Chương 3214
Dẫu sao lần này, ông căn bản không giúp Cao Phong được gì, cuối cùng vẫn tự Cao Phong thương lượng kết quả.
“Không sao, con biết.”
“Chuyện này, chưa tới thời khắc mấu chốt, cha không nên nhúng tay vào.”
Cao Phong nhẹ khẽ gật đầu, khoát tay không thèm để ý chút nào.
Có những con đường, anh không đi không được.
Có một số việc, lại không thể không tự mình đối mặt.
Có may mắn, cũng phải có xui rủi.
Có thể hưởng thụ thuận lợi, cũng có thể gánh nổi nghịch cảnh, lúc này mới có thể gọi là đỉnh thiên lập địa.
Diệp Thiên Long còn muốn nói điều gì, nhưng bị Cao Phong khoát tay cắt đứt.
“Chuyện này, không ai muốn nhắc lại nửa chữ.”
“Hôn lễ cùng Tuyết Mai, con không muốn để cho cô ấy có chút lo lắng nào.”
Cao Phong nói ra một tràng, mọi người đều gật đầu liên tục, không dám nói gì nữa.
“Cao Phong, không sao chứ?”
Kim Tuyết Mai thấy Cao Phong trở lại, vội vàng liền mở cửa xe ra.
Cao Phong bước nhanh về phía trước, mở cửa xe ra, khom người bước vào trong xe.
“Không có chuyện gì, chỉ là tìm anh tìm hiểu tình hình một chút.”
“Bây giờ, bọn họ đã đi rồi, chúng ta trở về thôi.”
Cao Phong cố làm ra vẻ tùy ý khoát tay, là một lời nói dối có thiện ý đối với Kim Tuyết Mai.
Những chuyện này cho dù nói cho Kim Tuyết Mai, cô cũng không giúp được gì, ngược lại sẽ để cho cô thêm lo âu.
Đối với Kim Tuyết Mai đang mang thai mà nói, nếu có thể không để trong lòng có ấm ức, thì sẽ không cho cô ấm ức trong lòng.
Còn về phần chuyện sau này…
Vậy thì sau này muốn nói gì thì nói.
Đang trong thời gian cử hành hôn lễ cùng Kim Tuyết Mai, Cao Phong muốn cho Kim Tuyết Mai thật vui vẻ.
Mỗi một ngày cùng Kim Tuyết Mai ở chung với nhau, anh đều hy vọng Kim Tuyết Mai thật vui vẻ, không có bất kỳ lo lắng gì.
Trăm chiếc xe sang cùng nhau chạy, chạy về hướng nhà họ Diệp.
Kim Tuyết Mai, cuối cùng vẫn phải nhận tổ quy tông.
Cho nên ở thủ đô, dĩ nhiên cũng phải cần trở về nhà họ Diệp.
“Thậtsự không sao chứ? Chuyện kia cứ vậy mà trôi qua sao?” Kim Tuyết Mai trợn to hai mắt hỏi.
“Thật, anh còn có thể lừa gạt em sao? Cô bé ngốc.”
Cao Phong nhẹ nhàng vươn cánh tay ra, ôm Kim Tuyết Mai vào trong ngực.
Kim Tuyết Mai thuận thế tựa vào bả vai Cao Phong, thân thể nghiêng rúc vào trong ngực Cao Phong.
Cô vươn tay ra, kéo bàn tay Cao Phong, chậm rãi vuốt ve.
“Không có sao là được rồi.”
“Bất kể xảy ra chuyện gì, em hy vọng anh có thể nói cho em biết.”
“Bởi vì chúng ta là vợ chồng, tất cả bất kể chuyện gì, đều phải cùng nhau đối mặt.”
“Em biết anh làm nhiều chuyện như vậy, đều là muốn bảo vệ em và con, cho nên em và con, cũng muốn chia sẻ với anh một chút.”
“Hai mẹ con em… Không đúng, là ba mẹ con em mới đúng, ha ha…”
Kim Tuyết Mai nói những lời này một cách rất nghiêm túc, lại phát ra từ nội tâm.
Vừa nói, vừa chậm rãi cầm bàn tay Cao Phong lên, đặt ở trên bụng mình.
Cảm thụ cái bụng hơi nhô lên của Kim Tuyết Mai, Cao Phong có chút phiền não nội tâm, trong nháy mắt liền an tĩnh lại.
Đây, bào thai này là kết tinh tình yêu của anh và Kim Tuyết Mai.
Hai sinh mệnh nhỏ này, cũng là động lực lớn nhất của anh cùng Kim Tuyết Mai.
Vuốt ve bụng Kim Tuyết Mai, cảm giác trong lòng Cao Phong, thật là không cách nào dùng ngôn ngữ mà hình dung được.
Loại cảm xúc này tựa như đến từ đụng chạm linh hồn, nếu không phải đích thân trải qua quá trình làm cha, căn bản không cách nào hiểu được.