RỂ QUÝ RỂ HIỀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********

Vũ Hoàng Lê đối với Cao Phong cũng khá tốt.

Đầu tiên là đưa Cao Phong tới một nhà tắm để tắm rửa, không những thể còn cho anh tầm bằng nước nóng, giúp anh rửa sạch đi hết những vết bẩn trên người.

Trên người Cao Phong tuy rằng có không ít vết thương, nhưng phần lớn đều là những vết tụ máu thầm tím mà thôi, rất ít chỗ bị rách da chảy máu, cho nên khi tắm rửa cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.

Không lúc ngâm mình trong dòng nước nóng, nước ấm bao lấy bên ngoài cơ thể, giúp cho máu trong cơ thể được lưu thông nhanh hơn, nhưng sự đau đớn theo đó cũng càng mạnh mẽ hơn.

Mặc dù Cao Phong là một người rất cứng cỏi khỏe khoản, nhưng mấy vết thương này cũng khiến anh bị đau đến phải nhíu mày. Nhưng mà nếu cứ tiếp tục ngâm mình trong nước như vậy, thì có thể làm cho mấy vết máu tụ bầm tím trên người anh tan nhanh hơn, đối với tất cả các vết thương đều có lợi ích rất lớn.

Sau khi tắm nước nóng xong, Vũ Hoàng Lê lại sắp xết cho anh hai người phụ nữ, để họ giúp Cao Phong bôi thuốc và xử lý vết thương.

Sau khi anh làm xong hết tất cả, thì ngay sau đó một bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền đã được đưa đến chỗ của Cao Phong.

Cao Phong nhìn thoáng qua đống quần áo đã rách nát của mình, sau cùng vẫn là không cự tuyệt, đem chỗ quần áo hàng hiệu mà Vũ Hoàng Lê kêu người mua rồi đưa tới đây cho anh mặc lên người.

Nếu như mặc một bộ đồ rách nát trở về nhà, Kim Tuyết

Mai nhìn thấy bộ dạng đó của anh khẳng định sẽ rất lo lắng. Một thân âu phục trang nhã mặc trên người, vô cùng vừa người, hình thức của bộ trang phục càng giúp Cao Phong tôn lên khí chất của mình.

Cao Phong nhẹ nhàng miết lại cổ tay áo, sau đó lại đưa tay lên chỉnh lại cổ áo. Sau khi Cao Phong thay bộ quần áo này, so với người vừa mặc bộ quần áo kia chính là hai người hoàn toàn khác nhau, đây chính là sự khác biệt giữa nam thần và những người bình thường. Một thân âu phục màu đen, lại càng giúp Cao Phong trở nên nổi bật, đặc biệt là sự lạnh lùng của anh.

Vũ Hoàng Lê nhìn Cao Phong của lúc này, nhịn không được phải lên tiếng khen ngợi: "Anh Cao Phong, phải như vậy mới phù hợp với khí chất của anh."

Khóe miệng Cao Phong giật giật, không nói gì cả. Dù sao hiện tại anh đối với Vũ Hoàng Lê, cũng mang theo một phép lịch sự.

Hiện tại nhận đồ từ Vũ Hoàng Lê, những thứ này đều làm cho trong lòng Cao Phong cảm thấy có chút không thoải mái. "Anh Cao Phong, anh cũng không cần phải suy nghĩ gì đầu, có thể là vì tình hình hiện tại của anh không tốt lắm, nhưng thương trường như chiến trường, thành bại là chuyện thường ngày của nhà binh." "Chỉ cần không từ bỏ, rồi sẽ có ngày chúng ta có thể đứng lên một lần nữa" "Anh cũng không không cần phải giữ gánh nặng tâm lý về mấy chuyện như thế này làm gì, lúc trước nếu không phải nhờ anh nhẹ tay tha cho tôi, vậy thì khi đó tôi cũng sẽ không có cách nào rời khỏi thành phố Hà Nội được, và cũng sẽ không có tôi của bây giờ, cả chỗ tài sản này của tôi nữa. Vũ Hoàng Lê thấy sắc mặt của Cao Phong có chút không được tự nhiên, lúc này liền chủ động mở miệng nói Tuy rằng anh ta không còn ở thành phố Hà Nội này nữa, nhưng dù sao anh ta vẫn có khá nhiều bạn bè ở thành phố Hà Nội này.

Chuyện của nhà họ Lê và nhà họ Ngô, anh ta cũng đã nghe ngóng biết được một ít.

Lúc biết được chuyện nhà họ Lê bị diệt, Ngô Minh Huy bị đạn lạc bắn chết ngay trong biệt thự của mình, Vũ Hoàng Lê thì vừa khiếp sợ vì thế lực và bối cảnh mạnh mẽ hùng hậu sau lưng Cao Phong, một bên lại thấy may mắn vì lúc trước không sống chết đối đầu với Cao Phong.

Nếu không thì, không chỉ có Vũ Hoàng Lê anh ta ta, vợ của anh ta, và cả mẹ của anh ta nữa, nói không chừng đều đã bị giết hết rồi.

Quan trọng hơn nữa là, hiện tại ngoại trừ lòng cảm ơn vì lúc trước Cao Phong đã thủ hạ lưu tình với anh ta, thì bây giờ trong lòng của Vũ Hoàng Lê... vẫn thấy có chút kiêng kỵ như ngày trước.

Lạc đà gầy vẫn tốt hơn ngựa, Cao Phong của lúc trước có thực lực có thể dễ dàng phá hủy tất cả mọi thứ, hiện tại tại sao một chút thực lực cũng không còn nữa rồi vậy?

Nếu như lần này anh ta thật sự làm chuyện gì với Cao Phong, thì chỉ sợ là lần này, sẽ không còn cơ hội có thể sống sót trở về được nữa. "Cảm ơn." Cao Phong dừng lại một chút, sau đó nhẹ những gật đầu. "Anh Cao Phong không cần phải khách khi đầu" Vũ

Hoàng Lê không dám nhận cái gật đầu này của anh, cúi đầu trả lời.

Sau đó, Vũ Hoàng Lê mang theo Cao Phong đi đến khách sạn, vừa ăn trò chuyện với nhau.

Cao Phong cũng không có vội vã mở miệng hỏi, mà là ra vẻ như chỉ là tùy ý nhắc đến mà thôi, chờ Vũ Hoàng Lê chủ động mở miệng nói ra là tốt nhất. “Anh Cao Phong, chuyện ở thành phố Hà Nội, tôi cũng có nghe nói qua, liên minh Đế Phong, là do anh thành lập nên đúng không?" Vũ Hoàng Lê rót cho Cao Phong một chén rượu, thật cẩn thận hỏi,

Cao Phong cũng cũng không hề có ý muốn che dấu, nhẹ nhàng gật đầu.

Vũ Hoàng Lê tuy rằng đã nghe được ngóng được một chút, nhưng đến khi thấy tận mắt Cao Phong gâth đầu tự minh xác nhận, vẫn là nhịn không được trừng lớn mắt, trong lòng tràn đầy kinh ngạc không nói lên lời. Liên minh Đế Phong, thâu tóm cả trăm tập toàn và công ty ở trong thành phố Hà Nội này.

Trong đó còn bao gồm cả bốn gia tộc lớn của thành phố Hà Nội, cùng với tập đoàn Long Thị, và thành viên ban đầu của thương hội thành phố Hà Nội, thể địa thật sự là rất khủng bố.

Có thể nói, liên minh Đế Phong, đã từng đứng ở trên đỉnh của thành phố Hà Nội. "Nhưng mà Anh Cao Phong, sau này. Vũ Hoàng Lê càng thêm tò mò về chuyện này hơn.

Thân là hội trưởng của liên minh Đế Phong, Cao Phong lại có thể rơi xuống cảnh ngộ này, chuyện này dù có thể nào cũng thật khó tin.

Bố cục và tình hình của thành phố Hà Nội hiện nay quả thật rất rắc rối và phức tạp, ngay cả Vũ Hoàng Lê cũng có chút không hiểu rõ cho lắm.

Dù sao anh ta cũng không phải là người ở Thành phố Hà Nội này, những tin tức có thể biết được cũng chỉ là mấy tin vỉa hè đi hóng được mà thôi. "Đây đều đã là chuyện quá khứ rồi, không cần phải nói đến nó làm gì nữa, bây giờ ở Thành phố Hà Nội, không phải đã có một thể cục khác rồi hay sao?" Cao Phong thản nhiên xua tay nói,

Đưa tay cầm chén rượu lên, rồi lại đặt nó sang một bên, bưng một ly nước chè xanh lên uống một ngụm. Vũ Hoàng Lê dừng lại một chút, sau đó chậm rãi ngôi thắng người lại, nói: "Ở Thành phố Hà Nội bây giờ có thể nói rằng, thương hội Đông Phi là thương hội có thể lực lớn nhất." "Là... Nghe nói đó là thể lực của nhà họ Cao ở Đà Nẵng Mà người đứng đầu, hình như tên là Cao Đông" "Đúng rồi Anh Cao Phong, anh và nhà họ Cao. " Vũ Hoàng Lê vô cùng cẩn thận hỏi. "Tôi và nhà họ Cao không có quan hệ gì cả."

Không đợi Vũ Hoàng Lê nói xong, Cao Phong liền trực tiếp nhíu mày mạnh mẽ phá tan suy nghĩ của anh ta. Vũ Hoàng Lê sửng sốt, ngại ngùng họ một tiếng rồi cũng không nói gì nữa.

Cao Phong trầm ngâm mất một lúc, sau đó làm ngữ khí của mình dịu đi một chút rồi nói: "Những chuyện trước kia bây giờ tôi không muốn nhắc lại nữa, mong anh Hoàng Lê có thể thứ lỗi"

Vũ Hoàng Lê vội vàng xua tay, tỏ vẻ đã hiểu.

Cũng giống như anh ta, từ trước đến nay cũng chưa bao giờ nói đến chuyện của Thành phố Hà Nội. "Anh Cao Phong, vậy chúng ta không nói về chuyện đó nữa, vậy nói về tình hình hiện tại ở thành phố Hà Nội đi, nói về cuộc sống trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng đi." "Tôi nghe nói, tập đoàn Long Thị còn có một số các tập đoàn và công ty lâu đời, thậm chỉ bao gồm cả ba gia tộc lớn của thành phố Hà Nội, đều đã âm thầm rời đi." "Có người đồn rằng bọn họ đã rời khỏi thành phố Hà Nội, rời khỏi cuộc đua danh lợi của thành phố Hà Nội này, nhưng tôi cũng không biết đây là thật hay giả" " Thành phố Hà Nội của hiện tại, giống như là bị một bàn tay của một con vật khổng lồ nằm chặt lấy, chỉ những tin tức mà bàn tay đó cố ý thả ra ngoài, thì những người ở bên ngoài mới có thể biết được. "Những tin tức mà nó không muốn tiết lộ ra ngoài, căn bản là không có lấy một kẽ hở, một luồng gió nào lộ ra, tin tức bị phong tỏa giống như đã chết vậy!"

Khi Vũ Hoàng Lê nói hết toàn bộ những chuyện và anh ta biết về tình hình ở đây cho anh biết, Cao Phong cũng nói ra toàn bộ tinh hình hiện tại ở thành phố Hà Nội, như vậy liền có một sự hiểu biết khái quát về nơi này.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của anh, Cao Anh Hạo là đợi đám người kia ra tay, ẩu đó phải Cao Đông đi trấn thủ ở thành phố Hà Nội.

Nói không chừng nhà họ Cao bây giờ đã xảy ra một biến cổ lớn rồi, sau đó đã lập Cao Anh Hạo làm người thừa kế rồi nhi?

Bản thân anh ở Thành phố Hà Nội dốc sức làm hết mọi chuyện, kết quả là làm không công cho cái tên Cao Anh Hạo đó, để cho anh ta có thể dễ dàng nhặt lấy thành công của anh. "Tôi thậm chí còn nghe người ta nói, hội trưởng của liên minh Đế Phong... Đã xảy ra chút chuyện, đã chết rồi... Vũ Hoàng Lê quan sát biểu cảm trên khuôn mặt của Cao Phong, sao đó lại thật cẩn thận nói một câu

Nghe đến đó, sắc mặt Cao Phong cũng không có gì thay đổi, bàn tay đặt trên bàn cũng từ từ năm chặt lại.

Ra tay quyết đoán, nhổ cỏ tận gốc, phong cách làm việc này đúng là rất giống với tính cách của Cao Anh Hạo.

Nếu không phải nhờ có Lâm Vạn Quân để lại một tay, lại thêm có Lý Nghị Quân thề sống chết bảo vệ.

Chỉ sợ là vào buổi tối ngày hôm đó, bản thân anh và Kim

re-quy-re-hien-664-0

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi