RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4496

Không thể không nói sự tính toán của Hoa Kỳ thật sự vô cùng thấu đáo.

Bọn họ chuẩn bị dùng chuyện này để mượn cớ sang đánh tan khối tập đoàn Phong Hạo.

Sau khi làm xong hết tất cả những chuyện này, họ sẽ cử người đến liên hợp hội để trần thuật mọi lý do. Cho dù phải chịu một ít khiển trách nhưng cũng không có gì quá lớn.

Hoa Kỳ cũng không hề quan tâm đến những việc đó.

Thế nhưng bên phe của Cao Phong có thể hợp tác với người của phía chính phủ Việt Nam tạo thành một sự kết hợp mạnh mẽ bất cứ lúc nào.

Vì thế Hoa Kỳ có thể sử dụng kiểu này để đối phó với người khác thế nhưng chưa chắc có thể nhận được bất kì lợi ích nào từ phía của Cao Phong.

Cao Phong vừa cúp điện thoại thì điện thoại của Hoa Hồng đột nhiên vang lên, vì thế cô ta vội vàng đi sang một bên bấm nút nhận.

“Anh Phong, bọn họ đang rút lui hỏi tầm bắn của hỏa tiễn đồng, chúng ta còn tiếp tục đánh nữa không?”

Long Tuấn Hạo không chút do dự lên tiếng hỏi.

“Nói nhảm gì thế! Giết một người cũng giết mà giết mười ngàn người cũng là giết!”

“Dù sao thì cũng đã đánh rồi, không lẽ để cho những tên còn sót lại này ăn tết sao?”

“Khai hỏa!”

Cao Phong cười lạnh một tiếng, lúc này lên tiếng ra lệnh.

“Hình như có vấn đề!”

Long Tuấn Hạo và hơn một trăm hỏa tiễn lại đồng loạt tiếng lên, nhắm thẳng về phía nhóm người đang ở phía đối diện.

“Chờ một chút! Trước mắt đừng cử động!”

“Dừng lại!”

Đúng lúc này, Hoa Hồng nhanh chóng đi tới, lên tiếng ngăn chặn hành động của mọi người.

“Chuyện gì thế?”

Cao Phong khẽ cau mày, quay sang hỏi Hoa Hồng.

“Bên phía trấn nhỏ gửi tới một thống báo, bảo rằng binh đoàn của Hoa Kỳ, đã tới…”

Câu nói của Hoa Hồng vừa được nói ra, mọi người nhanh chóng trở nên yên lặng.

“Nhanh như vậy sao?”

Cao Phong cũng khẽ cau mày.

“Xem ra bọn họ đã sớm chuẩn bị kế hoạch.”

“Chẳng trách vì sao những người này lại có gan lớn như thế.”

Trát La than nhẹ một tiếng, sau đó lắc đầu nói.

Cao Phong hơi híp mắt, hỏi lại: “Họ đưa tới bao nhiêu người.”

“Ít nhất có khoảng một trăm năm mươi ngàn người, hơn nữa tất cả những người đó đều mang theo vũ khí hạng nặng.”

“Không biết chúng ta có thể gánh nổi không.”

Hoa Hồng lộ ra vẻ mặt lo lắng, giọng điệu cũng hết sức lo âu.

Dù sao thì, mặc dù chiến sĩ Phong Hạo có nhiều người thật, vũ khí được trang bị cũng được xem là loại tốt, đủ để nghiền ép rất nhiều thế lực.

Thế nhưng cho dù mạnh tới đâu thì cũng khó mà cạnh tranh được với một đội quân chân chính như thế!

Vũ khí bên trong binh đội cũng không phải là loại mà những xưởng nhỏ bên ngoài có thể chế tạo được.

Cho dù là vũ khí hạnh nặng hay mà một số loại vũ khí yểm trợ nhỏ thì cũng được thiết kế bởi những chuyên gia về vũ khí, sau đó trải qua vô số lần thí nghiệm cuối cùng mới được đưa ra sản xuất.

Một loại vũ khí và đạn dược được chế tạo như thế thì cho dù là độ chính xác hay uy lực, không một loại vũ khí bên ngoài nào có thể so sánh được.

Tuy nói ban đầu những vị chiến sĩ này đã chiếm được không ít thứ tốt.

Thế nhưng sau một trận đánh ở Tây Vực này thì cũng có thể xem là đã bị hao hụt một chút của cải.

Hơn nữa vũ khí còn phải sử dụng một loại đạn riêng biệt và đồng bộ mà những thứ nào nhóm người Cao Phong không thể sản xuất được.

Cho dù bây giờ trong tay họ đang sở hữu những cây súng vô cùng tốt thế nhưng lại không có đạn để dùng.

Tóm lại khối tập đoàn Phong Hạo bây giờ, sau khi trải qua một trận đánh ở Tây Vực, thì những trang bị đã bị xuống cấp.

Vì thế đội quân khối tập đoàn Phong Hạo bây giờ không thể nào so sánh được với đội binh chính quy của Hoa Kỳ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi