RỂ QUÝ RỂ HIỀN

“Anh ta đã nói với cấp trên, lúc chuẩn bị hạ lệnh tiến công, người của quân đoàn lính đánh thuê đã bị thu phục, vậy mà đến cuối cùng bọn người đó lại quay lưng phải bội tấn công lại bọn họ.”

“Cuối cùng là vì hiện trường quá hỗn loạn, tướng lĩnh Jack không thể không tạm thời lui binh.”

“Cách làm của anh ta không sai, nhưng kết quả mà anh ta đem về không phải là thứ mà cấp trên của anh ta muốn có.”

“Cho nên lúc này tất nhiên anh ta phải bị trừng phạt.”

Jack thật sự không có giấu giếm một chút gì đối với Cao Phong, trực tiếp nói ra sự thật.

“Những cái này có phải là do tướng lĩnh Jack đã nói hay không?”

Cao Phong chậm rãi trợn to hai mắt, nhịn không được hỏi.

“Đúng vậy, chẳng lẽ những gì anh ta nói không phải là sự thật?”

Lý Khải Kiệt nghe giọng nói của Cao Phong có chút không thích hợp, vội vàng hỏi ngược lại một câu.

“Đó là sự thật.”

“Những người của binh đoàn lính đánh thuê đó đã bị tôi mua chuộc từ trước.”

Cao Phong dừng một chút, sau đó nhẹ giọng đáp lại.

“Cậu Cao quả thật là người mưu tính xa xôi, nhưng lần sau Hoa Kỳ nhất định sẽ có phòng bị kỹ càng.”

“Tôi xem cậu là anh em, cho nên Lý Khải Kiệt tôi cũng nói với cậu một câu thật lòng.”

“Giữa cậu và Hoa Kỳ, tôi thật sự rất khó để đưa ra lựa chọn, tôi vốn cũng nên đứng về phía Hoa Kỳ.”

“Nhưng mà, với tư cách là bạn bè, tôi không hy vọng sẽ nhìn thấy cậu chết, cậu có hiểu ý tôi hay không?”

“Cho nên tôi chỉ muốn cậu hãy nhanh chóng rời đi, đừng đối đầu với Hoa Kỳ, tôi không muốn để cho cậu bị thương!”

“Tôi chỉ muốn để cậu được sống sót an toàn, cậu, có thể hiểu được không?”

Lý Khải Kiệt nói tới đây, giọng điệu không khống chế được có chút kích động.

Trong lòng Cao Phong cũng xen lẫn một chút xúc động.

Anh thực sự có thể nghe thấy sự chân thành sâu sắc và lo lắng từ trong giọng nói của Lý Khải Kiệt.

“Ông Jason, tôi hiểu rồi.”

“Cho dù sau này tôi và Hoa Kỳ có như thế nào đi chăng nữa, ông và tôi, vẫn sẽ là bạn bè.”

“Cho dù có một ngày Cao Phong tôi không còn ở đây, chỉ cần thanh danh của tôi vẫn còn tồn tại, trong lãnh thổ của Việt Nam, tập đoàn Hà Đô nhất định vẫn sẽ bình yên vô sự.”

Cao Phong trầm ngâm mấy giây, vẫn không có trực tiếp trả lời câu nói của Lý Khải Kiệt mà chỉ đưa ra lời hứa của mình.

Nhưng, với chỉ số thông minh của Lý Khải Kiệt, ông làm sao có thể nghe không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Cao Phong cơ chứ?

Rất có thể Cao Phong đã thật sự chuẩn bị tốt rồi, đang chuẩn bị muốn cùng Hoa Kỳ chiến đấu đến cùng đây mà!

Lý Khải Kiệt thở dài một tiếng, cũng không tiếp tục khuyên nhủ nữa.

Nói ba lần nhạt như nước lã.

Với tư cách là một người bạn, những gì ông có thể làm đã làm hết sức mình.

Nhưng, chung quy ông ta cũng không phải là Cao Phong, đương nhiên không biết Cao Phong đang có suy nghĩ gì, cũng không có cách nào thay đổi ý nghĩ của Cao Phong.

Cho nên, đối với quyết định của Cao Phong, ông ta chỉ có thể tôn trọng.

Ngoài ra, vẫn có thể giúp đỡ hỗ trợ một chút gì đó.

“Được rồi! Tôi vốn nên biết, với tính cách của cậu, cũng không phải người khác nói hai ba câu là có thể khuyên nhủ được. ”

“Vậy trước tiên cứ như vậy đi, nếu có tin tức gì mới, tôi sẽ báo trước cho cậu biết một tiếng.”

Lý Khải Kiệt trầm mặc một lúc lâu, nói xong những lời này, liền chậm rãi cúp điện thoại.

Mà Cao Phong bên này cũng nhẹ nhàng buông điện thoại xuống, nhìn về phía xa.

Lúc này mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống, chỉ còn sót lại một ít ánh hoàng hôn nhạt cuối chân trời.

Mặt trời ngả về phía Tây, bình minh kết thúc.

Màn đêm đã buông xuống!

“Trở về đây.”

Cao Phong chậm rãi xoay người lại, đi vào bên trong doanh trại đóng quân.

Kế hoạch đi tìm Kim Tuyết Mai, chung quy vẫn phải tạm thời gác lại một bên.

Chuyện bên này, nhất định là phải xử lý xong thì Cao Phong mới có thể rời đi.

Ít nhất chuyện này cũng phải có kết quả rồi tính sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi