RỂ QUÝ RỂ HIỀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mà ánh mắt của những người khác, đều là đang trừng lớn, tất cả trố mắt đứng nhìn Cao Phong.

Hai trăm ki lô gam! Đó là hai trăm ki lô gam đó!

Con số kia, còn nhiều hơn số cân nặng của hai người trưởng thành cộng lại với nhau!

Cứ như vậy mà bị Cao Phong nhẹ nhàng thoải mái nhất lên sao?

Lần này nếu không phải là được tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không thể tin được, đây là chuyện mà một người bình thường có thể làm được.

Nhưng mà, ngay lúc này, một người người thường như Cao Phong, ở ngay trước mặt bọn họ, hoàn thành được chuyện này.

Chỉ thấy Cao Phong làm mọi thứ rất dễ dàng, đem hai trăm ki lô gam đẩy lên chỗ cao nhất, theo sau lại chậm rãi buông nó xuống. Sau khi thân thể đặc biệt thích ứng với sự nặng nề này, Cao Phong là càng thêm thuận buồm xuôi gió, tốc độ nhanh nhẹn hơn, nhẹ nhàng hơn vài lần.

Dáng vẻ vô cùng thoải mái kia, giống anh chỉ đang bê một cái can rồng nặng hai mươi cân bình thường vây.

Nếu như không phải do chính tay thêm sức nặng vào đo, lúc này Phó Trung Dũng thật sự rất nghi ngờ, số tạ kia rốt cuộc là hàng thật hay hàng giả.

Liên tục làm như vậy khoảng bảy tám lần, Cao Phong bỏ đồng tạ xuống, chậm rãi đứng lên.

Sắc mặt không hồng không thay đổi, hô hấp cũng không nhanh, rất ổn định.

Thoạt nhìn rất nhẹ nhàng rất thư thái, không hề có chút biểu hiện nào của việc bị mất sức.

Mọi người đều rất kinh ngạc.

Nhìn dáng vẻ, việc này chắc canh chưa phải là cực hạn của Cao Phong, nếu không sẽ không có chuyện anh có thể làm chuyện này nhẹ nhàng đến như vậy.

Nếu vậy thì cực hạn của anh, là bao nhiêu? ở trong nước, cực hạn và trọng lớn nhất mà một người đàn ông trong nước có thể nâng được, là hai trăm sáu mươi ki lô gam.

Kỷ lục này được một vận động viên trong nước Dương Dũng thiết lập và duy trì, đó là một vị lực sĩ có thực lực rất mạnh. trong nước, luôn có danh hiệu cho những người mạnh nhất.

Nhưng Cao Phong lại chỉ là một người bình thường mà thôi, thậm chí thân thể thoạt nhìn cũng không to lớn lắm, anh a làm sao có thể dễ dàng làm chuyện đó được vậy? "Trời đất ơi, đẹp trai quá đi, thật là ngầu, đây mới là đàn ông đích thực nha!" một cô gái đứng trong đám đông thấy vậy thì nhiệt tình kêu lên, hai mắt sáng như đèn nhìn chăm chăm Cao Phong.

Còn có mấy cô gái khác, ánh mắt của bọn họ dán chặt trên người Cao Phong nhiên có chút ý loạn, trong lòng nổi lên một loại cảm giác khác thường.

Lúc trước còn nói nếu như Cao Phong làm được việc này, thì sẽ để Cao Phong trở thành bạn trai của cô gái kia, nghĩ lại lại thấy nhịn không được dậm chân vài "Anh, anh... Ánh mắt Phó Trung Dũng đầy sự kinh ngạc và khó tin nhìn Cao Phong. "Hình như anh, thật sự không bằng một người là phế vật như tôi đầu ha "Ngay cả một nửa, đều không sánh được nữa." Cao Phong thản nhiên liếc mắt nhìn Phó Trung Dũng một cái.

Tôi là phế vật không sai, vậy mà một người được mọi người ca tụng là một người tập thể hình rất giỏi rất xuất sắc, ngay cả một nửa của phế vật cũng không sánh bằng, vậy rốt cuộc anh được coi là cái gì?

Mặc dù là phế vật, tôi cũng là phế vật đứng trên đầu tất cả mọi người.

Nhân viên công tác nghẹn, trổ mắt đứng nhìn anh chăm chăm, Phó Trung Dũng á khẩu không trả lời được, căn phòng của câu lạc bộ thể hình lập tức trở thành một mảnh yên tĩnh, "Bây giờ, đã tới lúc các anh phải đưa tiền đặt cược ra rồi đó, tôi muốn gặp ông chủ của các anh"

Cao Phong chậm rãi quay đầu, nhìn về phía tên nhân viên công tác kia. "A..." Nhân viên công tác sửng sốt.

Anh ta làm sao có thể có số điện thoại của ông chủ chứ! Tổng giám đốc Hà là một người rất thần bí, muốn gặp mặt một lần cũng khó, chứ đừng nói đến chuyện có số điện thoại cá nhân. "Anh muốn gặp thì sẽ được gặp à! Anh chỉ là một tên phế vật mà thôi, có phải hôm nay anh lại quên uống thuốc rồi không?" Tròng mắt của Phó Trung Dũng có chút chuyển động, anh ta vẫn nhất quyết không công nhận những chuyện này là sự thực.

Cao Phong ở trong lòng anh ta, cũng chỉ là một con quỷ nhỏ, lái một chiếc xe cũ rách nát mà thôi.

Không chỉ không có tiền không có thể, ngay cả dáng người cũng không cường tráng được như anh ta.

Anh có thể nâng lên được hai trăm ki lô gam?

Ngoại trừ đã uống mấy thứ thuốc tăng cường thể lực ra, Phó Trung Dũng không tìm ra bất cứ lí do nào có thể giải thích cho chuyện này.

Loại chuyện như thế này ở trong giới vận động viên cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả, năm nào cũng sẽ có một số vận động viên bị đưa đi xét nghiệm kiểm tra xem có dùng chất kích thích không.

Nghe thấy những lời này từ miệng của Phó Trung Dũng, Cao Phong khẽ nhíu mày, từ tận đáy mắt hiện lên một tia âm tram.

Mà những người khách cả nam lẫn nữ ở xung quanh, có người tin, có người lại cho là Phó Trung Dũng đang chơi xấu "Anh như vậy có phải là đang muốn chơi xấu không?"

Cao Phong hơi híp mắt. "Anh cho mình là cái gì vậy, cũng có tư cách ở đây nói tôi chơi xấu?" "Tên nhóc này, đừng nói nhiều lời với anh ta làm gì, còn không mau đuổi cái tên phế vật dùng thuốc kích thích này đi di?" "Loại người như thế này, quả thực chính là nỗi ô nhục đối với hội những người tập thể hình của chúng ta. Phó Trung Dũng cười lạnh một tiếng, rõ ràng anh ta đây chính là muốn ỷ thế hiếp người.

Không có cách nào khác, ai kêu anh tới căn phòng của hội thể hình này làm loạn chứ? Mặc dù năng lực của Cao Phong này rất mạnh, nhưng lại không biết cách sử dụng, Phó Trung Dũng anh ta, mới là khách hàng lớn của câu lạc bộ thể hình này. Đến lúc đó phát ra phúc lợi đối với mọi người, tùy tiện làm mười mấy cái thẻ thành viên của năm, là đã có thể giúp cho phòng tập này kiếm được cả đống tiền rồi. "Chuyện này." Nhân viên công tác do dự một chút. "Phúc lợi quý của công ty chúng tôi, tôi sẽ làm ba mươi bảy tấm thẻ năm, làm ở chỗ của anh" Phó Trung Dũng đi đến bên tai nhân viên công tác nói.

Ánh mắt nhân viên công tác sáng ngời, ba mươi bảy tấm thẻ năm, vậy thì bản thân anh ta có thể kiếm được bao nhiêu đây? "Anh này, mời anh đi ra ngoài." Nhân viên công tác không hề do dự, đi lên nói với Cao Phong. "Tại sao tôi lại phải đi ra ngoài?" Trong mắt Cao Phong xuất hiện vài tia hàn ý. "Bởi vì anh là người nghèo! Anh không có tiền cũng không có thể, cũng không có mặt mũi, thể lực, càng không có năng lực!" "Bởi vì anh không có tiền, cho nên ngay cả vợ của anh cũng phải tới làm công cho tôi!" "Tôi kêu cô ta đi cọ vệ sinh, thì cô ta phải đi dọn vệ sinh, tôi kêu cô ta tăng ca ở lại hầu tôi, cô ta cũng phải ở lại hầu tôi, hạ ha ha ha. "

Trên mặt Phó Trung Dũng mang theo vui sướng, nói ra hết lời trong lòng, lại càng thêm sỉ nhục Cao Phong. "Anh lặp lại lần nữa." Cao Phong chậm rãi quay đầu, biểu cảm trên khuôn mặt không chút thay đổi nhìn về phía Phó Trung Dũng, thoạt nhìn một chút tức giận cũng không có

Trên thực tế nếu là người rất quen thuộc với Cao Phong thì đều sẽ nhận ra, bộ dạng này của Cao Phong, mới thật sự là đang tức giận ngập trời. "Ta nói không đúng sao? Hôm nay tôi sẽ kêu cô ta ở lại tăng ca cùng với tôi, tôi nói cho anh biết "Ba!" Một câu kia của Phó Trung Dũng vẫn còn chưa nói xong, Cao Phong đã như một con hổ, mạnh mẽ nhanh nhẹn lao đến cho Phó Trung Dũng một quyền.

Nhấc chân một cái, hung hăng đá vào hàm dưới của

Phó Trung Dũng. "Răng rac!"

Phó Trung Dũng trực tiếp bị một cước này đá chúng, cảm theo vậy cũng bị trật khớp luôn, cả người lại nháy mắt nằm trên mặt đất, bay ra phía sau ba bốn mét.

Cơ thể của anh ta thoạt nhìn thì vô cùng rắn chắc, nhưng khi ở trước mặt Cao Phong, rõ ràng không được coi là cái gì ca. "Tôi nói mà, đây mới là người đàn ông với sức mạnh thực sự! So với mấy loại cơ thể cường tráng kia, không biết mạnh hơn bao nhiêu đâu!" "A, mọi người cho rằng cái tên Cao Phong này rất lợi hại sao? Tôi nói cho mọi người biết nè, với một người như anh ấy, anh ấy chỉ cần đạp một quyền thôi, là tôi tại đó cũng đã đi tìm diêm vương rồi.... "Người này đúng là rất lợi hại, một cước là có thể làm cho người ta bay xa năm sáu mét

Mọi người đều vô cùng sợ hãi, ngay cả cái tên nhân viên công tác kia cũng đần hết cả người ra. "Con mẹ nó, lần này anh chết chắc rồi, anh có biết không?"

Trong mắt của Phó Trung Dũng tràn ngập lửa giận, đưa tay ôm lấy cảm của mình rồi đứng lên, chỉ tay vào Cao Phong mång. "Quản lý Tôn! Gọi người đến phế anh ta đi!" Phó Trung Dũng nổi giận gầm lên một tiếng.

Nhân viên công tác rốt cục cũng đã phản ứng lại, nói: "Anh Cao, anh ở phòng tập thể thao của chúng tôi gây sự như vậy, chúng tôi đây không phải những người dễ chọc vào đâu." Nói xong những lời này, nhân viên công tác cũng hồi lên một tiếng. "Người đâu!"

re-quy-re-hien-697-0

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi