RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3925

Cao Phong uống xong, ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, không nhiều lời nữa, chỉ đơn giản uống rượu dùng bữa.

Mọi người cũng không dám nhiều lời, giọng nói rất nhỏ nói chuyện.

Rượu quá ba tuần, đồ ăn quá năm vị, Cao Phong bỏ đũa xuống ngồi thẳng người.

Đám Long Tuấn Hạo cũng vội vàng đặt chén rượu xuống, ngồi nghiêm chỉnh đợi Cao Phong nói chuyện.

“Nam Cương lấy nam, không, là một đường từ Tam Giác Vàng đến Cảnh Đông.”

“Phải xây dựng chiến tuyến phòng ngự, xây dựng chiến hào, xây dựng chỗ che chắn, tạo ra một chiến tuyến sắt thép.”

“Chuyện này rất quan trọng, nhất định phải nhanh chóng bắt đầu làm.”

“Đến lúc đó sắp xếp các binh sĩ qua đấy, tập trung phát triển xung quanh.”

Cao Phong mới mở miệng, mọi người nhanh chóng tiến vào trạng thái nghiêm túc.

“Bên trong Cảnh Đông Nam Cương Tam Giác Vàng, ba nơi này, nhất định phải sử dụng tất cả tài nguyên.”

“Đặc biệt là ngành có lãi kếch xù, nhất định phải do chúng ta định đoạt, không phục thì cút, nơi này là chúng ta liều mạng đánh ra được, cho nên nơi này phải do chúng ta định đoạt.”

Cao Phong vô cùng bá đạo nói, quả thật rất có khí phách đối với mọi người, cho nên không ai từ chối.

“Có hai câu tôi phải cảnh cáo trước, tôi mặc kệ các cậu làm như thế nào.”

“Ít nhất không thể có một viên ma túy nào từ chỗ chúng ta, vươn vào trong khu vực Việt Nam.”

“Chỉ cần là để tôi điều tra ra từ chỗ người nào đi vào trong Việt Nam, tự mình mang đầu tới gặp tôi.”

Vẻ mặt Cao Phong nghiêm túc, nói hai câu cảnh cáo.

“Rõ!”

Cho dù là Mạnh Tuấn Phi, hay là Long Tuấn Hạo bình thường thích đùa giỡn, đều nghiêm túc gật đầu đồng ý.

Cao Phong khẽ gật đầu, đây là một trong những điểm mấu chốt của anh.

Loại trăm hại không có một lợi này, sẽ chỉ khiến người ta nhà tan cửa nát, anh có thể diệt sạch thì sẽ tận lực diệt sạch.

Anh không ngăn cản được người khác sử dụng, anh chỉ sử dụng hết khả năng cắt đứt ngọn nguồn chảy vào Việt Nam.

“Anh Phong, có vẻ anh vô cùng oán hận chuyện này?”

Trong lòng Mạnh Tuấn Phi tò mò, mượn kính rượu, không nhịn được hỏi nhiều một câu.

Cao Phong gật đầu nói: “Việt Nam từng vì thứ này, mà chịu thiệt thòi lớn.”

“Bây giờ tôi thấy đám cường quốc nước ngoài lại bắt đầu không thành thật, thì càng không thể lơ là.”

Mạnh Tuấn Phi gật đầu bày tỏ đã hiểu, cũng không hỏi nhiều nữa.

“Ngoài ra chuyện súng ống, cũng cần phải khống chế tốt.”

“Ở trong khu vực Việt Nam, ngoại trừ quân đội, chỉ có thành viên trung tâm của chúng ta mới được đeo súng, những người khác không cần.”

“Cho nên chuyện này cũng phải khống chế.”

Cao Phong nói về vấn đề ma túy trước, sau đó là tới súng ống.

Hai bàn vấn đề này, nhìn như tùy ý, trên thực tế lại có thể mang tới ổn định rất lớn!

Sắp xếp chuyện này xong, Cao Phong lại nhìn về phía Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch.

“Các cậu chuẩn bị làm sao bây giờ?”

Cao Phong nhìn hai người, ý là hỏi hai bọn họ có muốn cùng trở về hay không.

“Tôi về.”

Lúc này Liễu Tông Trạch nhớ tới Cao Mỹ Lệ, đương nhiên phải đi về.

Long Tuấn Hạo nghĩ một lát, nói: “Tôi trở về cũng không có chuyện gì làm, cho nên chưa quay về, chuyện bên này tôi sẽ tự mình giám sát.”

“Được.”

Cao Phong gật đầu nói: “Kế tiếp, tôi phân chia địa bàn cho mọi người.”

Nghe thấy lời Cao Phong nói, những người khác không quan tâm lắm, nhưng trong lòng đám Mạnh Tuấn Phi căng thẳng.

Nói một cách không xuôi tai, hiện giờ bọn họ đã không còn tác dụng gì đối với Cao Phong nữa.

Cao Phong có trao quyền lực cho bọn họ hay không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi