RỂ QUÝ RỂ HIỀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Anh Phong, em hiện tại cũng không biết mình có đang bị ai theo dõi không, cho nên chúng ta không thể tiếp xúc quá lâu." "Về chuyện cục diện bên phải thành phố Hải Phòng, ta sẽ sửa lại thành một văn bản, sau đó sẽ gửi nó tới điện thoại của anh." Khúc Đại Minh nhỏ giọng nói.

Cao Phong khẽ gật đầu, như vậy là tốt nhất. "Còn có, Anh Phong, sau này nếu anh muốn biết thêm cái gì, cũng có thể tùy thời nói với em." "Ở bên phía thành phố Hải Phòng, ta đã phát triển một mạng lưới tình báo, mục đích chính là để thu thập tin tức, những cái khác thì đều không đụng tới." "Về vấn đề an toàn thì anh cứ yên tâm, vì đến ngay cả người thu thập tin tức, cũng không biết vì sao mình phải làm như vậy."

Khúc Đại Minh lại nói cho Cao Phong biết một tin vui nữa, đương nhiên đây cũng là mạng lưới tình báo có ích nhất.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, tầm quan trọng của tình báo, không cần nói cũng biết. "Anh biết rồi!" Cao Phong gật đầu. "Mặt khác, Anh Phong, có cần phải, kê đám người Cao Kim Thành trở về không?" Khúc Đại Minh dừng lại một chút, sau đó vẫn nhẹ giọng hỏi.

Cao Phong có chút kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Cậu có thể liên hệ với đám người Cao Kim Thành sao?" "Là anh Cao Kim Thành đã nghĩ mọi cách để liên lạc với tôi, chắn hắn là do Lâm Vạn Quân cung cấp tin tức, bọn họ cũng đang tìm anh." Khúc Đại Minh giải thích nói.

Cao Phong trầm mặc hai giây, sau đó đột nhiên vỗ tay một cái: "Hỏng rồi! Mọi người không phải đã gặp nhau rồi chứ "Làm sao vậy?" Khúc Đại Minh có chút ngốc nghếch hỏi. "Trong cơ thể của mỗi một chiến sĩ của nhà họ Cao, đều đã bị cấy vào người một con chip điện tử, nó không chỉ có bao hàm tất cả hồ sơ cá nhân, còn có cả chức năng định vị và truy lùng dấu vết." "Bọn họ cùng nhà họ Cao trở mặt với nhau, khẳng định sẽ bị nhà họ Cao tiến hành theo dõi theo dõi, sau khi mọi người liên hệ với nhau, tất nhiên sẽ khiến cho nhà họ Cao đích chú ý tới!" Cao Phong có chút lo lắng.

Nhưng mà, Khúc Đại Minh cũng chậm rãi lắc đầu. "Anh Phong, cái này anh hãy yên tâm đi, đám người anh Cao Kim Thành, đã đem hết mấy con chíp đó trong cơ thể lấy ra rồi." Khúc Đại Minh trầm giọng trả lời.

Nói tới đây, từ sâu trong ánh mắt của Khúc Đại Minh, cũng xuất hiện sự kính nể với bọn họ.

Tinh thần của Cao Phong bị lay động mạnh mẽ, thanh âm có chút run rẩy, hỏi: "Như thế nào, họ lấy nó ra như thế nào?" "Thân ở vùng hoang vu hẻo lánh, không có bất kỳ điều kiện chữa bệnh hay dụng cụ nào, dùng nhiệt độ cực cao để khử khuẩn cho dao găm, sau đó sẽ dùng con dao đó để lấy ra." Khúc Đại Minh nói một chữ không thiếu, giải thích cho Cao Phong.

Ánh mắt Cao Phong hơi trợn to, ước chừng trầm mặc mất gần một phút đồng hồ, mới chậm rãi gật đầu.

Lòng trung thành này, có thể lật ngược đất trời Có nhiều người trung thành với anh đến bảo vệ anh như vậy, Cao Phong làm sao có thể suy nghĩ tới chuyện lớn không thành?

Theo như lời Cao Phong nói, không biết sau cùng sẽ có kết quả như thế nào, mới có thể xứng đáng với sự trung thành và sự trả giá của nhiều người như vậy.

Nhưng Cao Phong có thể hiểu được, anh, tuyệt đối sẽ không làm cho những người này phải thất vọng. "Nếu có thể không bị người khác phát hiện, vậy gọi bọn họ tới đây đi!" "Anh cũng muốn, xem bọn họ thế nào." Cao Phong trầm mặc hồi lâu nói. "Vâng! Anh Phong, chuyện này cứ giao cho em." Lúc này

Khúc Đại Minh lập tức gật đầu đồng ý. "Còn có, Anh Phong, chỗ này có ba mươi lăm tỷ, là tài khoản của người bên ngoài mở." "Em biết kế tiếp khẳng định anh cũng đã có tính toán, hội này không có tiền không được, anh cứ cầm lấy rồi yên xã tâm dùng đi." Khúc Đại Minh lại đưa ra một tờ chi phiếu. "Cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?" Cao Phong có chút kinh ngạc.

Tuy biết rằng đó phòng tập thể hình Phong Minh, tuy bề ngoài thì Khúc Đại Minh là ông chủ của nơi đó. Nhưng về vấn đề tiền tài của nơi này, anh ta chưa bao giờ đụng tới, đều là để cho người tài vụ mà Lâm Vạn Quân an bài tới quản lý.

Trong tay anh ta cho dù có tiền, cũng sẽ không thể có nhiều như vậy được.

Có thể xây dựng lên phòng tập thể hình Phong Minh này, chắc hẳn đã là quá sức với Khúc Đại Minh rồi. "Trong này, có cả số tiền lương mà lúc trước anh phát cho em!" "Cho nên có thể nói, bây giờ em vẫn đang làm công ăn lương vì Anh Phong đó, ha ha." Khúc Đại Minh cười nói. Cao Phong hơi hơi sửng sốt, nhớ tới chuyện này.

Khi Khúc Đại Minh cùng mẹ và em gái của mình đi tới thành phố Hà Nội.

Anh đã để một căn biệt thự trong khu dân cư Đông Phương cho bọn họ, không những vậy còn trả cho Khúc Đại Minh số tiền lương rất cao, đại khái rơi vào khoảng cả trăm triệu. "Nhưng cho dù có thể cũng không thể nhiều như vậy được......" Cao Phong hỏi. "Còn có cả tiền Lâm Vạn Quân đưa cho em để xây dựng nơi này, còn có, trước khi em đi, em đã bán căn biệt thự trong khu dân cư Đông Phương đi rồi." Ngữ khí của Khúc Đại Minh có chút trầm thấp.

Nhưng dù sao căn biệt thự kia cũng là Cao Phong cho anh ta, anh ta thật sự không muốn bán đi. "Đó là anh tặng nhà tân hôn cho cậu!" Cao Phong có chút không biết phải nói thế nào. Anh Phong cũng không ở tại đó, em làm sao còn có tâm tình kết hôn Khúc Đại Minh trầm mặc mất một hồi, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên.

Cao Phong bình tĩnh nhìn Khúc Đại Minh vài giây, nói: "Đợi sau khi chúng ta trở về thành phố Hà Nội, về việc chọn nơi ở, bất luận là biệt thự ở khu dân cư Đông Phương, hay là ở khu dân cư cao cấp Thiên, lúc đó sẽ để tùy ý cậu "Hic, hic, vâng!" Khúc Đại Minh khẽ gật đầu đáp ứng.

Hai người lại nói chuyện thêm một lúc nữa, Cao Phong đem hết toàn bộ kế hoạch trong thời gian này của mình ra, sau đó toàn bộ giao cho Khúc Đại Minh đi làm.

Khúc Đại Minh đương nhiên sẽ nhanh chóng đồng ý, căn bản là mặc kệ chuyện đó là to hay nhỏ, dễ dàng hay khó khăn tới

Sau đó, hai người trực tiếp tách ra, để tránh cho nhiều người chú ý tới.

Lái xe chạy ở trên đường, tâm tình hôm nay của Cao Phong rất tốt. Có thể gặp lại được Khúc Đại Minh, cuối cùng cũng có thể giúp anh gác lại lo lắng trong lòng, tìm lại được sức lực của bản thân.

Vũ Hoàng Lê, suy cho cùng cũng không phải là người mà anh có thể hoàn toàn tin tưởng một trăm phần trăm.

Cho nên có rất nhiều chuyện muốn làm, Cao Phong đều không biết phải làm tiếp như thế nào. Mà đối mặt với Khúc Đại Minh, anh hoàn toàn không có loại băn khoăn này, bọn họ chính là thế thế của Cao Phong, là những trợ thủ đắc lực nhất của anh.

Sự trung thành của bọn họ, trải qua sự khảo nghiệm của mấy tháng này, lại càng thêm kiên cố vững chắc.

Tiếp theo sau, đám người của Cao Kim Thành cũng sẽ từ từ tới đây, tụ họp ở thành phố Hải Phòng này.

Tới thời điểm đó, cái thành phố Hải Phòng này, chắc chắn sẽ bị Cao Phong anh quẩy đến long trời lở đất.

Hiện tại, chỉ là chờ đợi tín hiệu của Lâm Vạn Quân ở bên kia mà thôi. Một khi toàn bộ thành viên của liên minh Đế Phong, có thể phát triển năng lực đủ để chống lại nhà họ Cao, thì khi đó chính là thời điểm thích hợp nhất.

Ngày trở về thành phố Hà Nội, ngày càng gần rồi.

Cao Phong suy nghĩ trong chốc lát, quay đầu xe lại, đi về hướng của công ty Vũ Hoàng Lê.

Có một số việc, cần phải gặp mặt nói chuyện. Đi đến đại sảnh của công ty ở trên tầng cao.

Vũ Hoàng Lê và Cao Phong ngồi đối diện với nhau, trước mặt một bộ dụng cụ uống trà, bên trong đang để trà hương. "Đinh!"

Âm thanh trong trẻo của hai chén trà chạm vào nhau vang lên, Vũ Hoàng Lê chậm rãi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cao Phong một cái. Cao Phong của hôm nay, làm cho anh ta có cảm giác...

Có một loại cảm giác nói không nên lời, giống như đã có thay đổi rất lớn, nhưng cũng giống như chẳng có gì xảy ra cả vậy.

Nếu phải dùng một từ để hình dung anh của lúc này, vậy thì đó là, tự tin Không sai, Cao Phong của lúc này tạo cho Vũ Hoàng Lê một cảm giác, chính là trở nên cực kỳ có tự tin, dường như mọi thứ đều được nằm chắc trong lòng vậy. Chỉ với thời gian vài ngày, tuy rằng Vũ Hoàng Lê đối với Cao Phong rất khách khí, nhưng Cao Phong ít nhiều vẫn có chút câu nề.

Dù sao, lúc trước hai người ở thành phố Hà Nội, cũng có không ít chuyện va chạm nhau.

Mà hiện tại, Vũ Hoàng Minh đã trở thành chủ tịch của công ty, mà Cao Phong, lại rơi xuống đáy vực, trở thành một người bình thường. Thậm chí ngay cả chỗ ở, đều phải dựa vào sự tiếp tế của Vũ Hoàng Lê.

Thân phận của hai người trong lúc đó là cách biệt một trời một vực.

Cho nên Cao Phong ở trước mặt Vũ Hoàng Lê, suy cho cùng vẫn là thiếu một chút khí thế.

Điểm này, Vũ Hoàng Lê đương nhiên có thể cảm nhận ra. Nhưng hôm nay, tất cả đã không còn giống như vậy nữa.

Lúc trước khi Cao Phong đối mặt với Vũ Hoàng Lê, là cảm giác yếu thế, hiện giờ đã trở thành hư không rồi.

re-quy-re-hien-700-0

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi