RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Kim Tuyết Mai và Cao Phong nhìn nhau, sau đó cùng nhau đi ra ngoài.

"Ai da, chị, anh rể anh cũng về à? Thật tốt quá thật tốt quá!"

Kim Tuyết Ngọc nhìn thấy Cao Phong, trong nháy mắt cười tươi như hoa, cả khuôn mặt là nụ cười hài lòng.

"Ai tới đó, bạn học của con à?" Kiều Thu Vân cũng đi tới hỏi.

"Chào dì, cháu là.... bạn của Kim Tuyết Ngọc!"

Một thanh niên cười khẽ, trong tay cầm quà tặng tinh tế, lễ phép đưa cho Kiều Thu Vân chào hỏi.

Mà Cao Phong nhìn thấy người thanh niên này, chân mày khẽ nhíu lại.

Lý Hình Văn, sao hắn lại tới đây? Cao Phong từng gặp Lý Hình Văn.

Ban đầu lúc ở quán cà phê Highlands, còn thiếu chút nữa là xảy ra xung đột.

Cao Phong đương nhiên chẳng ưa gì hắn, cũng không phải vì anh và hắn từng có mâu thuẫn.

Mà là bởi vì, Cao Phong nhìn người cực kỳ chuẩn, anh cảm thấy Lý Hình Văn này, không giống người thành thật gì.

Tính cách của Kim Tuyết Ngọc tùy hứng, nếu thật sự tiến tới với Lý Hình Văn, sợ rằng về sau sẽ chịu thiệt thòi!

Nhìn Kim Tuyết Ngọc hiện tại lại đưa Lý Hình Văn tới nhà, vậy nói rõ quan hệ giữa bọn họ đã tiến xa hơn một bước.

Rốt cuộc mình có nên ngăn cản hay không, mà phải lấy lý do gì để ngăn cản?

Dù sao đây là lựa chọn của Kim Tuyết Ngọc.

Loại chuyện tình cảm này, ai có thể can thiệp vào?

Lúc Cao Phong còn đang suy nghĩ, Kiều Thu Vân lại quan sát Lý Hình Văn từ trên xuống dưới một lần.

Cả người mặc bộ vest hàng hiệu được thiết kế riêng, đai lưng quý giá của Hermes, giày da Gucci, trên tay còn đeo một chiếc đồng hồ Konstantin không hề rẻ.

Khắp người Lý Hình Văn đều tản ra một sự xa hoa, chỉ thiếu mỗi việc viết bốn chữ cậu ấm nhà giàu lên mặt.

Người dựa vào trang phục cũng như ngựa dựa vào yên, tướng mạo Lý Hình Văn cũng không kém, hơn nữa thêm những quần áo sang trợ giúp, càng giúp hắn trở nên đẹp trai hơn.

Kiều Thu Vân càng xem càng thích, lúc này nhiệt tình vẫy tay: "Được rồi! Tới đây, nhanh ngồi đi!"

Vừa vẫy tay, vừa vô tình hay cố ý liếc nhìn Cao Phong.

Đây cũng chính là vì chuyện kia của Kim Tuyết Ngọc mà thái độ của Kiều Thu

Vân đối với Cao Phong thay đổi không ít. Nếu như trước đây, chắc chắn sẽ lấy Cao Phong ra so với Lý Hình Văn một phen, nhân tiện lại nói mọc Cao Phong một trận.

"Cảm ơn dì ạ! Đây là chút quà nhỏ cháu mua tặng dì, là vòng tay bằng ngọc cháu nhờ bạn bè mang từ Nam Phi về, dì xem có thích không."

Lý Hình Văn cười ngồi xuống, sau đó đặt mấy thứ trước mặt Kiều Thu Vân.

"Ai da, dì đã sớm nghe nói đến đồ trang sức kim cương Nam Phi sản xuất, Hình Văn có lòng rồi." Kiều Thu Vân hài lòng không gì sánh được, căn bản không hề có ý từ chối.

Lý Hình Văn mỉm cười, sau đó ngẩng đầu nhìn Cao Phong.

Lúc đầu trong mắt Lý Hình Văn hiện lên sự căng thẳng.

Dù sao ngày đó cục diện một mình Cao Phong đấu với mấy chục người cũng đã dọa hắn.

Nhìn Cao Phong mặc tạp dề trên người, trong tay còn cầm muỗng nấu cơm, trong mắt Lý Hình Văn nhịn không được hiện lên vẻ khinh bỉ.

Trước đây Kim Tuyết Ngọc nói với hắn, Cao Phong là một tên bỏ đi, xem ra là thật.

Đường đường đàn ông cao bảy thước, trong nhà lại làm chuyện giặt quần áo nấu cơm.

"Chị, đây là mua cho chị, trang sức cho nữ mới nhất của Chanel, hi vọng chị sẽ thích."

Trong mắt Lý Hình Văn lộ vẻ cười, miệng ngọt xớt mà nói với Kim Tuyết Mai.

"Ai.... Cảm ơn..." Dù sao cũng là bạn Kim Tuyết Ngọc dẫn về, mặc dù Kim Tuyết Mai không muốn, nhưng cũng không thể không nhận.

"Chú, cháu nghe Tuyết Ngọc nói, chú thích uống trà, cháu sai người làm một bộ trà cụ từ gỗ đàn hương, mấy ngày nữa sẽ đưa tới cho chú."

Lý Hình Văn rất biết xử lý, lo lắng các mặt, đều chuẩn bị quà cho mỗi người.

Mới mấy phút ngắn ngủi đã dỗ mấy người Kiều Thu Vân cười toe toét.

Mỗi người đều có quà, nhưng duy chỉ có Cao Phong là không có.

Tuy nói Cao Phong căn bản không để ý, nhưng trong trường hợp này, tất cả mọi người đều có, chỉ mình Cao Phong không có vẫn có chút lúng túng.

"Không phải em kêu anh mua ít quà cho anh rể em sao?" Kim Tuyết Ngọc sửng sốt một chút, sau đó nói nhỏ với Lý Hình Văn.

"A, anh quên mất, mấy thứ này đều đã chuẩn bị xong từ trước." Lúc này Lý Hình Văn mới chợt ngộ ra, sau đó nhìn Cao Phong nói: "Thật ngại quá anh Phong, em vội vàng vẫn chưa chuẩn bị cho anh."

"Lần sau, lần sau tới em sẽ mang cho anh một cái tạp dề tơ tằm, anh Phong nấu cơm cực khổ rồi." Lý Hình Văn cười giễu nói.

"Ha ha ha!" Kiều Thu Vân cũng cười ha ha, mấy người đều cho rằng, Hình Văn đang đùa thôi.

Trong mắt Cao Phong cũng lộ ra sự sâu xa, Lý Hình Văn này nào đang nói đùa,

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi