RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Mẹ biết ngay mà, Cao Phong chưa bao giờ coi chúng ta là người nhà chứ gì?”

"Hay là gần đây con mua nhà mua xe nên cảm thấy mình đã thành chủ gia đình, khinh thường cha mẹ đúng không?"

Kiều Thu Vân nổi điên chỉ vào Cao Phong la hét, trông vô cùng chanh chua.

Cao Phong khẽ nhíu mày, thì ra Kiều Thu Vân đã oán hận mình đến nước này, ngay cả mua nhà mua xe mà vẫn không đủ sao?

“Mẹ, mua nhà mua xe gì chứ. Sao mẹ không hỏi anh ta xem tiền mua nhà mua xe của anh ta lấy đâu ra?" Kim Tuyết Ngọc cười lạnh.

Nghe nói là Cao Phong không muốn ra ngoài tìm mình, Kim Tuyết Ngọc càng tin vào lời Kim Hồng Vũ. Dù sao Cao Phong cũng không họ Kim, sao có thể quan tâm đến nhà họ Kim.

"Là sao?" Kiều Thu Vân sửng sốt hỏi: “Tiền từ đâu ra?"

Kim Ngọc Hải, Kim Tuyết Mai, kể cả Cao Phong đều nhìn về phía Kim Tuyết Ngọc, không rõ ý của cô ta là gì.

"Ha ha, đương nhiên là nhận hối lộ của người khác chứ sao. Cao Phong, anh cho rằng anh có thể giấu diếm mọi người sao? Nhưng anh không giấu được tôi đâu!" Kim Tuyết Ngọc cười nghiền ngẫm.

"Mấy thứ đó đều do anh tự mua." Cao Phong nhíu mày trả lời.

"Biệt thự 12 tỷ, xe Bentley mấy chục tỷ đều do anh tự mua ư? Anh nói xem anh có tin không?"

"Nếu anh giàu có như thế thì anh với gia đình tôi còn có thể trở thành trò cười cho Hà Nội này sao? Trở thành chi thứ bị nhà họ Kim khinh thường nhất sao?" Kim Tuyết Ngọc khí phách chất vấn Cao Phong.

Mọi người đều nhìn Cao Phong, muốn nghe xem Cao Phong sẽ giải thích như thế nào.

Cao Phong im lặng mấy giây. Nếu không phải bị nhà họ Cao kiềm chế thì Cao Phong cần gì phải hành động bí ẩn như bây giờ. Hoàn toàn không cần thiết!

Hiện nay Cao Phong không chỉ là con cháu của nhà họ Cao ở Hồ Chí Minh, mà còn sở hữu rất nhiều sản nghiệp tư nhân ở Hà Nội. Có thể nói, cho dù không dựa vào thân phận là con cháu nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh thì lực lượng của Cao Phong vẫn rất đáng sợ. Nhưng hiện giờ, cả hai thân phận này đều không thể bại lộ.

Thân phận của con cháu nhà họ Cao bị gia tộc kiềm chế nên không thể bại lộ. Còn sản nghiệp riêng của Cao Phong thì cũng phải giấu kín để tránh bị gia tộc phát hiện. Cho nên hiện giờ, Cao Phong chỉ có thể tạm thời nhịn.

Cao Phong chậm rãi lắc đầu, sau đó nói: “Một tháng sau, tôi sẽ nói cho mọi người biết đáp án.”

"Một tháng sau? Một tháng sau e rằng nhà họ Kim này sẽ phải sửa thành họ Cao ấy chứ!” Kim Tuyết Ngọc cười lạnh, bỏ lại một câu rồi xoay người về phòng.

Trong phòng khách, Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhíu mày hỏi Cao Phong: “Cao Phong, Tuyết Ngọc nói thế là sao hả?”

"Không biết." Cao Phong xòe tay. Anh thật sự không hiểu gần đây Kim Tuyết Ngọc uống nhầm thuốc gì mà càng ngày càng khó tính với mình. Cao Phong cảm thấy chắc Kim Tuyết Ngọc đã hiểu nhầm mình, hơn nữa nhiều nhầm này còn càng ngày càng tăng thêm.

Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đều không hiểu ra sao, nhưng Kim Tuyết Mai có thể hiểu được một chút. Có lẽ ý của Kim Tuyết Ngọc chính là lời cô ta từng nói với Kim Tuyết Mai từ mấy ngày trước, cô ta nghi ngờ Cao Phong có ý đồ với công ty Thiên Kim. Lúc này Kim Tuyết Mai cũng hơi rối rắm, một bên là em gái ruột của mình và công ty Thiên Kim, tâm huyết của ông nội, một bên là người chồng hợp pháp của mình.

Nếu là trước kia, Kim Tuyết Mai chắc chắn sẽ tin tưởng Kim Tuyết Ngọc, trực tiếp phán tội cho Cao Phong. Nhưng bây giờ, Kim Tuyết Mai đã chậm rãi tiếp thu Cao Phong nên cô sẽ không võ đoán.

“Cao Phong, có phải cậu đã làm chuyện gì có lỗi với nhà họ Kim không hả?" Kiều Thu Vân chất vấn Cao Phong.

Cao Phong hờ hững đáp: "Không có."

Đúng là anh đã lặng lẽ làm rất nhiều chuyện, nhưng không làm gì có lỗi với nhà họ Kim. Thế nên anh trả lời không thẹn với lòng.

"Cậu còn dám nói là không có à? Cậu cho rằng tôi không hiểu Kim Tuyết Ngọc nói gì sao? Tôi nói cho cậu biết.."

“Mẹ! Nếu mẹ còn ầm ĩ nữa thì con và Cao Phong sẽ rời khỏi nhà ngay bây giờ." Không chờ Kiều Thu Vân nói hết, Kim Tuyết Mai bỗng quát lên. Cô mở to mắt, vẻ mặt nghiêm túc không giống như đang nói đùa.

Kiều Thu Vân há miệng, còn định nói gì đó, nhưng bị Kim Ngọc Hải kéo lại.

"Hừ! Mẹ thấy con bị cậu ta tẩy não thì có!"

Kiều Thu Vân tức giận nói, sau đó xoay người

vào phòng. Chẳng mấy chốc, trong phòng khách chỉ còn lại Cao Phong và Kim Tuyết Mai.

"Cao Phong, em biết đúng là anh đã gọi điện nhờ người đi tìm Tuyết Ngọc." Kim Tuyết Mai thở dài, nhìn Cao Phong nói.

"Không sao. Cho anh chút thời gian, anh sẽ chứng minh mọi chuyện." Cao Phong xoa huyệt thái dương, cảm thấy hơi nhức đầu.

Kim Tuyết Mai thở dài, gật đầu: “Gần đây Tuyết Ngọc bị sao thế nhỉ? Em có thể cảm nhận được mấy ngày trước con bé còn bình thường, mấy ngày nay tự dưng lại bắt đầu nóng tính. Em muốn hỏi mà không biết nên mở lời như thế nào. Anh với nó có cãi nhau không?"

Đây cũng là điều khiến Kim Tuyết Mai bất đắc dĩ. Mặc dù cô với Kim Tuyết Ngọc là chị em thân thiết, nhưng dù sao hai người đã lớn rồi, không phải chuyện gì cũng sẽ nói cho chau nghe. Có những chuyện mặc dù Kim Tuyết Mai rất khó hiểu, nhưng lại ngại không dám hỏi.

"Không có cãi nhau. Gần đây cô ấy có biểu hiện nào khác thường không?" Cao Phong lắc đầu.

"Biểu hiện khác thường à? Hình như." Kim Tuyết Mai suy nghĩ một chút rồi nói: “Gần đây em cứ nghe thấy con bé lải nhải gì mà anh Mộc Phong, không biết có phải là kết bạn trên Zalo với anh Mộc Phong của nó không nữa..."

"Không có khả năng." Nghe vậy, Cao Phong không hề chần chờ xua tay. Mộc Phong chính là anh. Nếu anh kết bạn Zalo với Kim Tuyết Ngọc thì sao anh lại không biết?

Chẳng qua vừa nói xong, anh bỗng cảm thấy là lạ, vội nhìn Kim Tuyết Mai. Quả nhiên Kim Tuyết Mai đang nghi ngờ nhìn anh, khiến anh cảm thấy bất an.

“Khụ.” Hai người nhìn nhau mấy giây, Cao Phong khế ho một tiếng, chột dạ dời mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi