RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Cậu chủ Kình Thiên... tại sao lại có thể đưa tôi đến đây?" Lời này của bà lớn không phải là đang hỏi người hộ tổng mà càng giống như đang nói với chính mình hơn. Người hộ tống lại nghĩ rằng bà lớn biết được hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao này không phải người bình thường có thể tùy tiên tiến vào nên mới nghi ngờ sao bà ta có thể vào được.

Người hộ tống liền lập tức giải thích với bà lớn: "Cho dù là người khác không thể đến thì cậu chủ Kình Thiên cũng vẫn đến được, dù gì thì cậu chủ Kình Thiên cũng là người có thân phận cao quý. Nói mới nhớ, hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao chúng ta là trụ sở chính chuyên nghiên cứu về lĩnh vực y tế của nhà họ Cao! Nhiều năm gần đây người ngoài đến đây chữa trị cũng rất ít. Cậu chỉ Kình Thiên có thể nghĩ cách đưa bà vào đó có quan hệ không tệ với bà." Người hộ tống vừa rót nước cho bà lớn vừa cảm khái nói. "Quan hệ không tệ." Bà lớn càng nghe càng khó hiểu. Trong số những người ba ta quen biết có không ít người họ Cao nhưng người bà ta tiếp xúc nhiều có thể là Cao Phong, trừ người đó ra thì ở đâu lại xuất hiện cậu chủ Kình Thiên? "Cậu chủ Kình Thiên kia rốt cuộc là ai vậy? Người đó là cậu chủ của nhà họ Cao các cậu đúng không?" Bà lớn vẫn là không nhịn được lòng hiếu kì. "Tất nhiên rồi! Có điều cậu chủ Kình Thiên rất nhanh sẽ đến đây rồi, đợi hai người gặp mặt rồi xem xem có quen biết gì hay không." Người hộ tống đưa cốc nước cho bà lớn rồi nhẹ nhàng nói.

Bà lớn cầm chén trà trên tay, vẫn nhịn không được hỏi: "Cậu nói trước với tôi đi, cậu ta rốt cuộc là ai vậy?"

Người hộ tống sững người một lúc rồi đáp: "Cậu chủ Kình Thiên là cậu chủ của nhánh chính của nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng, tên là Cao Kình Thiên! Hiện tại trong nhà họ Cao thì cậu chủ Kình Thiên chính là người thuộc nhánh chính duy nhất, vậy nên tương lai sẽ làm chủ nhà họ Cao! Bà có thể quen biết với cậu chủ Kình Thiên chính là có phúc khí đó." Người hộ tống không ngừng cảm khái, người có thể được cậu chủ Kình Thiên xem trọng như vậy nhất định không phải là người bình thường. "Cái gì?" Ánh mắt của bà lớn dại ra rồi ba ta thốt lên mốt cách kinh ngạc. Tương lai sẽ trở thành chủ nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng? Cái cậu Cao Kình Thiên này chính là người thừa kế nhà họ cao với khối tài sản hàng nghìn tỷ? "Chậc!" Bà lớn hít một hơi lạnh, đột nhiên nghĩ đến một người. Có khi nào có khi nào khoảng thời gian trước Cao Hải Trì của nhà họ Cao đến đưa sinh lễ cho Kim Tuyết Mai chính là cậu chủ Kình Thiên kia không?

Nhất định là như vậy! Nhất định là Tuyết Mai vì bản thân mà liên hệ Cao Hải Trì, cầu xin cậu chủ Kình Thiên này vậy nên mới đưa bà ta đến nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng để tiến hành trị liệu. Nếu không thì ba ta cũng không có quan hệ gì với cậu chủ Kình Thiên này. Nếu là trước đây thì bà lớn nhất định sẽ vô cùng kích động, thậm chí là mừng rỡ như điên, dù sao thì có thể tiếp xúc với một gia tộc lớn như nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng thì chính là phúc khí tám đời rồi. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Nhưng bây giờ bà lớn lại do dự, nghĩ đến những việc mà Cao Phong làm cho ông cụ Sơn ngày tiệc mừng thọ, còn có cả năng lực phát triển của Cao Phong, điều này khiến trái tim bà lớn không ngừng dao động. Cao Phong tất nhiên không tốt bằng cậu chủ Kình Thiên này, nhưng lòng hiếu thảo của Cao Phong đối với ông cụ Cao, sự chân thành của anh đối với Kim Tuyết Mai quả thật trời đất có thể làm chứng! "Không được, tôi không muốn gặp cậu chủ Kình Thiên của mấy cậu, tôi bây giờ phải rời khỏi đây." Bà lớn đã cân nhắc trong lòng lúc lâu cuối cùng mới đưa ra quyết định.

Bà ta tuyệt đối sẽ không bao giờ chia cắt Cao Phong và Kim Tuyết Mai nữa. Cho dù cậu chủ Kình Thiên này có tay mắt chọc trời đến mức nào thì bà ta cũng sẽ không nhìn thêm lấy một lần. "Bà ơi, bà cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, đợi cậu chủ Kình Thiên đến rồi sẽ đưa bà về." Sau khi người hộ tống nói xong liền quay người bước ra ngoài chuẩn bị gọi bác sĩ đến kiểm tra tình hình của bà lớn.

Bà lớn mở miệng, nhưng vẫn không nói gì thêm, chỉ là trong lòng bà ta có chút lo lắng. Nợ tiền thì có thể trả nhưng nợ nhân tình thì bản thân bà ta lấy gì để trả? Nếu như Cao Kình Thiên này đem việc này ra làm lí do để ép Tuyết Mai gả cho cậu ta thì phải làm sao?

Bà lớn suy nghĩ một hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ thở dài: "Cao Phong, cảm ơn cậu về những việc đã làm cho ông cụ Kim, cảm ơn cậu mọi thứ cậu đã bỏ ra cho nhà họ Kim. Lần này đến lượt bà lão này nỗ lực vì cậu một lần đi! Nếu cậu chủ Kình Thiên này nhất quyết muốn lấy ơn cứu mạng lần này để uy hiếp tôi, vậy tôi sẽ dùng cái mạng này trả lại cho nhà họ Cao!"

Đảo trung tâm của nhà họ Cao, tám giờ sáng Cao Phong chậm rãi thức dậy tắm rửa. Mấy ngày nay anh ở nhà họ Cao đều là ở trạng thái này, giống như khi còn ở nhà họ Cao trước kia, trông người vật có vẻ vô hại, không có chí hướng to lớn gì cả, giống như đang sống cho qua ngày vậy.

Đã hai ngày anh đã không đi gặp những người trong nhà họ Cao rồi, cho dù là bà cụ Cao hay những người thuộc nhánh phụ của nhà họ Cao, một người anh cũng chưa từng đi gặp. Mà những người nhà họ Cao cũng có thể nhịn được, trừ ba người Cao Anh Hạo đến đây, những người khác đều giả vờ không biết việc Cao Phong đã trở về. Cao Phong nhờ vậy cũng được vui vẻ thanh tịnh, mỗi ngày đều cùng Cao Tử Hàn đi lấy sương sớm, đùa giỡn với hoa cỏ, khó mmaf có được hai ngày nhàn rỗi thanh tịnh. "Chắc sau khi mình đi rồi sẽ có rất nhiều người thở được một hơi dài." Cao Phong lãnh đạm tự cười nói. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Hôm nay là sinh nhật của Kim Tuyết Mai, cho dù là đích thân bà cụ Cao đến giữ anh ở lại thì anh cũng sẽ không tiếp tục ở đây nữa. Nhà họ Cao là nơi sinh ra và nuôi dưỡng anh, là nhà của anh, nhưng Cao Phong của bây giờ đối với nhà họ Cao mà nói cũng chỉ là một người khách qua đường mà thôi. Ít ra thì bây giờ anh vẫn chưa phải là chủ nhân của nhà họ Cao. "Lão Lâm, hôm nay là sinh nhật của Tuyết Mai." Cao Phong gọi một cuộc điện thoại, trong lòng khó tránh khỏi dao động một chút. Cao Phong đã hứa với Kim Tuyết Mai tất cả mọi thứ sẽ được sắp xếp vào ngày sinh nhật của cô. Cho dù là bất động sản Phong Mai hay thân phận của anh, chỉ cần Kim Tuyết Mai muốn biết anh cũng sẽ nói hết với cô. Chính là vào ngày hôm nay, Cao Phong đã từng nói, có trời đất làm mối, giang sơn làm sính lễ thì anh cũng phải chứng minh cho Kim Tuyết Mai thấy. "Cậu chủ Phong, cậu yên tâm, tất cả những gì mà cậu sắp xếp tôi đều đã chuẩn bị cả rồi! Những việc sau này hôm nay cũng có thể làm xong" Lâm Vạn Quân cung kính nói, ngữ khí còn mang theo chút xúc động. Ông ta có thể cảm nhận được tâm trạng của Cao Phong có chút vui vẻ, giống như một đứa trẻ vậy, sau khi lặng lẽ nỗ lực cuối cùng lại đạt được số điểm gấp đôi liền muốn cho người khác một bất ngờ lớn. Lúc này Lâm Vạn Quân cảm thấy Cao Phong hệt như một đứa trẻ. "Thì ra tình yêu không chỉ khiến cho chỉ số IQ của phụ nữ bằng 0, người có tâm tình cứng rắn như đá như cậu chủ cũng sẽ bị ảnh hưởng nha!" Trong lòng Lâm Vạn Quân xúc động. "Được! Sắp xếp xong là được rồi, hôm nay tôi muốn cho cả thành phố Hà Nội dâng lời chúc phúc cho Kim Tuyết Mai." Cao Phong cười nói. "Cậu chủ Phong, chuyện này không hề khó chút nào!" Lâm Vạn Quân không chút do dự đáp. Bây giờ Cao Phong đã là bá chủ ở thành phố Hà Nội, đừng nói là đón một ngày sinh nhật, cho dù là lật đổ cả một thành phố cũng là một chuyện dễ dàng. "Được rồi! Tôi lập tức từ nhà họ Cao trở về." Cao Phong gật đầu.

Lâm Vạn Quân hơi ngẩn người rồi nói: "Cậu chủ Phong, trên đừng trở về nhất định phải cẩn thận. Tôi nghe Cao Quang Minh nói rằng cậu và cậu Anh Hạo có chút mâu thuẫn, tính cách của anh ta có chút tàn nhẫn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi