RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2945

“Em mới không cần đâu, không phải chúng ta nói vậy là được rồi sao, không cần xem giới tính của cục cưng sao?”

“Bất kể là con trai hay là con gái đều là kết tinh tình yêu của chúng ta, là món quà tốt nhất mà ông trời ban cho chúng ta nha.”

“Cho nên, em không muốn đi kiểm tra, bất kể là trai hay gái đều tốt cả.” Kim Tuyết Mai dùng tay ôm bụng dưới, nói với Cao Phong vô cùng nghiêm túc.

“Được, được, không kiểm tra, vậy thì chúng ta sẽ không kiểm tra giới tính.”

“Chỉ có điều, hay là chúng ta đi kiểm tra vị trí bào thai một chút nhé? Những thứ đó vẫn có lúc cần thiết đấy.” Cao Phong suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Đợi anh trở về, em muốn anh đi cùng với em làm siêu âm màu 4D để nhìn xem cục cưng của chúng ta trông như thế nào, được không anh?”

Trên mặt của Kim Tuyết MaI đầy sự hạnh phúc vừa nhẹ nhàng xoa bụng vừa bàn bạc.

“Được, chờ anh trở về, anh và em cùng đi.”

Cao Phong cười rồi lại nói: “Em chuẩn bị một chút đồ đạc đi, ngày kia anh… Ôi, đã qua mười hai giờ rồi.”

“Đợi sau khi trời sáng rồi, anh sẽ phải mất một ngày để xử lý mọi chuyện bên này, sau đó còn phải tu sửa lại một số nơi một chút.”

“Ngày mai anh sẽ kế nhiệm chức gia chủ nhà họ Cao, ngay hôm sau đó anh sẽ đưa em vào nhà họ Cao một cách danh chính ngôn thuận với thân phận của bà chủ nhà, làm cô dâu của anh.”

Cao Phong càng nói càng cảm thấy có chút không chờ nổi, bèn từ trên giường ngồi dậy, khoa tay múa chân.

“Ha ha, còn cô dâu nữa chứ, anh đừng đùa nữa được không?”

“Nhưng em nghe theo anh hết.” Kim Tuyết Mai vừa cười vừa nói.

Không phải là cô sẽ theo bất cứ yêu cầu gì của Cao Phong, nhưng có người phụ nữ nào mà không muốn người đàn ông của mình công bố mình trước mặt tất cả mọi người chứ?

Nếu như có thể, quả thật cô cũng muốn được Cao Phong làm như thế, nở mày nở mặt, danh chính ngôn thuận tiến vào nhà họ Cao, cho cô một thân phận.

Ghi tên của cô vào trong dòng họ của anh.

“Được, vậy thì chờ anh xử lý xong mọi chuyện bên này rồi lại tổ chức một buổi hôn lễ chấn động Việt Nam, rước em vào cửa nhà họ Cao.”

Cao Phong hơi mỉm cười, giọng điệu rất nghiêm túc.

“A? Anh còn muốn cử hành hôn lễ à?” Kim Tuyết Mai hơi hoang mang.

“Đó là chuyện đương nhiên! Trước đó anh chỉ được xem là ở rể thôi, còn hay bị gọi là thứ ở rể ăn bám.”

“Lần này, anh phải làm cho chính mình nở mày nở mặt mới được.”

“Cưới em về nhà, rũ bỏ cái tên người đi ở rể.” Cao Phong nửa đùa nửa thật nói.

Kim Tuyết Mai sững sờ, sau đó cố ý bĩu môi, giả bộ như rầu rĩ không vui nói: “Thì ra anh vẫn luôn không thích việc đến nhà em ở rể, anh không yêu em…”

“Ha ha! Không có không có, nhưng anh nói thật mà.”

“Lần này, dù sao cũng là anh muốn cưới em vào nhà họ Cao, không giống lúc trước.”

“Nhà họ Cao là gia tộc giàu có nổi tiếng ở Thành phố Đà Nẵng, chủ nhà kết hôn làm sao có thể coi như trò đùa được?”

“Em không cần quan tâm, cứ giao cho anh đi.”

“Đến lúc đó, anh sẽ làm cho tất cả mọi người có chức cao ở Thành phố Đà Nẵng, còn có người ở Thủ đô Hà Nội. À, cả người ở Thành phố bi*n đ*ng nữa…”

“Mời tất cả bọn họ tới, chuẩn bị một bữa tiệc diễn ra trong vòng ba ngày để tất cả bọn họ chứng kiến hạnh phúc của chúng ta.”

Cao Phong nói rất nghiêm túc, trông anh có vẻ không đợi nổi nữa rồi.

Trong mắt của Kim Tuyết Mai cũng tràn đầy hi vọng, không ngừng gật đầu nói được.

“Dù sao, em cũng nghe theo anh hết.” Trên mặt Kim Tuyết Mai là một nụ cười thỏa mãn.

“Được!”

Cao Phong nhẹ nhàng cười một tiếng.

Hai người lại nói chuyện một lát nữa rồi dập máy.

Tiếng sấm ngoài cửa nhỏ dần, mưa cũng dần dần ngừng lại.

Một trận mưa lớn mưa đến khoảng rạng sáng năm giờ thì dừng lại, yên ắng.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ngay sau đó ở phương đông hiện ra ánh sáng bàng bạc, mặt trời bắt đầu chậm rãi nhô lên, chiếu sáng bốn phương.

Cao Phong ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao mới mở to mắt, mỏi mệt toàn thân hoàn toàn biến mất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi