RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4277

“Mỗi chiếc xe tăng lưu lại ba viên đạn pháo, xem như lá bài tẩy sau cùng.”

Cao Phong cắn răng, lấy ra bộ đàm hạ lệnh.

“Thu được!”

“Thu được!”

Trong bộ đàm truyền đến từng tiếng đáp lại.

Sau đó, tốc độ xe tăng bắn đạn pháo lại giảm đi không ít.

Đến cuối cùng đã toàn bộ tịt ngòi, chỉ đang không ngừng vọt mạnh tới phía trước.

Mà rốt cục Negan cũng không còn chạy trốn nữa, trên mặt ông ta hiện ra nụ cười lạnh.

Ban nãy trong quá trình chạy trốn, bên phía Tây Vực chí ít cũng hao tổn mười ngàn cường đạo.

Nhưng vậy thì thế nào?

Bọn chúng có chết mất năm mươi ngàn người vẫn còn năm trăm ngàn người trở lên.

Vẫn nhiều hơn bên phía Cao Phong không ít.

“Bọn họ không còn đạn pháo! Bắt đầu phản kích!”

Lúc này Negan lại dừng bước chân, hướng về phía loa phát thanh không ngừng hô to lên.

Hơn năm mươi vạn tên cường đạo Tây Vực đã phân tán ra đồng loạt dừng bước chân, sau đó bắt đầu lên cò.

“Đùng oanh! Đùng oanh!”

Cao Phong lại hạ lệnh, đội ngũ xe tăng lại bắn liên tục mười viên đạn pháo.

“Fuck! Còn có?”

Chỉ một thoáng, đám cường đạo Tây Vực đã cảm giác lọt hố.

Nếu như xe tăng còn đạn, vậy chắc chắn bọn chúng phải chạy trốn tiếp!

“Ha ha, không cần sợ!”

Khắp khuôn mặt Negan đầy ý cười lạnh, quát: “Dòng xe tăng M1 Abrams, tối đa mang theo năm mươi năm phát đạn!”

“Trước đó bọn họ đã bắn chí ít cũng phải năm mươi viên, vốn không còn bao nhiêu.”

“Hiện tại, toàn bộ tiến lên, tao nhìn xem bọn họ có thể giết bao nhiêu người của chúng ta.”

Negan ra lệnh một tiếng. Phía sau ông ta, hơn tám mươi ngàn thủ hạ đồng loạt nắm lấy vũ khí nóng bắt đầu vọt mạnh.

Cao Phong mắt híp lại, Negan này có thể làm thủ lĩnh đoàn lính đánh thuê lớn nhất Tây Vực, quả nhiên cũng có chút đầu óc.

“Chiến!”

Cao Phong vung mạnh chiến kỳ, cờ xí chỉ xéo về phía cường đạo Tây Vực.

“Chiến! Chiến! Chiến!”

“Chiến! Chiến! Chiến!”

Chỉ một thoáng, hơn ba trăm ngàn binh sĩ Phong Hạo đồng loạt rống to lên.

Lần đầu tiên chiến đấu giữa hai bên tiến vào giai đoạn hỗn chiến toàn thể như vậy.

“Lộc cộc lộc cộc!”

Súng tự động nổ bắn ra, dồn dập xạ tốc, phun ra vô số đạn dày đặc.

“Tạch tạch tạch tạch!”

Tiếng vang có vẻ hơi nặng nề của súng máy hạng nặng tiếp nối, cũng vang lên liên tục không ngừng.

“Các anh em, dùng xe tăng làm rào chắn, đánh cho ông!”

Long Tuấn Hạo vươn tay ném bay súng tự động, sau đó nâng một ống phóng rocket lên, bỗng nhiên bóp cò bắn.

“Đoàng! Đoàng oành!”

Sức giật mạnh chấn tới Long Tuấn Hạo không ngừng lùi lại.

Mãi tới khi đập lên trên thân xe tăng, Long Tuấn Hạo mới khó khăn đứng vững lại.

Mà Long Tuấn Hạo vốn không kịp thở một hơi, lại lần nữa lắp đạn bắt đầu phóng ra.

“Ầm ầm! Ầm ầm!”

Lần này hai bên thật sự bắt đầu chiến đấu không chừa lối thoát.

Trong lòng mỗi người đều nghẹn một cơn giận.

Tiếng súng dày đặc đinh tai nhức óc, xông thẳng tới chân trời.

Chung quanh đạn bay loạn, càng điên cuồng nổ bắn ra, trúng ai người đó ngã.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi