RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4517

Khi Lâm Vạn Quân nói ra những lời này, lông mày Cao Phong không chịu nổi, cau có lại.

Một chuyện mà ngay cả Lâm Vạn Quân cũng không có ấn tượng gì, chuyện này có thật sự có tin được hay không?

Trong lòng Cao Phong, một nghìn câu nói của Jack cũng không sánh được với nửa lời mà Lâm Vạn Quân nói ra, thật sự khiến cho người ta tin tưởng.

Đó là lý do tại sao, Cao Phong suy đoán rằng Jack có thể đang nói dối, lừa đảo anh?

“Ông Lâm, chuyện này rất quan trọng. Ông hãy nghĩ kỹ lại xem.”

Cao Phong im lặng vài giây, vẫn có chút không vừa lòng.

Lâm Vạn Quân gật đầu, và sau đó trong đầu cố gắng nghĩ lại về những chuyện xảy ra năm đó.

Sau khoảng gần một phút, Lâm Vạn Quân mới chậm rãi mở miệng.

“Cậu Phong, tôi chắc chắn, không có chuyện đó đâu.”

“Mỗi lần ông lão Cao ra trận, tôi đều ở bên cạnh giúp đỡ.”

“Hơn nữa, vào thời điểm đó, mọi người đều dốc sức chiến đấu, và có rất ít những tình huống tù nhân phát sinh.”

“Tính cách của ông lão Cao cũng rất quyết đoán, sẽ không có sự nhân từ không nên có.”

“Nếu như ông ấy bỏ qua cho người nào đó của quân địch, chắc là tôi đã có ấn tượng, nhưng tôi lại không có một chút ấn tượng nào.”

“Cho nên, dám khẳng định là chuyện này không tồn tại.”

Giọng điệu của Lâm Vạn Quân cực kỳ chắc chắn.

Sau khi Cao Phong nghe xong, gật gật đầu đầu rồi nói: “Tôi biết rồi.”

“Cậu Phong, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Lúc này, Lâm Vạn Quân mới cau mày, hỏi dò Cao Phong.

“Không có chuyện gì cả, ông chỉ cần thu xếp ổn thỏa cho dì Thảo là được.”

“Tôi có thể giải quyết được hết mọi chuyện bên này mà.”

Cao Phong và Lâm Vạn Quân nói thêm vào câu nữa, sau đó mới cúp điện thoại.

“Haiz!”

Cao Phong nhíu mày thở dài một hơi, trong lòng càng thêm buồn phiền.

Lúc đầu Cao Phong nghĩ rằng, nếu Lâm Vạn Quân có ấn tượng về chuyện này, ông ấy sẽ có thể khẳng định là những lời nói của Jack là đúng hay sai.

Nhưng bây giờ, Lâm Vạn Quân lại cực kỳ chắc chắn nói, chuyện này tuyệt đối chưa từng xảy ra.

Vậy là Jack kia đang nói dối sao?

Nhưng tại sao anh ta lại biết Lâm Vạn Quân, lại còn biết nhà họ Cao ở Mẫn Thành, biết cả tên của Cao Phong nữa chứ?

Hơn nữa, trong tiềm thức, Cao Phong vẫn cảm thấy rằng Jack không hề nói dối.

Tuy nhiên, những gì Jack nói hoàn toàn không giống với những gì Lâm Vạn Quân đã nói.

Giữa hai người, chắc chắn là có một người nói dối.

Nhưng chắc chắn là Cao Phong lựa chọn tin tưởng vào Lâm Vạn Quân.

“Chẳng lẽ khi ông nội của mình tha cho cha của cậu ta một con đường sống, không phải là ở trên chiến trường?”

Cao Phong tự lẩm bẩm một cậu, ngay sau đó lại bỏ qua suy nghĩ này.

Đây là chuyện không thể.

Bởi vì chỉ khi ông lão Cao đang đánh giặc, mới có thể tiếp xúc với người Hoa Kỳ.

Những lúc bình thường, làm sao có thể tiếp xúc với những người ở nước ngoài được?

Trong đúng lúc Cao Phong đang buồn bực, mất tập trung thì điện thoại lại vang lên một lần nữa.

Cao Phong vừa nhìn qua đã bắt máy ngay lập tức.

“Cao Phong, anh thật lợi hại.”

“Tôi gọi điện thoại cho anh nhưng không được, nhưng sao tôi đổi qua số khác thì lại gọi được nhỉ?”

Sau khi điện thoại được kết nối, đầu bên kia lập tức truyền đến tiếng rống của trợ lý Trương.

Cao Phong khẽ nhíu mày, lười phải giải thích quá nhiều với trợ lý Trương.

“Anh có chuyện gì sao?”

Cao Phong nhíu mày hỏi.

“Tôi nghe nói anh đã giải quyết xong chuyện của bên kia, nên mới gọi điện thoại tới hỏi thăm một chút.”

“Vậy thì thật sự đã khiến cho anh lo lắng rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi