu ngốc mà thôi.”

“Ở cái nơi võ thuật cổ đại này, nếu không có người chống lưng để chống đỡ mà còn muốn khuấy động sóng gió, thì chắc chắn không biết sống chết là gì.”

“Có dũng khí thì cũng đáng khen nhưng mà chỉ số thông minh thì thấp quá rồi.” Mai Hoàng Thiên cười khinh thường một tiếng, ông ta không nhịn được mà khẽ lắc đầu.

Mai Quỳnh Như đứng suy nghĩ vài giây, sau đó cô ta cũng gật đầu một cái.

“Cũng không biết là đã có chuyện gì xảy ra, mấy người nhân viên trong thể chế có mối quan hệ không tệ với nhà chúng ta cũng chẳng biết bên kia đang xảy ra chuyện gì.”

“Cha thấy bọn họ không muốn nói cho cha biết.” Mai Quỳnh Như gõ lên trán một cái, thở dài một hơi rồi nói.

Nhà họ Mai của bọn họ cũng không thiếu tiền, nhưng đối mặt với người ở phía trên, thì rốt cuộc bọn họ cũng chẳng là gì.

Quyền lợi quyền lợi, cái chữ “quyền” này vĩnh viễn được xếp ở đằng trước.

“Cha, vậy theo như lời cha nói, chuyện lần này là do Cao Anh Hạo bày ra sao?”

“Là Cao Anh Hạo muốn thâu tóm hết toàn bộ thành phố Đà Nẵng này sao?” Mai Quỳnh Như khẽ nhíu mày lại.

“Chắc chắn là vậy! Cũng chỉ có mỗi Cao Anh Hạo mới có thể có thủ đoạn đẫm máu này nhỉ?”

“Nhưng mà Cao Anh Hạo cậu ta quá ngây thơ rồi, còn muốn tới gây sóng gió ở thành phố Đà Nẵng, buồn cười!”

“Cậu ta cũng chỉ dám đụng tới những thế lực thấp mà thôi, những người như chúng ta đây, ngay cả một người cậu ta cũng không dám động vào.”

Mai Hoàng Thiên nói với giọng điệu hết sức tự tin, giống như là ăn chắc Cao Anh Hạo vậy.

“Dạ phải!” Mai Quỳnh Như lại gật đầu một cái.

Cái sự tự tin này cô ta vẫn có.

Nhưng mà không hiểu tại sao, trong lòng Mai Quỳnh Như chợt cảm thấy có chút không thoải mái lắm.

Nếu như chuyện lần này là do Cao Anh Hạo bày ra, vậy thì đã rõ, Cao Anh Hạo không những ngăn chặn đợt tấn công của Cao Phong lại, thậm chí có khả năng là anh ta sẽ giết chết Cao Phong…

Mai Quỳnh Như cũng không biết vì sao khi cô ta vừa nghĩ đến việc nếu như Cao Phong thật sự bị anh ta giết chết, thì cô ta lại đột nhiên cảm thấy trong lòng trở nên trống rỗng.

“Chỉ là nhà họ Cao mà thôi, từ sau khi ông cụ Cao qua đời thì cũng chẳng có ai có thể vực dậy lại Cần Thơ.”

“Cao Kình Thiên thì lại là một tên vô dụng, là con cháu chính thống của nhà họ Cao mà lại bị thứ cấp chèn ép không đứng dậy nổi. Con nói xem, cậu ta mà không phải phế vật thì ai…”

“Ầm! Đùng!”

Mai Hoàng Thiên còn chưa kịp nói dứt câu thì đột nhiên ở bên ngoài có một tiếng nổ lớn vang lên.

“Chuyện gì thế?”

Mai Hoàng Thiên khẽ đứng lên, Mai Quỳnh Như cũng vội vàng đi đến bên cửa sổ.

“Làm cái gì vậy hả, mấy người là ai, lập tức lùi về sau cho tôi!”

“Nơi này là biệt thự tư nhân ông chủ Mai, lập tức cho lùi về sau cho tôi!”

Ở phía dưới có hơn hai mươi người bảo vệ đang lớn tiếng với đám người ở phía bên ngoài.

Chỉ thấy lúc này cánh cửa biệt thự của nhà họ Mai đã bị người khác hung hăng đá văng ra một phát.

Có rất nhiều thanh niên lực lưỡng mặc trên người bộ đồng phục tác chiến màu đen, không nói lời nào mà bước vào căn biệt thự.

Hai mươi người bảo vệ kia hoàn toàn không thể cản bọn họ lại được.

Nói chính xác hơn là mấy người đó không dám ngăn họ lại.

Dù sao thì đám người bảo vệ này cũng chỉ là người làm công để lĩnh một số tiền, chịu trách nhiệm cho việc giữ an toàn cho biệt thự nhà họ Mai.

Thì tội tình gì phải giao tính mạng của bản thân ra.

“Mẹ mày! Nói nhảm gì lắm thế?”

Một nam thanh niên vạm vỡ với bộ đồng phục còn dính máu, không nói lời nào mà đã lập tức tiến tới, vả mạnh một phát vào mặt của một người bảo vệ.

Mười mấy người bảo vệ còn lại nhìn thấy ở ngoài cửa có một đống người kéo đến, bọn họ cứ thế mà chẳng dám lên tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi