RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3920

“Thưa ngài, tôi chắc chắn.”

“Là sĩ quan phụ tá của tôi nhìn thấy, còn thấy được thi thể của Cao Kình Thiên.”

“Ở trong vùng rừng rậm nguyên thủy, thân thể đã bị dã thú cắn không còn một nửa.”

Lúc này John không thể không kiên trì nói dối, cuối cùng ông ta cũng rõ, vì sao lúc trước Đức Khánh lại nói dối mình.

Đó là vì Đức Khánh không muốn chết!

Mà bây giờ, phong thủy luân chuyển, đến lượt John bắt đầu nói dối phía trên.

“Nếu chuyện này có thể chắc chắn, vậy ông coi như còn có chút tác dụng.”

“Hừ! Chỉ cần tai họa lớn là Cao Kình Thiên kia chết, kế hoạch của chúng ta vẫn có thể tiếp tục tiến hành.”

“Cao Kình Thiên này, thật sự là một nhân vật truyền kỳ.”

“Đối với một nhân vật như thế ở Việt Nam, hoặc là cho chúng ta sử dụng, hoặc là bị giết chết.”

“Chúng ta không chiếm được, thì đừng mơ Việt Nam chiếm được.”

Giọng nói ở bên kia điện thoại nghe vô cùng lạnh lùng, cho dù là John đều hơi sợ.

“Vậy, vậy thưa ngài, kế tiếp tôi nên làm như thế nào đây?”

John im lặng một lát, sau đó cẩn thận hỏi.

“Ông trở về trước đi.”

“Hiện giờ khối tập đoàn Phong Hạo đang trong giai đoạn thế mạnh, chúng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ.”

“Nhìn tình hình trước mắt, kế hoạch này cũng chỉ có thể tạm dừng trước, tôi xem có thể nói chuyện với khối tập đoàn Phong Hạo được không.”

Người bên kia nói xong, lập tức cúp điện thoại.

“Phù!”

John cũng nhẹ nhàng để di động xuống, không nhịn được thở phào một hơi.

Vươn tay sờ sau lưng, trên bàn tay đầy mồ hôi lạnh.

Cuối cùng cũng tạm thời qua được một kiếp.

Nhưng John hiểu rõ, đây chỉ là tạm thời!

“Cao Kình Thiên! Nếu ông đây có cơ hội, nhất định sẽ khiến mày muốn sống không được, muốn chết không xong!”

“Chết tiệt! Mày hủy đi mọi thứ của ông đây, mọi thứ đấy!”

John ngồi trong phòng, đập mạnh lên bàn rung trời.

Tám giờ tối, trong doanh trại đóng quân của khối tập đoàn Phong Hạo.

Đại quân ba trăm nghìn người tụ tập ở Tam Giác Vàng, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Cao Phong để hai tay ở sau lưng tiến về trước, Long Tuấn Hạo, Liễu Tông Trạch, Mạnh Tuấn Phi, Nhậm Viễn Kim cùng với mấy sĩ quan phụ tá trung thành đều đi theo sau.

“Anh Phong, thực sự không cần người canh gác sao?”

“Hiện giờ bên Nam Cương và Cảnh Đông của chúng ta đều không có người, mẹ kiếp sẽ không có chuyện gì đấy chứ?”

Long Tuấn Hạo sờ đầu, không nhịn được đề nghị.

“Tôi dọa bọn họ rách gan rồi!”

Cao Phong mỉm cười, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

Cuộc chiến này, năm chữ khối tập đoàn Phong Hạo đã hoàn toàn khai hỏa.

Hơn nữa khối tập đoàn Phong Hạo hiện giờ, ngoại trừ có lực lượng quân đội ba trăm nghìn người thì còn có vô số vũ khí hạng nặng.

John là đứa nhóc tặng tiền, thật sự tặng khối tập đoàn Phong Hạo không ít thứ tốt, chỉ riêng xe tăng có mười lăm chiếc!

Cộng thêm mười chiếc của khối tập đoàn Phong Hạo, thì chính là hai mươi lăm chiếc xe tăng.

Trừ chuyện đó ra, còn có vô số hỏa lực cường đại, đủ loại đạn hỏa tiễn.

Có thể nói là binh hùng tướng mạnh, trang bị hoàn mỹ.

Người bình thường, ai dám động vào một ngón tay của bọn họ?

Muốn động vào, cũng phải suy nghĩ cẩn thận, tìm cách cẩn thận, mới có thể thăm dò ra tay.

“Yên tâm đi, sau cuộc chiến này, ít nhất có thể chấn trụ bọn họ hai ba tháng.”

“Trong vòng hai ba tháng này, bọn họ chắc chắn sẽ thành thật.”

Cao Phong mỉm cười, đối với bản tính con người, anh tự nhận mình có chút hiểu biết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi