RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Ông Đường Văn Lâm hăm hở, hai tay chống lưng đi phía trước.

Cao Phong và Đường Ngọc Diệp hai bên trái phải đi cùng ông ta, theo sau là bọn người của bà Đường. Về phần bậc cha chú của Đường Ngọc Diệp, giờ họ đang bận việc ở trang viên lớn phía trước.

Dù sao đi nữa thì bữa tiệc họp mặt nay đối với Nhà họ Đường mà nói hôm chính là chuyện quan trọng.

Buổi tụ tập nửa gia đình này được bố trí ở trang viên phía trước của Nhà họ Đường.

Lúc này trong khuôn viên nhà họ Đường, không nói là giăng đèn kết hoa, thì cũng là không khí ngào ngạt, có tiếng cười vui vẻ, cảnh tượng cực kỳ náo nhiệt.

Các bàn tròn được sắp xếp theo trình tự đồng nhất, xung quanh có rất nhiều người giúp việc bận rộn đi đi lại lại, hoàn thành những công việc chuẩn bị sau cùng.

Lúc Đường Văn Lâm dẫn đầu đám người đến trang viên, lập tức có mấy người đàn ông trung niên bước đến chào đón.

Mấy người trung niên này đều mặc tây trang, đi giày da, tướng mạo tài giỏi, vừa nhìn cũng biết là những con cá lớn thành đạt trong kinh doanh.

Sự thật thế này, mấy người kia đúng là những người con của Đường Văn Lâm.

Từng người đều tự mình nắm giữ một số sản nghiệp của Nhà họ Đường, đương nhiên họ là những nhân vật có thực quyền.

Khi những người này nhìn thấy Cao Phong đều có chút ngạc nhiên.

Tuy rằng ông Đường đối nhân xử thế ôn hòa nhã nhặn, nhưng tuyệt đối sẽ không tùy tiện để người khác đứng bên cạnh mình.

Ngày trước Đường Ngọc Diệp cùng Đường Đình Thư cùng theo cạnh ông, hôm nay làm sao lại thay đổi?

“Cha, vị này là ai vậy?" Cha của Đường Đình Thư, Đường Hoành Du nhíu mày hỏi.

Suy cho cùng thì Cao Phong này thay thế được địa vị của con trai mình, trong lòng ông ta có chút không dễ chịu.

"Cha, anh ta tên Cao Phong, chính là một nhân vật có tiếng đó." Đường Văn Lâm chưa kịp nói thì Đường Đình Thư đã lên tiếng trước.

“Làm càn! Không biết lớn nhỏ." Đường Hoành Du bỗng quay quát một tiếng trách mắng Đường Đình Thư.

Ông cụ Đường còn chưa nói, Đường Đình Thư đã dám chủ động trả lời, đây không phải tự đâm đầu vào chỗ chết sao?

"Không sao đâu!” Đường Văn Lâm cười nhạt xua tay: “Người trẻ thì nên có dáng vẻ người trẻ, thoải mái nói là được rồi."

“Đình Thư nói Cao Phong là nhân vật có tiếng, trước đây hai người quen nhau sao?" Đường Văn Lâm cười nói.

Đường Hoành Du thấy Đường Văn Lâm mở miệng thì gật đầu không nói thêm chữ nào.

Mà Đường Đình Thư trung nháy mắt lộ vẻ hãnh diện, anh ta biết Đường Văn Lâm chắc chắn là sẽ thiên vị người nhà, dù sao thì anh cũng là cháu trai của ông mà.

“Ông nội, con đương nhiên biết rồi, Cao Phong chính là bạn trai của chị họ Ngọc Diệp, nghe nói còn là một người buôn bán điện thoại di động đó, hehe.”

Đường Đình Thư liếc nhìn mẹ mình là Mai Bình Lan, sau đó tiến lên từng bước cười nói.

Lời vừa nói ra, mọi người đều cười phá lên.

Tiểu thương buôn bán điện thoại di động thì có thể được bao nhiêu tiền?

Đường Văn Lâm cũng có chút ngoài ý muốn, lấy mắt nhìn người của ông mà nói, Cao Phong này tuyệt nhiên không phải là nhân vật đơn giản.

Cho nên, lúc trước đối với Cao Phong mới có chút coi trọng.

Nhưng mà lời nói của Đường Đình Thư làm cho ông có chút đắn đo không chắc chắn.

"Con nói mê sảng cái gì đó, Ngọc Diệp là thiên kim Nhà họ Đường, dù sao cũng phải tìm một thiếu gia môn giàu có đăng hộ đối mới đúng chứ? Thế nào lại tìm...một con buôn điện thoại?” Đường Hoành Du khẽ nhíu mày.

“Cha, nếu cha không tin thì tự mình đi hỏi Cao Phong, xem anh ta có phải buôn bán điện thoại không, lại không phải xuất thân con nhà giàu có ở Hà Nội?” Đường Đình Thư bĩu môi.

Mấy người Đường Hoành Du cũng ông Đường Văn Lâm đều nhìn về phía Cao Phong theo bản năng.

Khóe miệng Cao Phong hiện lên một tia giễu cợt, bình tĩnh đáp: “Đúng vậy, ta không phải thiếu gia giàu có ở thành phố Hà Nội."

Tất nhiên không thể đem Đà Nẵng Lục gia nhập làm một với thành phố Hà Nội được.

Mà lời này lọt vào tai người khác lại còn có thể lý giải thành, Cao Phong căn bản không phải con nhà giàu.

Trong nhất thời đều hiện lên vẻ mặt suy ngẫm, nhìn Cao Phong và Đường Ngọc Diệp.

Đường Ngọc Diệp sắc mặt ửng đỏ, cô tuy biết Cao Phong không phải xuất thân từ gia đình giàu có, nhưng nói thế nào thì cũng là con rể của Kim gia ở Hà Nội, nhất định có địa vị cao hơn những người bình thường.

Nhưng thân phận Cao Phong hiện tại, là bạn trai của Đường Ngọc Diệp, cô ta sao có thể nói anh là con rể Kim gia?

"Này, đừng nói lung tung!” Đường Văn Lâm thoáng trầm ngâm xua tay nói: “Anh Lục không cần quá để ý xuất thân, từ xưa đến nay, chuyện gia cảnh bần hàn cũng có thể sinh ra quý tử như vậy cũng không phải ít đâu."

"Hôm nay nhân cơ hội này, dạy dỗ con cháu Nhà họ Đường một chút, nhất thiết không được tùy tiên phủ định một người, đừng lấy hiện tại để đoán tương lai."

Lời nói của Đường Văn Lâm vô cùng chân thành, khiến Cao Phong đối với ông cũng có nhiều thiện cảm.

"Ông nội, ông nói đúng đó, ở thành phố Hà Nội này cũng có quá nhiều người nghèo, chúng ta cũng sẽ không coi thường."

“Nhưng Cao Phong này cố tình đến Nhà họ Đường chúng ta, thứ lỗi cho chúng ta không thể tiếp nhận." Đường Đình Thư khóe miệng mang theo ý khinh thường.

"Anh họ Đình Thư nói rất đúng, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người nên ở chỗ nào thì ở chỗ đó, có một số người thật sự khó có thể đến được nơi thanh nhã."

"Bạn trai của chị họ Ngọc Diệp tuyệt đối không thể tìm người như anh ta, đối với Nhà họ Đường chúng ta mà nói không giúp ích được gì."

Nhà họ Đường ba thế hệ đều lên tiếng hùa theo lời nói Đường Đình Thư.

Đường Văn Lâm vừa định mở miệng, Đường Hoành Du lại nói trước một bước:

"Cha, chuyện hôn nhân đại sự của con cháu Nhà họ Đường đều coi trọng môn đăng hộ đối! Cao Phong cùng với Ngọc Diệp quả thật là không thích hợp."

Đường Hoành Du thành khẩn nói. Lần này thì Đường Văn Lâm cũng không còn lời nào để nói.

Suy cho cùng thì tư tưởng môn đăng hộ đối đã ăn sâu vào quan niệm của những đại gia tộc. Người như Cao Phong không quyền không thế, chung quy sẽ không thể trở thành một thành viên của gia tộc họ Đường.

"Không cần nói thêm nữa, đây là việc của Ngọc Diệp, chúng ta không có quyền nhúng tay vào" Đường Văn Lâm trầm ngâm một lát mới trả lời.

“Ông nội, nếu nói như vậy, con cảm thấy Cao Phong không có tư cách đứng bên cạnh ông."

“Đợi lát nữa khách đến, họ đều là đối tác làm ăn của Nhà họ Đường, Cao Phong không quen ai, người khác cũng chẳng biết anh ta."

"Chỉ sợ lúc đó tất cả khách khứa đều hiểu lầm nhạo báng Nhà họ Đường

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi