Chương 3177
“A! A! A!”
“Tay của tôi, á! Tay của tôi!”
Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng phát ra từ trong miệng của ông cụ họ Đặng.
Một dòng máu tươi đang không ngừng trào ra mãnh liệt từ chỗ bàn tay bị chém của ông ta.
Ông ta rất khổ sở, sống không bằng chết.
“Cậu Phong, đó là vì con gái của tôi đã chết, con gái của tôi chết là do mẹ của Kim Tuyết Mai!”
“Tôi cũng phải báo thù cho con gái của mình!” Ông cụ họ Đặng cắn răng, vẫn còn đang cố biện minh cho mình.
Nghe những lời này của ông cụ họ Đặng, trên gương mặt của Cao Phong chỉ hiện lên nụ cười hờ hững.
“Tiếc rằng, nhà họ Đặng của ông không đủ mạnh mẽ.”
“Cho nên mối thù này, ông không thể báo được.”
“Cá lớn nuốt cá bé, đây không phải là quy luật sinh tồn thông thường hay sao?”
“Hai mươi năm trước, nhà họ Đặng của ông quyền thế ngập trời, cậy thế chèn ép người ta, cho nên mới có thể ỷ thế bắt nạt người khác.”
“Hai mươi năm sau, ông không thể đọ được với tôi thì sẽ phải chuẩn bị chịu đựng bị bắt nạt.”
“Ví dụ bây giờ tôi bị người nhà họ Đặng bắt được, hiện tại ông sẽ không đối xử tàn nhẫn với tôi sao?”
“Lời tôi nói, có đúng không?”
Vẻ mặt Cao Phong không thay đổi dù chỉ một chút, từ trên cao nhìn xuống ông cụ họ Đặng.
Ông cụ họ Đặng cơ bản không nghe rõ Cao Phong đang nói gì, chỉ không ngừng kêu gào thảm thiết.
Cao Phong chậm rãi thu hồi ánh mắt, cầm con dao hai thước đầy máu khoác lên trên vai.
Cao Phong chậm rãi quay đầu nhìn mấy chục nghìn người đang có mặt.
“Hôm nay Cao Phong tôi sẽ nói cho tất cả người trên thế giới biết!”
“Bất kể đó là ai, không cần biết người đó có xuất thân như thế nào, không cần biết người đó được xếp vào vị trí tối cao hay là người giàu có và quyền lực nhất!”
“Chỉ cần người đó dám chạm vào một đầu ngón tay của người bên cạnh tôi, tôi sẽ giết hết cả nhà anh ta!”
“Thề sống chết, không thay lòng!”
Khi giọng nói vừa dứt, tất cả mọi người đều sợ hãi.
Đây không chỉ là một lời đe dọa, mà còn là một lời thề!
Cao Phong trầm giọng nói, thanh đao trong tay đột nhiên buông xuống, sau đó đột nhiên quét ngang.
“Roẹt!”
Lưỡi đao chém xuyên qua không khí, mang theo tiếng gió rít rào.
Quét ra từ phía trước, anh chém thẳng vào cổ ông cụ nhà họ Đặng.
Lần này, không có ai tới ngăn cản Cao Phong.
“Xoẹt!”
Chỉ một nhát chém, cây đao cứa qua cổ ông cụ nhà họ Đặng.
Ngay sau đó, trước tầm mắt của bao nhiêu người, đầu của ông cụ nhà họ Đặng bay đến độ cao ba thước trong nháy mắt.
Máu tươi giống như một đài phun nước lớn vẩy khắp bầu trời trong tích tắc.
Thậm chí còn có rất nhiều vết máu đỏ rơi lên thân thể của những người còn sót lại của nhà họ Đặng, vẽ ra vô số đoá hoa máu.
Đầu ông ta rơi trên mặt đất và lăn ra xa, rất xa.
Một đời chủ nhà của dòng họ Đặng cuối cùng lại rơi vào kết cục đầu một nơi thân một ngã.
“Bịch!”
Cơ thể không đầu của ông cụ nhà họ Đặng ngã xuống đất tạo lên một tiếng vang rõ ràng.
Máu tươi không ngừng trào ra, thi thể không đầu vẫn co giật liên hồi.
Tuy người đã chết nhưng các dây thần kinh vẫn có thể sống trong một thời gian.
Ông cụ nhà họ Đặng, thật sự đã chết rồi!
Hình ảnh vô cùng đẫm máu này khiến nhiều người không muốn xem nữa.
Vì vậy rất nhiều người đều nhắm mắt lại.
Nhà họ Đặng, hoàn toàn sụp đổ rồi!
Lúc này Cao Phong toàn thân đẫm máu, hai mắt trợn to tức giận. Anh như vị thần giết chóc giáng xuống thế gian, khiến cho người ta sợ hãi không dám nhìn thẳng.