RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Một gia tộc lớn như gia tộc nhà họ Kim, đương nhiên tất cả mọi chuyện đều phải đặt lợi ích của công ty lên hàng đầu.

Ai có thể mang đến lợi ích cho gia tộc, người đó mới có thể được coi trọng.

Bây giờ bà Kim hòa nhã với Kim Tuyết Mai như vậy đơn giản chỉ vì nhìn trúng quan hệ giữa Kim Tuyết Mai và bất động sản Phong Mai mà thôi.

Thấy bà Kim đối xử với Kim Tuyết Mai an cần như vậy, trong lòng nhiều người nhà họ Kim vô cùng khó chịu, nhưng chỉ dám tức giận trong lòng chứ không dám nói ra.

Chỉ có vẻ mặt Kiều Thu Vân lúc nào cũng ngạo nghễ, dáng vẻ ăn trên ngồi trước.

Hiện tại quả thật bà ta đúng là có tư cách này, con gái có tiền đồ thì bà ta là mẹ cũng được coi trọng. Với địa vị hiện tại của Kim Tuyết Mai ở công ty nhà họ Kim, không ai dám tùy ý chế giễu bọn họ.

"Ta nghe nói ngày mai con phải lên sân khấu thực hiện nghi lễ cắt băng khánh thành phải không? Đây chính là cơ hội tốt, nhất định phải làm quen được với nhiều người có năng lực đấy." Bà Kim nói ra mục đích của mình.

"Bà nội, bà yên tâm đi, con biết rồi." Kim Tuyết Mai gật gật đầu.

"Anh bảo này, em họ, danh sách lên sân khẩu cắt băng khánh thành là em quyết định phải không?" Kim Hồng Vũ đột nhiên lên tiếng.

"Không phải em, là bên bất động sản Phong Mai yêu cầu." Kim Tuyết Mai trả lời. Cô biết Kim Hồng Vũ sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy.

Dựa theo cái tính cách thích khoe mẽ của Kim Hồng Vũ, không thể lên sân khẩu trong một sự kiện trọng đại như thế này quả thật là sự sỉ nhục lớn nhất đối với anh ta.

"Bất động sản Phong Mai sắp xếp? Cha của anh là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty mà cũng không có tư cách lên sân khấu, bất động sản Phong Mai làm việc như thế sao?" Kim Hồng Vũ tỏ vẻ nghi ngờ.

Những người khác cũng có chút nghi hoặc nhìn về phái Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai là tổng giám đốc còn được lên sân khấu, sao chủ tịch hội đồng quản trị lại không được lên? Chuyện này quả thật có chút không phù hợp với lẽ thường nha!

"Nếu anh cảm thấy nghi vấn thì đến bất động sản Phong Mai hỏi lại đi" Kim Tuyết Mai lời giải thích với Kim Hồng Vũ, ngữ khí nói chuyện của cô trong trẻo mà lạnh lùng.

Những lời Kim Tuyết Mai nói đều là sự thật. Khi biết bất động sản Phong Mai sắp xếp như vậy, cô cũng có chút nghi hoặc, nhưng người bên kia nói đúng là sắp xếp như vậy, cô cũng không còn cách nào khác.

Nhưng nếu Kim Hồng Vũ không tin, vậy thì để anh ta tự mình đến hỏi Bất động sản Phong Mai là được rồi, Kim Tuyết Mai không cần thiết phải giải thích gì với anh ta cả.

Sắc mặt của Kim Hồng Vũ hơi trầm xuống, trước kia Kim Tuyết Mai tuyệt đối không dám nói chuyện với anh ta như vậy!

Kim Tuyết Mai bây giờ thế mà lại dám ngạo mạn như thế, xem ra đúng là anh phải dạy dỗ cô ta một chút mới được.

"Bất động sản Phong Mai sao có thể để ý tới anh chứ, anh cũng không có bản lĩnh lớn như em họ Tuyết Vũ đây, mê hoặc được cả bất động sản Phong Mai." Kim Hồng Vũ mỉa mai nói.

"Kim Hồng Vũ, anh có ý gì?" Cho dù Kim Tuyết Mai có ngốc cũng nghe ra được trong giọng nói của Kim Hồng Vũ có gì đó không thích hợp.

"Có ý gì?" Kim Hồng Vũ cười lạnh một tiếng: "Anh có ý gì em mới là người rõ ràng nhất, em làm gì tự em còn không biết hay sao?"

"Tôi làm cái gì, hôm nay Kim Hồng Vũ anh phải nói rõ ràng cho tôi!" Kim Tuyết Mai càng nghe càng thấy lời nói của Kim Hồng Vũ không thích hợp, lúc này cô đã có chút tức giận.

"Ha ha, đây là bị anh vạch trần cho nên tức giận sao?" Kim Hồng Vũ khinh thường cười.

"Cho dù cô ấy có làm cái gì, thì có liên quan gì đến anh?" Đúng lúc này, Cao Phong thản nhiên chen vào một câu.

Anh không cần biết Kim Hồng Vũ muốn nói cái gì, anh chỉ cần biết Kim Tuyết Mai làm gì thì Kim Hồng Vũ cũng không thể can thiệp vào, càng không có quyền can thiệp.

Sau khi Cao Phong lên tiếng, mọi người bỗng nhiên rơi vào im lặng.

Nếu là trước kia, Cao Phong căn bản không có tư cách để nói chuyện trong cuộc họp gia tộc. Chỉ cần anh dám mở miệng, nhất định sẽ bị tất cả mọi người trong cuộc họp nhắm vào.

Nhưng bây giờ thì khác, bây giờ Kim Tuyết Mai là tổng giám đốc công ty nhà họ Kim, địa vị của Cao Phong đương nhiên cũng là nước lên thì thuyền lên.

Hơn nữa lời nói này của Cao Phong thật ra rất đúng, tuy rằng Kim Tuyết Mai là con cháu nhà họ Kim, nhưng đã thành vợ chồng với người khác, đương nhiên có quyền lợi của riêng mình.

Cũng giống như bà Kim là bề trên cao nhất, có thể dạy dỗ Kim Tuyết Mai một chút, nhưng Kim Hồng Vũ được coi là cái gì mà cũng đòi có tư cách dạy dỗ Kim Tuyết Mai?

"Ha ha, nếu cậu biết Kim Tuyết Mai đã làm những gì, cậu sẽ không nói như vậy đâu." Kim Hồng Vũ nhìn Cao Phong với vẻ mặt nghiền ngẫm.

Anh thấy Cao Phong chính là một thằng ngốc, bị Kim Tuyết Mai cắm sừng còn không biết, lại bảo vệ Kim Tuyết Mai như vậy, thật sự là rất buồn cười.

"Cao Phong, em không có..." Kim Tuyết Mai cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của Kim Hồng Vũ, cô muốn giải thích với Cao Phong theo bản năng.

Thế nhưng Cao Phong trực tiếp đánh gãy lời nói của Kim Tuyết Mai, không để cô nói tiếp.

"Tôi nói là, cho dù cô ấy có làm cái gì cũng là chuyện của hai người chúng tôi, không liên quan đến anh một tí nào."

"Lo tốt cho bản thân anh là được rồi." Cao Phong lạnh nhạt đáp lại.

Thấy vẻ mặt hờ hững mà kiên định của Cao Phong, trong lòng Kim Tuyết Mai giống như có một dòng nước ấm chảy qua. Cao Phong luôn tin tưởng cô vô điều kiện như vậy.

Nói cách khác, cô thật sự không biết nên giải thích như thế nào.

"Được rồi, Hồng Vũ, chuyện này dừng ở đây đi" Kim Hùng Sơn đột nhiên lên tiếng ngăn lại.

Hiện tại không phải thời cơ thích hợp để nói chuyện này, hơn nữa lời nói của Kim Hồng Vũ chỉ là từ một phía, căn bản không có chứng cứ gì, cho nên càng không đáng tin tưởng.

Bà Kim lúc này đã hơi nhíu nhíu mày, nếu còn tiếp tục làm loạn, chỉ sợ sẽ khiến bà cụ không vui, đây càng không phải là thứ mà Kim Hùng Sơn muốn.

Kim Hồng Vũ có chút ấm ức trong lòng, đây là một cơ hội tốt mà, nếu vạch trần được chuyện xấu của Kim Tuyết Mai, vậy thì cô ta nhất định sẽ thân bại danh liệt.

Nhưng xui xẻo là bây giờ anh không có chứng cứ, cho nên đương nhiên không khiến mọi người tin tưởng được là bao.

Nhưng bảo anh câm miệng lại như vậy, anh hiển nhiên cũng rất không cam lòng.

"Bà nội, không nói đến chuyện con với cha con không có tư cách lên sân khấu, nhưng bà là người có quyền nhất trong công ty nhà họ Kim này, thế mà còn không được lên sân khấu cắt băng, chuyện này không thể thể được!"

Bà Kim thản nhiên cười: "Xương cốt của ta cũng già yếu cả rồi, cho ta đi lên ta cũng không đi nổi đâu! Còn nữa, chuyện của công ty giao cho mọi người quản lý là được, ta sẽ không nhúng tay vào."

Kim Hồng Vũ càng ngạc nhiên, anh cảm thấy bây giờ hình như bà Kim lại càng thiên vị Kim Tuyết Mai hơn một chút.

Trước kia, đối với lời nói của Kim Hồng Vũ, bà Kim cũng gọi là coi trọng, cơ bản sẽ không phản bác lại anh.

Thế nhưng bây giờ anh vừa nói ra đã bị bà Kim từ chối!

Đều do Kim Tuyết Mai! Nếu không có cô ta, sao anh lại có thể mất đi sự cưng chiều của bà Kim chứ?

Kim Hồng Vũ càng nghĩ trong lòng lại càng khó chịu. Kim Hồng Vũ sầm mặt đứng trong phòng họp, trong lòng lửa giận đang cháy bừng bừng.

Hôm nay anh đứng lên, muốn nhằm vào Kim Tuyết Mai, kết quả nói ra hai chuyện nhưng đều không chiếm được tiện nghi.

Một việc bị Cao Phong ngăn chặn, một việc khác là bà Kim cự tuyệt, anh còn chưa đạt được bất kỳ mục đích nào.

Chẳng lẽ anh cứ đứng lên phí công như vậy, sau đó không đạt được mục đích gì, còn phải chán nản ngồi xuống?

Tính cách Kim Hồng Vũ vô cùng kiêu ngạo, tuyệt đối anh sẽ không chấp nhận như thế.

Giống như kẻ trộm, nếu đã vào nhà người ta, chắc chắn phải trộm được một ít đồ vật này nọ.

Suy nghĩ hiện tại của Kim Hồng Vũ cũng là như vậy. Nếu đã đứng lên thì chắc chắn phải nhắm vào Kim Tuyết Mai một chút, nếu không thì anh không cam lòng.

Anh nhìn một lượt mọi người nhà họ Kim, ánh mắt đột nhiên dừng lại trên người Cao Phong.

Bây giờ, địa vị của Kim Tuyết Mai ở công ty đang rất được mọi người coi trọng, cũng được cả bà nội coi trong, Kim Hồng Vũ đương nhiên không dám làm gì quá đáng.

Nhưng Cao Phong nghĩ mình là ai mà cũng dám ra vẻ lạnh lùng trước mặt anh. Anh không dám nhằm vào Kim Tuyết Mai, chẳng lẽ cũng không dám nhằm vào Cao Phong hay sao?

"Bà nội, con còn một chuyện muốn nói." Kim Hồng Vũ đưa ánh mắt âm hiểm nhìn về phía Cao Phong một cái, sau đó trực tiếp nhìn bà Kim.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi