RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4364

Và cuộc sống mới này thuộc về Tây Vực.

Từ nay về sau, lịch sử của Tây Vực sẽ được viết bởi Cao Phong.

Mọi người ở Tây Vực, bao gồm cả những người ở các thị trấn biên giới và vùng nông thôn phía sau, cũng đã hiểu rõ tình hình hiện tại ở Tây Vực.

Bốn chữ khối tập đoàn Phong Hạo này, chính là bá chủ lớn nhất!

Những người khác chỉ có thể thần phục, không ai dám không theo.

Không chỉ thế, cuộc chiến Tây Vực đã triệt để kinh động đến vô số thế lực.

Khu vực Bắc Cảnh, các vây cánh xâm lược không hẹn mà cùng rút lui khỏi nơi trú quân, và thống nhất rút lui về sau hơn hai mươi dặm.

Cho dù là bọn họ không biết rõ tình huống chi tiết.

Nhưng trong khoảng thời gian này, Nam Cương, Cảnh Đông, và những gì xảy ra ở Tây Vực đều khiến bọn họ kinh hãi.

Họ không phải là kẻ ngốc nên có thể đoán rằng đây chắc chắn không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Sao mà lúc nào cũng là biên giới của Việt Nam xảy ra chiến đấu?

Chỉ cần không phải là kẻ đần, sợ rằng đều có thể nghĩ ra, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào.

Chuyện này cho dù không có quan hệ gì với Việt Nam, thì cái Khối tập đoàn Phong Hạo bách chiến bách thắng kia cũng đã khiến bọn xâm lược phương bắc kinh hồn bạt vía.

Bốn biên giới bên cạnh thì đã càn quét ba cái, Bắc Cảnh bọn họ làm sao có thể không sợ?

Ngay cả Tây Vực cường đại nhất cũng bị trực tiếp đánh tan, Bắc Cảnh còn có thể tính toán cái gì chứ?

Vì vậy trong lúc nhất thời, bọn xâm lược phương bắc bất an, càng vô cùng thành thật.

Khối tập đoàn Phong Hạo, đã triệt để vang danh biên cảnh, không một ai dám khiêu khích.

Họ đã chứng tỏ bản thân hết trận này đến trận khác.

Họ khiến vô số người kinh hãi với những chiến thắng của họ hết lần này đến lần khác.

Khối tập đoàn Phong Hạo ngày nay đã trở thành một thế lực bá chủ được công nhận ở biên giới.

Về phần thủ lĩnh thần bí của khối tập đoàn Phong Hạo, rất nhiều người đang suy đoán nhưng không cách nào biết được.

Dùng thân phận của bọn họ, cũng không có khả năng biết rõ.

Chín giờ sáng, Cao Phong như cũ không có được tin tức của Kim Tuyết Mai.

Đội ngũ cả trăm nghìn người mà anh an bài tối hôm qua khởi hành thị trấn Seth, không ngừng đi về phía tây của Tây Vực.

Cho đến khi đạt đến giới hạn, mới quay trở lại.

Rốt cuộc một số nơi, quả thực không thể tùy ý đặt chân.

Đó đã là lãnh địa của các cường quốc, nếu tùy ý đặt chân đến, bên kia sẽ có lý do để tấn công Cao Phong.

Cho nên bọn họ không thể không lui.

“Soạt!”

Cao Phong sửa sang lại quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài ngay lập tức.

“Anh rể.”

Đúng lúc này Kim Tuyết Ngọc dẫn theo Cao Tử Hàm bước vào phòng.

Trên mặt hai người đều nở nụ cười yếu ớt, thoạt nhìn như hai người không có chuyện gì.

“Các em đã tới.”

Cao Phong gật đầu ra hiệu cho hai người ngồi xuống.

“Anh rể, bọn em biết hết rồi, anh đừng quá lo lắng.”

“Chị em nhất định sẽ không có chuyện gì đâu, có lẽ là lại được người ta mời đi làm khách nữa thôi?”

Kim Tuyết Ngọc cố nặn ra một nụ cười rồi ngồi xuống ghế.

Cao Tử Hàm tiến lên một bước, đặt những thứ mình chuẩn bị vào tay Cao Phong.

“Anh Kình Thiên, đã rất lâu anh không ăn cơm rồi, tiếp tục như vậy thì không được.”

“Vậy thì chị Tuyết Mai chắc chắn cũng rất khổ sở.”

Trong mắt Cao Tử Hàm tràn đầy đau lòng, nhìn xem bộ dạng Cao Phong tiều tuỵ râu ria xồm xoàm, trong lòng lại càng đau đớn.

“Anh không sao, anh không đói, ngồi đi.”

“Anh nhất định sẽ tìm được Tuyết Mai, nhất định sẽ.”

Cao Phong vẫy vẫy tay ra hiệu Cao Tử Hàm ngồi xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi