RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Giọng nói vừa vang lên lanh lảnh kia, chính là cô gái nói chuyện với Cao Phong trong cửa hàng trước đó.

Kim Tuyết Mai lạnh lùng nhìn cô một cái, muốn nói gì đó nhưng vẫn ngậm miệng lại.

Nếu Cao Phong đã thay lòng, bây giờ cô có nói gì cũng không có ý nghĩa, ngược lại còn ra vẻ mình thật đáng thương.

"Cô trừng mắt với tôi làm gì? Bạn trai cô chọn quần áo mà cứ lằng nhằng mãi không chịu quyết định, bây giờ bộ này tôi thích, đương nhiên là tôi phải lấy."

"Cô có trợn to hơn nữa cũng vô ích, bây giờ bộ quần áo này là của tôi." Cô bé này dương dương tự đắc giơ bộ y phục trong tay lên, sau đó đi thẳng ra ngoài bãi xe lái xe của mình rời đi.

Kim Tuyết Mai ngây ngẩn, Hạ Vy có chút hồ đồ, Cao Phong đứng bên cạnh không nói lời nào.

Bầu không khí giữa ba người, trong nháy mắt thay đổi một cách kỳ lạ, song ba người đều rất ăn ý ở điểm không nói gì.

Hồi lâu sau, Kim Tuyết Mai mới run run chỉ theo phương hướng cô bé kia bỏ đi hỏi: "Cao Phong, cô, cô ta là ai ?"

"Ai cơ? Cô gái mới vừa rồi sao, anh đâu có quen cô ta!" Cao Phong sửng sốt một chút rồi trả lời, không biết Kim Tuyết Mai tại sao bỗng dưng hỏi như vậy.

"Không quen?" Hạ Vy hừ lạnh một tiếng: "Không quen mà vừa rồi tại sao anh nói chuyện với cô ta?"

Kim Tuyết Mai cũng không nói một lời, ánh mắt dò xét nhìn Cao Phong.

Cao Phong liếc nhìn Hạ Vy, rồi lại nhìn sang Kim Tuyết Mai thêm chút nữa, rốt cuộc cũng hiểu là chuyện gì xảy ra.

Chuyện này, Kim Tuyết Mai rõ ràng là đang hiểu lầm mình!

Cô nàng nhất định là hiểu lầm mình và cô gái kia có quan hệ gì đó không thể cho người ta biết, cho nên mới tức giận như vậy.

"Anh vừa ý một bộ quần áo, vừa rồi cô ấy không muốn mua cho lắm, nên anh mới trao đổi thương lượng với cô ấy một chút, thế nào?" Cao Phong gãi đầu không nói, bây giờ anh chỉ có thể giả ngu.

"A... Là, là vậy thật không?" Trên mặt Kim Tuyết Mai bỗng nhiên xuất hiện vẻ lúng túng, cơn tức giận trong lòng cũng dần dần biến mất.

Hóa ra mình nổi giận một hồi, chẳng qua chỉ là hiểu lầm?

"Không phải như thế thì còn như nào nữa, không tin em cứ hỏi nhân viên cửa hàng." Cao Phong tỉnh bơ trả lời.

Kim Tuyết Mai không nói, Hạ Vy cũng không nói, hai trên mặt người đều có chút lúng túng.

Vốn đang muốn bắt gian Cao Phong tại trận, không ngờ chẳng qua là hiểu lầm...

Có điều điều này cũng khiến cho Kim Tuyết Mai phát hiện, hóa ra Cao Phong trong lòng cô lại quan trọng như vậy, chuyện này ngay cả chính cô trước đó cũng không hề phát hiện.

Ngay khoảnh khắc quyết định rời bỏCao Phong mới vừa rồi, trong lòng cô tựa như bị dao cắt nát.

"Vậy anh mới vừa nói gì, đợi thời điểm thích hợp nói vớitôi cái gì cái gì..." Kim Tuyết Mai tức giận nhìn Cao Phong.

"A, anh nghĩ là em đang nói chuyện khác." Cao Phong gãi đầu gãi tai.

Mới vừa rồi anh thật sự cho rằng, Kim Tuyết Mai phát hiện bí mật của mình, phát hiện cửa hàng này là sở hữu của Cao Phonganh.

Kim Tuyết Mai biết nơi này không phải chỗ nói chuyện, cũng không muốn mất mặt hỏi tiếp.

Hạ Vy có chút thất vọng, vốn cô muốn nhìn Kim Tuyết Maivà Cao Phong đánh nhau long đầu mẻ trán, cuối cùng chỉ là hiểu lầm, chẳng có chuyện gì xảy ra, trong lòng không nhịn được có hơi hậm hực.

"Tuyết Mai, nếu đã đến thì vào cửa hàng xem một chút đi, xem thử xem có gì em thích không." Cao Phong mỉm cười đưa tay mời.

Kim Tuyết Mai lúc này không từ chối nữa, mặc dù sự việc mới vừa rồi là hiểu lầm, nhưng cũng nói lên cá tính của Kim Tuyết Mai.

Đàn bà, thật sự phải đối xử tốt với mình một chút!

Cao Phong bây giờ không thay lòng, nhưng ai bảo đảm được sau này anh cũng vẫn không chế mình?

Bản thân Kim Tuyết Mai cũng không phát hiện, tâm tính của cô bất tri bất giác lại xảy ra biến đổi to lớn như vậy.

Từ lúc mới bắt đầu, cô ghét cay ghét đắng Cao Phong, không lúc nào không muốn bỏ Cao Phong đi, nhưng bây giờ vừa nghĩ đến chuyện Cao Phong sẽ bỏ mình mà đi, trong lòng cô sẽ vô cùng khó chịu.

Sau đó, ba người cùng nhau đi vào cửa hàng lần nữa.

Kim Tuyết Mai quyết định, cho dù là quần áo đắt tiền hơn nữa, hôm nay mình cũng sẽ mua một món.

Nhưng mà, khi nhìn thấy giá cả kinh khủng kia, hơi chút là tám con số giá, trong lòng cô không khỏi có cảm giác muốn bỏ chạy.

Mà Hạ Vy lại không giống như vậy, vừa nghĩ đến chuyện lên mặt với Kim Tuyết Mai, liền cảm thấy phấn khích, mặc dù nhìn giá tiền trong lòng như chảy cạn máu, nhưng chỉ cần hơn được Kim Tuyết Mai, cô không tiếc chi đậm mua cho mình một món đồ thật vừa ý.

"Tuyết Mai, nhìn xem tôi mặc bộ đồ này, cậu cả sẽ không cảm thấy hơi lẳng lơ đâu nhỉ? Hắn là không đâu, tôi đi thử một chút!" Hạ Vy chọn một món, xoay người bước vào phòng thử quần áo.

Cao Phong hơi choáng đầu một chút, hỏi Kim Tuyết Mai: "Cậu cả là ai, cậu cả gì vậy?"

"Còn cậu cả nào vào đây nữa, chính là cậu cảbí ẩn có tiền có thế kia chứ còn ai! Ngày đó anh ta cứu Hạ Vy ra khỏi quán bar Long Phi."

"Đúng rồi, nhắc đến chuyện này, không phải anh nói sẽ cho người giúp Hạ Vy thoát thân sao, làm sao lại chui ra một cậu cả trời ơi đất hỡi vậy?"

Kim Tuyết Mai thuận miệng giải thích, sau đó hỏi lại một câu.

Cao Phong ngây ngẩn, thì ra là chuyện hôm đó ở bar Long Phi à!

Hạ Vy Và Trương Hàn đúng là mình sai người đến cứu ra, nhưng mà, thái độ đó của Hạ Vy là có ý gì?

"Anh, anh cũng không biết nữa, hay là người anh nhờ đi không nói rõ ràng?" Cao Phong nói với vẻ cạn lời.

"Dù sao, bất kể là ai cứu ra, bây giờ Hạ Vy đang cảm thấy, mình được cậu cảnh à họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh Để ý rồi..." Kim Tuyết Mai cũng rất đau đầu.

Cao Phong sờ sờ lỗ mũi, Hạ Vy này thật đúng là có tài năng tưởng bở trời sinh, mình mà lại để ý cô ta?

"Không nói chuyện người ta nữa, em xem thử xem có thích bộ quần áo nào không, mua một chút đi!"

Nghe Cao Phong nói như vậy, Kim Tuyết Mai gật đầu một cái, bắt đầu đi dạo quanh cửa hàng.

Cao Phong cứ ngồi chờ như vậyở khu nghỉ ngơi, vừa âm thầm quan sát các vấn đề trong cửa hàng.

Thái độ tiếp đãi khách hàng của các nhân viên, cùng với khả năng tồn tại tai họa ngầm gì đó.

Kết quả sau khi Cao Phong xem thử một vòng, trong lòng vẫn cảm thấy tương đối hài lòng, không xảy ra chuyện xem thường khách hàng, mỗi nhân viên bán hàng đều to ra vô cùng kiên nhẫn.

Còn có mọi phương diện từ vệ sinh, chế độ hậu mãi bảo hành cho khách hàng, đều vô cùng khá.

Trong một lúc, có mười mấy khách hàng ra vào, tất cả đều là hứng thú vui vẻ đến, hài lòng ra về.

"Không tệ!" Cao Phong khẽ gật đầu, đánh giá tổng quát các vấn đề trong cửa hàng này, vẫn khiến anh tương đối hài lòng.

"Cao Phong, anh cảm thấy cái này như thế nào?" Đang lúc ấy, Kim Tuyết Mai bỗng nhiên gọi anh một tiếng.

Cao Phong nhìn sang, Kim Tuyết Mai chọn một chiếc váy dài lộ vai màu đen, thoạt nhìn vô cùng có khí chất.

"Em mang vào thử một chút đi, quần áo không thử không thể đánh giá được." Cao Phong cười nói.

Lúc này Hạ Vy cũng đi ra, vừa liếc mắt nhìn Kim Tuyết Mai, vừa liếc bảng giá chiếc váy đen Kim Tuyết Mai chọn.

"A ha ha, chín mươi tám triệu, sau khi chiết khấu cũng còn ít nhất bảy chục triệu" Nụ cười của Hạ Vy có ý tứ rất sâu xa, chính là muốn nói với Kim Tuyết Mai, bộ váy trông được đấy, nhưng trước hết phải tự xét bản thân có đủ sức để mua hay không đã!

"A?" Kim Tuyết Mai sửng sốt một chút, vội vàng xem bảng giá quần áo trên kệ, khuôn mặt đẹp không nhịn được tự dưng mắc cỡ đỏ bừng.

Mới vừa rồi cô chọn một lúc lâu, mới chọn được một món đồ mình thích như vậy, cho nên mới cầm lên xem thử.

Chẳng qua cô không ngờ, giá tiền sẽ đắt như vậy.

Vốn cô còn nghĩ, với số tiền tiết kiệm của mình, mình nghiến răng cũng có thể chịu đựng, coi như là mình mua quà tặng cho mình nhân kỷ niệm ngày cưới.

Nhưng mà, bộ váy này lại có giá tới hơn tám chục triệu sau chiết khấu...

Kim Tuyết Mai suy nghĩ một chút, có chút không cam lòng lắm, nhưng cũng chuẩn bị trả chiếc váy lên kệ.

Đang lúc ấy, một bàn tay bỗng nhiên vươn tới, ngăn cản động tác của Kim Tuyết Mai.

"Thích thì cứ mua." Cao Phong chăm chú nhìn Kim Tuyết Mai.

"Nhưng mà..." Kim Tuyết Mai có chút do dự.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi