RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4282

“ĐM, cha tôi cũng tới?”

Long Tuấn Hạo thét lên một tiếng kinh hãi, trên mặt có chút ngơ ngác.

Nào chỉ là Long Tuấn Hạo cảm thấy không ngờ, ngay cả Cao Phong cũng không hề nghĩ tới mấy người Long Chí Minh lại tới đây.

Bọn họ vốn không am hiểu tác chiến, thậm chí cho tới bây giờ bọn họ còn chưa từng sờ tới vũ khí nóng.

Nhưng giờ này khắc này, bọn họ đều ôm vũ khí nóng đi tới bên cạnh Cao Phong.

Tình thâm nghĩa trọng như vậy khiến người cảm động không thôi.

“Đạo lý lớn không cần nói, nếu Ngài Cao không còn, khối tập đoàn Đế Phong cũng chỉ là danh nghĩa!”

“Tôi cảm ơn tất cả những gì Anh Cao đã mang tới cho tôi, vì vậy hôm nay xin theo Ngài Cao tử chiến Tây Vực!”

Long Chí Minh bóp cò, điên cuồng quét đạn.

Dáng vẻ hiên ngang kia khiến Long Tuấn Hạo có chút ngây người.

“Shhhh! Cha tôi thật trâu!”

“Cho tới bây giờ tôi chưa từng phát hiện, cha tôi lại có dáng vẻ đẹp trai tới trời như vậy!”

“Là đàn ông, đàn ông chân chính!”

Long Tuấn Hạo vỗ đầu trọc, khắp khuôn mặt tràn đầy hưng phấn.

Cao Phong nặng nề gật đầu, tiện đà lại nhìn về những nơi khác.

“Lão nô Lâm Vạn Quân dẫn người đến đây tương trợ cậu Phong!”

“Hôm nay huyết chiến Tây Vực!”

Lâm Vạn Quân với quả đầu muối tiêu cũng bước ra.

Tuổi già chí chưa già, chí ở nghìn dặm.

Lúc này Lâm Vạn Quân đang mặc đồng phục tác chiến, bên hông treo đao thép, tay ôm vũ khí nóng, thần sắc thoạt nhìn kiên nghị không gì sánh được.

Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn kia cũng hiện lên kiên định vô cùng.

Lâm Vạn Quân từng là một mãnh tướng trên chiến trường.

Vẫn luôn theo hầu bên người ông cụ Cao nam chinh bắc chiến, lập nhiều công lao hãn mã.

Đã qua hơn hai mươi năm, lúc này, vì Cao Phong, ông ta lại lần nữa nắm giữ ấn soái xuất chinh, giơ đao tái chiến.

Mà phía sau Lâm Vạn Quân cũng có gần hai vạn binh sĩ Phong Hạo.

Trước đây Cao Phong từng tới thành phố Đà Nẵng, chém Cao Anh Hạo dưới đao, thu phục nhà họ Cao.

Chúng binh sĩ Phong Hạo tới tiếp viện có một số đã ở lại ngân hàng Xây Dựng Việt Nam, bổ sung lực lượng phòng ngự cho ngân hàng Xây Dựng Việt Nam.

Mà bây giờ bọn họ đều đã trở về vị trí cũ, một người cũng không thiếu.

Một đám cường đạo Tây Vực đều ngu ngơ, mà người bên phía Cao Phong lại kích động không thôi.

Vào lúc lực lượng địch ta cách biệt thật nhiều này…

“Tốt! Tốt!”

Cao Phong lại nặng nề gật đầu, trong mắt tràn đầy kích động.

Những người tới từ ngân hàng Xây Dựng Việt Nam, lại thêm sự trợ giúp của thành phố Hà Nội, nhân số đã hơn hai vạn.

Đây tuyệt đối là một luồng lực lượng không thể bỏ qua.

Ngay khi Cao Phong chuẩn bị hạ lệnh, để đám người trở về đội ngũ, bên cạnh lại có một đám người đi xa.

“Giới võ giả thị trấn Biển Đông, 7247 võ giả đã đến!”

Hoàng Phủ Đao Hàn, Hướng Hạo Nam đồng loạt bước ra ngoài.

Mà phía sau bọn họ lại có vô số võ giả thị trấn Biển Đông.

“Chúng tôi không chơi súng nên sẽ chịu trách nhiệm hậu cần! Đi đỡ lấy các anh em đã bị thương!”

Hoàng Phủ Đao Hàn ra lệnh một tiếng, đông đảo võ giả thể chất khác hẳn với người thường đều bắt đầu vọt mạnh.

Lần này đám người Negan triệt để choáng váng.

Lại thêm đám võ giả thị trấn Biển Đông, tổng nhân số chi viện tuyệt đối đã đột phá ba mươi ngàn người.

Một luồng lực lượng như vậy ai dám đơn giản coi thường?

Quần hùng tịnh khởi, chúng tinh quy vị!

“Shit! Phế vật!”

Negan tức giận vô cùng, sau đó lặng lẽ hạ lệnh chuẩn bị điều chỉnh trận hình.

Bọn chúng nhất định phải phát huy ưu thế của mình, lợi dụng nghiền ép về mặt nhân số tiến hành đả kích đám người Cao Phong.

Cao Phong khẽ gật đầu với đám người Liễu Tông Trạch vừa đến, sau đó anh cũng không hỏi nhiều, trực tiếp ra hiệu cho đám người bắt đầu hội tụ lại cùng nhau.

Tuy rằng trước đó đã hao tổn một ít người, nhưng lúc này cộng thêm hơn ba mươi ngàn viện binh, tổng số người bên phía Cao Phong không những không giảm ngược lại còn tăng thêm.

Cho dù không tới bốn trăm ngàn cũng phải được ba trăm bảy mươi ba trăm tám mươi ngàn binh sĩ.

Chênh lệch với đám cường đạo Tây Vực đối diện cũng được kéo gần hơn không ít.

“Lão Liễu, mịa cậu, sao cậu lại tới đây?”

“Tôi còn tưởng hôm nay ông đây phải chết với anh Phong ở nơi này, cậu cũng không thể gặp chúng tôi nữa.”

Long Tuấn Hạo nửa ngồi chồm hổm trên mặt đất, đấm Liễu Tông Trạch một đấm.

“Đuỵt! Tôi có thể nhìn cậu và anh Phong chết đi sao?”

“Lại nói tiếp, đáng ra chúng tôi đã tới từ sớm, thế nhưng lại bị trợ lý Trương phái người ngăn cản.”

Liễu Tông Trạch sờ sờ chóp mũi, khắp khuôn mặt là ý cười lạnh.

“Sau đó thì sao?”

Long Tuấn Hạo sửng sốt một chút, thật ra anh ta cũng không có ấn tượng gì với trợ lý Trương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi