Chương 4593
Cậu ta nghiến chặt răng, lửa giận trong lồng ngực dường như trực tiếp thiêu đốt cậu ta.
“Được rồi! Được rồi! Tốt lắm!”
Toss nghiến răng gật đầu, trong mắt hiện lên sát ý, sau đó xoay người rời đi.
Lúc này, Toss gần như tức giận đến mức xém phun ra máu, thở không ra hơi.
Lúc trước khi ở nhà tù số ba, cậu ta cố tình không cho Cao Vũ ăn.
Nhưng trong nháy mắt, hầu hết mọi người trong phòng giam đều đưa đồ ăn của chính mình cho Cao Vũ.
Hôm nay, những người trong phòng giam thậm chí còn không nghe những gì cậu ta nói.
Còn Cao Vũ chỉ nói giày bị bẩn, mọi người đã vậy quanh nịnh bợ anh.
Lời nói của Cao Vũ thậm chí còn quyền lực hơn Toss.
“Này! Cậu không phải là cầm gậy điện trong tay hay sao?”
“Hãy chiến đấu với chúng tôi một cách công bằng, nếu có thể đánh bại chúng tôi, chúng tôi sẽ phục.”
Đột nhiên, một tiếng chế nhạo vang lên từ góc khu vực trại giam.
Toss đột ngột dừng lại và nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Tuy nhiên, trước khi cậu ta có thể hỏi ai đã nói điều đó, thì những tiếng cười của các phòng giam khác lại vang lên.
“Đúng, cầm gậy điện để bắt chúng tôi phục, mẹ nó ai sẽ phục cậu chứ?”
“Đời này tôi chỉ dùng nắm đấm, bỏ gậy điện ra thì cậu xem tôi có thể đấm cậu kêu cha gọi mẹ hay không!”
Trong chốc lát, hai bên lối đi gồm hai mươi phòng giam cùng lúc phát ra tiếng cười nhạo.
Điều họ tin tưởng chính là ai có nắm đấm lớn thì sẽ nghe lời người đó.
Nhưng Toss, ngoài gậy điện và vũ khí nhiệt trên tay, còn có thứ gì nữa?
Những tù nhân này sợ cậu ta, họ chỉ sợ khẩu súng và gậy điện trên tay cậu ta chứ không phải sợ bản thân cậu ta.
Nhưng Cao Vũ thì khác.
Cao Vũ một tay đấu với ba mươi người.
Người bên ngoài đối với Cao Vũ sợ hãi là do anh có thực lực mạnh.
Hai người làm sao có thể so sánh với nhau?
“Rác rưởi! Im miệng!”
“Tao mãi mãi đứng trên đầu bọn mày!”
Toss bất ngờ rút súng lục và bắn nhiều phát vào mái nhà.
“Bang! Bang! Bang! Bang!”
Viên đạn văng ra khỏi buồng, bay nhiều phát vào mái nhà.
Ngay sau đó, vôi sống văng tung tóe xuống phía dưới.
Sau vài phát súng này, tất cả mọi người đều bị sốc, tất cả họ đều ngậm miệng lại.
“Hừ!”
“Nếu không muốn sống, tao có quyền giết bọn mày bất cứ lúc nào!”
Toss chế nhạo và từ từ nhìn những người trong phòng giam.
Cậu ta cảm thấy rằng mình phải thiết lập lại uy tín của mình.
Hiển nhiên, lần này không có ai dám nói lại.
“Mày lợi hại như vậy, vậy mày tới giết chết tao thử xem.”
Ngay khi Toss chuẩn bị rời đi với vẻ hài lòng, một giọng nói bất ngờ vang lên.
Mọi người đều sửng sốt.
Ai đang nói chuyện vậy?
Lúc này, Toss đang rất tức giận và chưa tìm được chỗ chuốc giận.
Nói như thế này như đang cố ý chọc giận Toss, người này chán sống rồi sao?
Mọi người đều nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Liếc mắt nhìn, bọn họ tình cờ nhìn thấy Cao Vũ không biết từ lúc nào, anh đã đứng ở trước lan can sắt, vẻ mặt trêu tức nhìn Toss.
Mọi người đều bị sốc.
Người tên Cao Vũ đến từ Việt nam, thật sự có lá gan lớn như vậy sao?
Anh rốt cuộc có bao nhiêu lá gan hay là trong lòng anh không lo lắng hay sao?
Mọi người đều không hiểu được nên chỉ có thể im lặng nhìn.