Chương 3640
Với sự liên minh giữa khối tập đoàn Phong Hạo và khối tập đoàn Vũ Nặc thì quân số chắc hẳn phỉa tăng lên gấp đôi, có gần 200 nghìn người
Nếu ngay cả 60 nghìn cường đạo ở Nam Cương mà còn đánh không nổi thì đúng là mất mặt.
Cho nên chuyện Cao Phong mà thắng đúng là chuyện trong dự kiến.
Thế nhưng chuyện mà bọn họ lo lắng không phải là chuyện này.
“Chúng ta, bên chúng ta chết bao nhiêu người?”
Ông Trần hít sâu một hơi, hỏi với vẻ lo lắng.
60 nghìn người chiến đấu anh dũng, chắc hẳn người của Cao Phong cũng tổn thất đến 20-30 nghìn người.
Kẻ địch đã chết, bọn họ cũng sẽ không đau lòng nữa.
Thế nhưng đám người Cao Phong bên này, bọn họ là người một nhà với nhau!
Người một nhà với nhau mà chết, đúng là khiến người ta cảm thấy đau lòng.
“Ông Trần, còn người bên cậu Phong thì bị thương nặng khoảng trăm người, hơn 1000 người bị thương nhẹ còn số người tử vong…”
Người chiến sĩ nói tới đây thì ngập ngừng.
“Người chết nhiều hay ít?” Ông Trần cắn răng hỏi.
“Số người chết là 0.” Nhười chiến sĩ cố gắng kìm chế sự kích động ở trong lòng, trả lời lớn tiếng.
“Hử.”
Nhất thời cả căn phòng yên tĩnh không một tiếng động.
Nó giống hệt với cảnh tượng trước đây.
“Bao nhiêu người chết?”
Đột nhiên ông Trần đập bàn, lớn tiếng hỏi.
“Báo cáo ông Trần, trận chiến của cậu Phong vào buổi tối hôm qua, số người chết ở bên ta là 0.” Chiến sĩ nghiêm túc trả lời.
“Hít.”
Ông Trần, Lâm Thừa Khải cùng với Vu Chính Bình ở bên trong thở phào nhẹ nhõm.
Số người chết là 0?!
Quân số của khối tập đoàn Vũ Nặc dưới sự chỉ đạo của Cao Phong cũng phải mấy chục nghìn người.
Hơn nữa, còn có sự trợ giúp gần 100 nghìn người của khối tập đoàn Phong Hạo cộng với quân số bên Cao Phong nữa cho nên có khoảng hơn 100 nghìn người.
Còn bên cường đạo ở Nam Cương cũng có gần 60 nghìn người được trang bị khá đầy đủ.
Tất cả số người cộng lại với nhau, số người tham gia vào cuộc chiến này chắc hẳn phải hơn 200 nghìn người.
Ở nơi chiến trường súng đạn không có mắt này, Cao Phong dẫn quân ra trận mà không hề có thương vong nào ư?
Chuyện này làm sao có thể?
“Không thể! Tuyệt đối không thể nào!”
“Chắc chắn là tình báo sai rồi! Chắc chắc là có sự nhầm lẫn nào đó!”
Vu Chính Bình đột nhiên đứng lên, anh ta không thể duy trì được sự bình tĩnh.
Ông Trần lúc này cũng không thể bình tĩnh nổi, phản ứng đầu tiên của ông ta chính là không tin.
Không phải là do ông ta không tin tưởng năng lực cao cường của Cao Phong, nhưng mà trận chiến hơn 200 nghìn người mà bên ta lại không tổn thất một tí nào, chuyện này đúng là không thể tin được mà!
Ông Trần ra trận cũng đã hơn 60 năm, trải qua vô số các trận chiến lớn nhỏ.
Thế nhưng, mỗi một trận đấu đi qua, cho dù cả 2 bên có nhiều hay ít người thì cũng chưa từng có chuyện con số tử vong là 0 cả.
Chiến tranh vốn luôn đi liền với tử vong.
Số người tử vong là 0, đúng là chuyện nực cười mà.
“Thưa Vũ tướng, chuyện này là thật ạ.”
“Cậu Phong dẫn dắt chiến sĩ bên ta, số người bị thương gần 1000, thế nhưng không có ai chết cả.”
Người chiến sĩ đứng nghiêm ở trong phòng, nói với giọng điệu vô cùng nghiêm túc.
“Báo cáo ông Trần, có chiến báo mới nhất truyền đến từ Nam Cương ạ.”
“Trận chiến tối qua của cậu Phong, chém giết được 36000 cường đạo ở Nam Cương, và bắt sống gần 20000 người ạ.”
“Còn người bên ta, hơn 1000 bị thương, còn không có ai chết cả.”