RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4493

Hơn nữa Cao Phong hiểu rằng đây chỉ mới mà bắt đầu.

Nói không chừng trong tương lai đám người đó sẽ càng tệ hại hơn, liên tục tới quấy rầu khối tập đoàn Phong Hạo của anh.

Không lẽ khối tập đoàn Phong Hạo cứ mãi chịu đựng mặc cho bọn họ muốn làm gì thì làm sao?

Luôn luôn phải là một con rùa rúc đầu sao?

Nhưng nếu ra tay quyết liệt thì cũng đồng nghĩa với việc cầm mấy trăm ngàn sinh mạng của những chiến sĩ ở khối tập đoàn Phong Hạo ra làm trò đùa!

“Fuck! Đồ rác rưởi!”

Người đàn ông trung niên cùng với vô số người đang đứng đằng sau lưng ông ta đều đồng loạt giơ ngón giữa về phía nhóm người Cao Phong.

Trên mặt họ tràn ngập vẻ giễu cợt, giọng nói vô cùng khinh thường.

Tựa như trong mắt những người này thì đám người Cao Phong, bao gồm hơn ba trăm ngàn chiến sĩ Phong Hạo đang có mặt ở đây đều là những tên rác rưởi vậy!

“Chết tiệt! Đúng là một sự sỉ nhục nặng nề!”

Bàn tay Long Tuấn Hạo nắm chặt báng súng, cắn răng mắng một câu.

“Các người có tức giận hay không? Hỏi xem các người có tức giận hay không?”

“Tới đi! Đánh chúng tôi đi này! Ha ha, đánh tới mức chúng tôi phải kêu cha gọi mẹ thử xem nào!”

“Cái tên đầu trọc kia, tôi sẽ cho cậu xem chúng ta ai sẽ là người phải kêu cha gọi mẹ!”

Nhiệm vụ của người đàn ông trung niên này chính là chọc giận khối tập đoàn Phong Hạo vì thế lúc nào ông ta cũng sẽ nói những lời khó nghe.

Không thể không nói bọn họ thật sự đã thành công.

Mỗi một người chiến sĩ của Phong Hạo có mặt ở đây, trong lòng họ đều đang nén giận, ánh mắt tràn ngập lửa giận.

Trong lồng ngực của mỗi người đều đang đầy tràn sự tức giận, cần phải phát tiết ngay lập tức.

Đặc biệt là Long Tuấn Hạo, cả người anh ta đã gần như nổ tung!

“Anh Phong, chúng ta…”

Long Tuấn Hạo đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Cao Phong lên tiếng hỏi.

“Anh Phong, đừng để bị họ kích thích.”

Cuối cùng, Trát La vẫn là người suy nghĩ thấu đáo hơn một chút, lúc này anh ấy lên tiếng khuyên nhủ.

“Không kích động thì còn có thể gọi là khối tập đoàn Phong Hạo sao?”

Điều khiến Trát La bất ngờ chính là Cao Phong đột nhiên cười lạnh một tiếng, sau đó nhanh chóng tiến lên trước một bước.

“Chiến sĩ Phong Hạo, thà phải chết chứ không bao giờ khuất phục kẻ thù!”

“Bây giờ mọi người mau vác hỏa tiễn lên cho ông đây, chuẩn bị oanh tạc!”

Cao Phong lên tiếng ra lệnh, sau đó anh nhanh chóng rút thanh đao từ bên hông ra.

“Giết!”

Long Tuấn Hạo tức giận rống lên một tiếng, hỏa tiễn bằng đồng trên bả vai anh ta nhanh chóng rung động.

“Chết tiệt! Dám sỉ nhục bọn này sao!”

“Thà chết chứ không khuất phục kẻ thù! Giết!”

“Mẹ kiếp! Ông đây không thể nhịn được nữa!”

“Không kích động thì con mẹ nó còn là chiến sĩ của Phong Hạo nữa sao? Cứ giết trước rồi tính sau!”

Hơn ngàn người bắt đầu kêu gào sau đó đồng loạt vác hỏa tiễn lên đặt lên vai mình.

Mặc dù bọn họ vội vàng tới đây thế nhưng lúc này vẫn mang theo gần một trăm hỏa tiễn bằng đồng.

Một trăm chiếc hỏa tiễn bằng đồng đều đồng loạt được họ vác lên vai, sau đó nhanh chóng được khởi động.

“Ầm! Oanh!”

“Vèo! Vèo! Vèo!”

“Ầm, ầm! Đùng! Đùng! Đùng!”

Mặt đất bắt đầu chấn động, hỏa tiễn khai phá mọi thứ.

Uy lực kinh khủng của hỏa tiễn bắn ra một ngọn lửa dài, nhanh chóng vạch ra một đường vòng cung trên không trung, lao thẳng về phía đám người đang ở phía đối diện/.

“Tôi! Ôi, con mẹ nó!”

“Fuck! Shit! Mau nằm xuống!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi