RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2957

“Dương Bình, ông thấy tôi đi tham gia hôn lễ của con có cần cạo râu không? Nếu để râu ria xồm xoàm cũng có chút không đàng hoàng nhỉ.”

“Nhưng tôi để lâu lắm mới mọc ra được chừng này, đến lúc đó nếu cháu trai hoặc cháu gái tôi không có râu để túm thì làm sao bây giờ?”

Diệp Thiên Long vừa nắm lấy chòm râu ngắn trên cằm mình vừa tự nhủ.

Trọng Dương Bình nhịn cười, không nói câu nào.

Diệp Thiên Long im lặng mấy giây, sau đó lại nói: “Ông nhớ phải chuẩn bị máy băng trực thăng kĩ càng đấy, tôi phải lái máy bay trực thăng sang đó.”

“Lần trước qua đó đã gặp Tuyết Mai với thân phận là chiến hữu của Cao Phong.”

“Vậy thì lần này tôi làm cho tất cả mọi người đều biết rõ, Tuyết Mai chính là con gái ruột của Diệp Thiên Long tôi.”

Lúc này, ở nhà cũ nhà họ Diệp.

Ông cụ Diệp ngồi trước một cái bàn tròn nhỏ, ngồi thưởng thức trà một mình.

Mà Tào Lập Tin nhà họ Phạm đứng ở chỗ cách ông hơn hai mét, hơi cúi đầu.

Ở chỗ này của ông cụ Diệp, chắc chắn ông ta không có tư cách ngồi xuống.

Dám đến tìm ông cụ Diệp đã là ăn gan hùm gan báo rồi.

Hôm qua ông ta tới nhà xin gặp bị từ chối, hôm nay phải sử dụng không ít quan hệ mới có tư cách đứng ở chỗ này.

“Ông nói với tôi chuyện này để làm gì?”

“Cao Phong là một người tài giỏi có tiếng ở Thủ đô, đương nhiên bên trên sẽ muốn dùng hết sức giúp đỡ cậu ta.”

“Cho nên, Thiên Long giúp đỡ cậu ta cũng là điều đương nhiên.” Ông cụ Diệp từ tốn nói.

Khi nãy Tào Lập Tin kể lại toàn bộ khoảng thời gian Thủ đô rung chuyển trước kia cho ông cụ Diệp nghe.

Bao gồm cả chuyện Diệp Thiên Long hết sức ủng hộ Cao Phong, uy hiếp nhà họ Phạm phải cúi đầu trước Cao Phong.

Giao khu thương mại Kiên Thành cho Cao Phong, tìm Trương Chấn bắt ông ta giao người ra, thậm chí còn uy hiếp nhà họ Phạm phải cúi đầu…

Ông ta kể lại tất cả những chuyện cần thiết cho ông cụ Diệp, không sót một chữ.

Đúng là có rất nhiều chuyện mà ông cụ Diệp không biết.

Nhưng cho dù bây giờ ông ta đã biết rồi thì cũng không có cảm giác gì.

Chuyện đã xong, kết quả cũng đã có, ông ta cũng lười hỏi thêm.

Chỉ là, ông cụ Diệp hơi nghi ngờ chút, Tào Lập Tin phí hết công sức để đi tìm ông ta, tại sao lại muốn nói với ông ta những chuyện như vậy?

Mục đích của ông ta là gì?

“Diệp ông cụ, chẳng qua là Lập Tin cảm thấy…”

“Có thể những tin tức này sẽ có ích với ông cho nên mới đến đây báo cáo.” Sắc mặt của Tào Lập Tin trở nên căng thẳng, vội vàng chắp tay nói.

“Có ích đối với tôi? Đây là ý của nhà họ Phạm à?” Ông cụ Diệp hơi híp mắt lại.

“Không phải, muốn nói cho ông cụ Diệp là ý kiến riêng của tôi.” Tào Lập Tin lập tức trả lời.

“Tại sao ông lại muốn làm như thế?” ông cụ Diệp hơi híp mắt lại.

Tào Lập Tin hơi sợ. Đương nhiên ông ta sẽ không nói là vì khi trước mình bị Cao Phong tát mấy cái trước mặt mọi người cho nên luôn hận anh trong lòng, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn mượn dao giết người.

Thà đắc tội quân tử, không đắc tội tiểu nhân.

Không hề nghi ngờ, Tào Lập Tin là kẻ tiểu nhân có lòng dạ nhỏ mọn, có thù tất báo.

“Thưa ông cụ Diệp, chẳng qua là vì Lập Tin cảm thấy Cao Phong còn trẻ tuổi nên nên hơi nóng nảy kiêu ngạo, khó mà làm nên chuyện lớn, càng không đáng để nhà họ Diệp dùng hết tài nguyên để bồi dưỡng cậu ta.”

“Mặt khác, Lập Tin còn đoán rằng quan hệ giữa Trung tướng Long và Cao Phong quan hệ có thể nói là không hề tầm thường, nói không chừng là còn rất sâu…”

“Nếu không, Trung tướng Long tuyệt đối sẽ không tận tâm tận sức giúp cậu ta như thế.” Giọng điệu của Tào Lập Tin vô cùng chắc chắn.

Nhưng ông ta không phát hiện lúc này lông mày của ông cụ Diệp đã chậm rãi cau lại.

“Nếu đó là ý của Thiên Long thì tôi sẽ không nhúng tay.”

“Nhưng ông nói với tôi những chuyện này là có ý gì đặc biệt à?”

“Mối quan hệ giữa Cao Phong và Thiên Long không tầm thường thì làm sao?” Trong giọng nói của ông cụ Diệp rõ ràng đã có vẻ hơi không kiên nhẫn.

“Lập Tin cũng đã từng nghe qua chuyện nhà của ông cụ Diệp năm đó…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi