RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4554

“Nếu không cho tôi một câu trả lời thỏa đáng, chuyện này không thể làm được.”

Cao Vũ nhìn kỹ ánh mắt của ông ta, sau đó nhẹ giọng hỏi.

Anh có thể thấy được ông ta thật sự muốn mang anh đi.

Về phần bọn họ đang nghĩ gì, Cao Vũ hiện tại cũng không đoán được.

Nhưng anh có thể sử dụng điều này như một con bài mặc cả để có thêm tin tức từ họ.

Sau đó, có thể sắp xếp mọi chuyện.

“Có một nhà tù ở Hoa Kỳ, nơi tất cả những người bị giam giữ đều mang tội danh nghiêm trọng.”

“Tôi nghĩ anh sẽ ở đó.”

Ông ta nhìn Cao Vũ, sau đó nhẹ giọng nói.

“Nếu người Việt Nam chết ở Hoa Kỳ.”

“Tôi sẽ tiến hành bàn với liên hợp hội, đối với Hoa Kỳ thực hiện chiến tranh.”

Trợ lý Trương vẻ mặt bình tĩnh nói với ông ta như đã định.

Ông lão cười nhạt, không trả lời.

Khi Cao Vũ đến lãnh thổ của Hoa Kỳ, mọi chuyện đều sẽ do bọn họ quyết định.

“Anh thực sự là một người đàn ông thông minh.”

“Theo chúng tôi là quyết định khôn ngoan và đúng đắn nhất”.

Ông ta nhìn Cao Vũ với vẻ mặt vô cùng đắc ý.

“Tôi suy nghĩ trong hai ngày.”

Lúc này, Cao Vũ đột nhiên nói.

“Đồng ý?”

Mọi người đều sửng sốt khi Cao Vũ nói ra điều này.

Chuyện này mà vẫn có thể suy nghĩ sao?

Những nhát dao kề vào cổ, anh còn có thể suy nghĩ về nó, anh có muốn chết không?

“Fuck! Anh nghĩ rằng đây là để làm gì?”

“anh nghĩ rằng chúng tôi đến đây để anh suy nghĩ sao?”

“Tôi nói cho anh biết, chúng tôi tới xử phạt anh chứ không mời anh đi làm khách!”

Paul không thể kìm được nữa, và đột nhiên bước tới và hét lên.

Lần này, ông ta không mắng Paul nữa.

Bởi vì cùng một ý nghĩ trong lòng ông ta.

“Hai ngày nữa, tôi sẽ đi cùng các người.”

“Các người cảm thấy chuyện này có thể thì nó sẽ có thể, nếu không thể thì…”

Cao Vũ phía sau còn chưa nói hết lời, chỉ là anh quay đầu nhìn về phía ông ta một cái.

“Vấn đề này, còn không nghĩ tới!”

Paul lại bước tới, nhưng bị chặn lại bởi một ông già đang từ từ vươn tay ra.

“Anh muốn chúng tôi đồng ý, sau đó liền rời khỏi Tây Vực có đúng không?”

Ông ta hơi nheo mắt, nhìn Cao Vũ hỏi.

“Cao Vũ tôi trước giờ không nói hai lời.”

Vẻ mặt Cao Vũ bình tĩnh, trong mắt toát ra vẻ lãnh đạm.

“Nếu như anh thật sự dám rời khỏi Tây Vực, dám lừa ông già tôi đây, kế tiếp tôi làm ra chuyện gì thì Việt Nam cũng không được phép can thiệp.”

Trong mắt ông ta lộ ra vẻ uy hiếp.

Nếu như Cao Vũ thật sự dám lừa ông ta, vậy Việt Nam đừng honhf xem vào chuyện này nữa.

“Nếu Việt Nam can thiệp, tôi sẽ đệ đơn lên liên hợp hội.”

George ở bên cạnh nói một câu, lời nói này là nói cho trợ lý Trương nghe.

“Đúng.”

Cao Vũ không chút do dự đáp lại.

Trợ lý Trương nhìn Cao Vũ vài giây trước khi gật đầu.

Ông già và Cao Vũ nhìn nhau một phút trước khi chậm rãi gật đầu.

“Tôi với cậu lần đầu tiên gặp mặt.”

“Nhưng hôm nay, tôi nguyện ý tin cậu một lần.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi