Chương 4148
Người thanh niên hơi khom người, thật cẩn thận hỏi.
“Gọi hai mươi người, quần áo nhẹ nhàng đơn giản, đi với tôi tới tập đoàn Vition.”
Cao Phong chậm rãi dụi tắt điếu thuốc, lúc này hạ lệnh.
“Dạ!”
Người thanh niên không chút do dự gật đầu, nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của Cao Phong.
Cao Phong hơi híp mắt, cũng đi ra cửa.
“Tập đoàn Vitino, tốt nhất là các người không liên quan tới chuyện này.”
“Nếu không cho dù nước Mỹ ra mặt bảo vệ các người, tôi cũng khiến các người trả giá thật nhiều.”
Cao Phong hừ lạnh một tiếng, ẩn chứa sát ý vô cùng lạnh lùng.
Hai mươi binh sĩ Phong Hạo tinh anh, nhanh chóng chuẩn bị hoàn tất.
Năm chiếc xe cũng đã lẳng lặng đợi.
Cao Phong không nói nhiều lời vô nghĩa, ra lệnh một tiếng, mọi người lập tức lên xe.
Năm chiếc xe xếp thành hàng, mượn bóng đêm che giấu, lái ra ngoài Tây Vực.
Mục tiêu là tập đoàn Vitino của nước Mỹ.
Lúc đi đường, Cao Phong gọi mấy cuộc điện thoại, sau đó chậm rãi dựa vào ghế nghỉ ngơi.
Tập đoàn Vitino, nói một cách nghiêm khắc, uy hiếp không tính là lớn.
Bọn họ thậm chí ngay cả quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu cũng không so được.
Bởi vì quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu có người, có súng, sức chiến đấu cũng không tầm thường.
Nhưng tập đoàn Vitino, nói trắng ra chỉ là một công ty, chỉ là một thương nhân thôi.
Cho dù bọn họ cần làm việc, cũng ký thác lên người quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.
Cho nên Cao Phong căn bản không cần mang theo nhiều người qua.
Nhưng Cao Phong hiểu rõ, tập đoàn Vition khủng bố không phải vì bọn họ có người có súng hay không, mà là bối cảnh của bọn họ.
Cho dù thế nào, bọn họ cũng là công ty một phần của nước Mỹ.
Mà nước Mỹ và Việt Nam, từ trước tới nay luôn không hợp nhau.
Nói cách khác, cho dù bọn họ có quan hệ tốt với Việt Nam, nhưng cũng tuyệt đối không cho phép Cao Phong dẫn người mạnh mẽ tấn công tập đoàn Vitino.
Cho nên Cao Phong muốn dùng phương pháp đối phó quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, đi đối phó với tập đoàn Vitino này, chắc chắn không được.
Hay nói cách khác, nước Mỹ hoàn toàn có quyền lực nhốt Cao Phong ở lại Mỹ.
Đến lúc đó, Cao Phong còn chưa tìm được Kim Tuyết Mai, trái lại mình đã bị nước Mỹ khống chế, mất nhiều hơn được rồi.
Cao Phong nghĩ tới phương diện này, cho nên chỉ có thể theo phương diện khác, chậm rãi tính toán.
Rất nhanh, di dộng của Cao Phong vang lên hai tiếng, đây là âm báo có tin nhắn được gửi tới.
Cao Phong mở điện thoại ra, tài liệu về tập đoàn Vitino bất ngờ đập vào mắt anh.
Địa chỉ của tập đoàn Vitino và các lĩnh vực liên quan đến sản nghiệp của họ đều được đánh dấu rất kỹ càng.
Cao Phong nhớ thuộc lòng phàn tài liệu này, như vậy thì anh có thể dựa vào tình hình thực tế mà đưa ra các bước tiếp theo được.
Ba phút sau, Cao Phong đóng tập tài liệu lại, gọi điện ra ngoài một lần nữa.
Sau khi làm xong hết tất cả mọi việc thì Cao Phong thở phào một hơi, đưa điện thoại về phía trước.
“Địa chỉ đây.”
Cao Phong nói với gã thanh niên ngồi ở ghế phụ lái rồi nói:
“Vâng thưa anh Phong.”
Gã thanh niên cầm lấy, nhìn liếc qua rồi hỏi: “Anh Phong, chúng ta cứ thế đi thẳng đến đó à?”
Cao Phong nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Con đường này chắc hẳn là sẽ đi qua thị trấn Porter, chúng ta cứ qua đó trước đi, tôi còn ít đồ vẫn để ở khách sạn.”
Trước khi đi gặp Kell, anh đã để gần hết các vật phẩm tư nhân ở lại khách sạn rồi.
Bây giờ nhất định phải đi lấy về.
“Vâng!”
Cậu thanh niên kia lên tiếng rồi bắt đầu điều chỉnh lại tuyến đường theo lộ trình đã được định sẵn.
Năm chiếc xe màu đen lao như bay về phía trước trong màn đêm.
Cùng lúc đó.