RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3781

“Con mẹ nó! Chạy được sao? Đuổi theo cho tôi!”

Cuối cùng đám Long Tuấn Hạo cũng đợi được thời khắc hãnh diện, không nói hai lời bắt đầu xông tới.

Cường đạo Nam Cương vốn còn có thể duy trì trận hình, nhưng rất nhanh bắt đầu hoảng hốt chạy loạn lên.

Hai bên trái phải, khối tập đoàn Phong Hạo lại tới đây gần chục nghìn người, hơn nữa đều cầm hỏa lực hạng nặng.

Con mẹ nó người nào còn có thể đối kháng lại được?

“Mẹ kiếp! Con mẹ nó đều đứng lại cho tao!”

“Người nào chạy nhanh nhất, ông đây bắn chết người đó!”

Long Tuấn Hạo khiêng một ống phóng rocket hạng nhẹ trên vai, trực tiếp bắt đầu nhấc chân chạy như điên.

Long Tuấn Hạo vốn đã kìm nén trong lòng, cho nên tốc độ chạy không chậm.

“Anh Hạo, anh Hạo anh từ từ thôi, bọn em không đuổi kịp.”

Ba binh sĩ Phong Hạo nâng một cái thùng gỗ, bên trong thùng gỗ là đạn hỏa tiễn Long Tuấn Hạo cần.

Long Tuấn Hạo mắt điếc tai ngơ, nhấc chân chạy như điên, trực tiếp ấn xuống nút bắn.

“Bùm! Vù!”

Ống phóng rocket phát ra chấn động trên vai Long Tuấn Hạo, sau đó vang lên một tiếng, đạn hỏa tiễn bay vèo ra.

“Vù vù vù!”

Đạn hỏa tiễn kia kéo ra đuôi lửa thật dài, lập tức bắn về phía đội ngũ cường đạo Nam Cương.

“Bùm! Bùm!”

Đạn hỏa tiễn nổ tung, giống như pháo hoa nổ mạnh đột nhiên cuốn sạch xung quanh.

Chỉ trong nháy mắt, trực tiếp đánh ngã hơn mười cường đạo Nam Cương.

“Ha ha ha! Sảng khoái, tiếp tục!”

Long Tuấn Hạo vừa tiếp tục chạy, vừa bảo người ta trang bị đạn hỏa tiễn.

“Vù!”

“Bùm!”

“Mẹ nó, không bắn trúng, tiếp tục!”

“Bùm! Bùm!”

“Woa, toàn bộ đều bị đánh chạy! Trâu bò lắm cơ mà, lại bắn pháo đi.”

“Vù!”

“Ha ha ha! Bắn trúng thận tên ngu ngốc kia rồi!”

“Trời không sinh ra Long Tuấn Hạo, đánh đến vạn cổ như đêm dài!”

“Lắp đạn cho tôi!”

Trên toàn bộ chiến trường, đều có thể nghe thấy giọng nói vô cùng hưng phấn của Long Tuấn Hạo.

Mười mấy người nâng ba rương đạn hỏa tiễn, đều không đuổi kịp mình anh ta.

Mới đầu cường đạo Nam Cương còn dám quay đầu phản kích, nhưng đến cuối cùng, mỗi người đều nhấc chân chạy như điên, đội hình hoàn toàn trở nên hỗn loạn.

Đám người Long Tuấn Hạo đuổi theo không rời, trực tiếp vượt qua phạm vi của Tam Giác Vàng mà vẫn đuổi theo.

Đuổi giết cường đạo dài đến ba nghìn mét, bắn chết, bắn bị thương không biết bao nhiêu người.

Ngay lúc đám cường đạo Nam Cương còn lại bước vào khu vực Nam Cương, chuẩn bị chửi bậy tiếp, hấp dẫn đám Long Tuấn Hạo đi qua…

Long Tuấn Hạo không nói hai lời xoay người thu binh, trực tiếp lùi lại, không thèm nói với bọn họ một câu.

Đám cường đạo Nam Cương còn lại đưa mắt nhìn nhau, đều không nói gì.

Bọn họ vốn đã có chuẩn bị, nhưng đám Long Tuấn Hạo căn bản không cho bọn họ cơ hội thi triển!

Lúc đi nhân số gần mười nghìn, sau khi trở về, nhân số bị diệt hơn nửa.

Sắc mặt Đức Khánh xanh mét, nhìn mọi người mặt xám mày tro trở về, ông ta ôm đầy bụng lửa giận.

“Khối tập đoàn Phong Hạo người ta tiến vào khu vực Nam Cương chúng ta, có thể chém giết được mấy chục nghìn người.”

“Con mẹ nó các cậu thì hay rồi, trái lại đi vào thì vào được, nhưng thiếu chút nữa không ra được rồi.”

Đức Khánh nghiến răng nhìn mọi người, chửi ầm lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi