RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Là thật." Cửa hàng trưởng nghiêm túc gật đầu.

Hạ Vy không nhịn được liếc Kim Tuyết Mai một cái, Kim Tuyết Mai này thâm tàng bất lộ thật sao!

Cô ta trước đó còn nói đây là lần đầu tiên mình đến Chanel, không ngờ lại là thành viên Diamond ở đây.

Xem ra, Kim Tuyết Mai không ít lần đốt tiền trong cửa hàng Chanel này rồi!

Nhưng mà tiền của cô ta ở đâu ra?

Chẳng lẽ là Cao Phong được bao là giả, Kim Tuyết Mai được bao' mới là thật?

"Hạn ngạch là bao nhiêu?" Kim Tuyết Mai nhỏ giọng hỏi.

Cửa hàng trưởng không nói nhiều lời, vì không muốn để cho Kim Tuyết Mai hoài nghi nữa, liền lập tức cầm chứng minh nhân dâncủa Kim Tuyết Mai lên, cà vào máy cà thẻ bên cạnh.

"Hoan nghênh thành viên Diamond Kim Tuyết Mai tiểu thư đến mua sắm tại cửa hàng chúng ta, thành viên Diamond được hưởng ưu đãi giảm năm mươi phần trăm!"

"Hạn ngạch mua sắm trong thẻ thành viên còn lại: Sáu tỷ đồng!"

Toàn cửa hàng rơi vào tĩnh mịch!

Nghe giọng nói phát ra từ máy check thông tin thành viên, tất cả mọi người trong cửa hàng phút chốc trợn to hai mắt, mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía bên này.

Trước đó còn tưởng rằng Cao Phong cùng Kim Tuyết Mai điên đến nơi rồi, mơ tưởng làm đại gia cà tên trả tiền, kết quả bây giờ trực tiếp quật ngược vào mặt tại chỗ.

Người ta ngay cả thực lực cà tên trả tiền cũng có, điều này ai dám không phục?

Kinh hãi nhất vẫn là Hạ Vy, cô thật sự không ngờ chuyện khó tin như thế này cũng có thểxảy ra.

Thành viên Diamond, hạn ngạch chi trả sáu tỷ, cái này...cái này sao có thể được chứ?

Cô không thể không chấp nhận một sự thật, Cao Phong từ đầu đến cuối nói cái gì cũng đều là nói thật, cũng không có ý đùa giỡn với mình!

"Trời ơi.." Kim Tuyết Mai cũng ngây ngẩn, không nhịn được đưa bàn tay nhỏ bé ra che miệng, trong mắt gương mặt đầy vẻ không tưởng tượng nổi.

Cô vô cùng chắc chắn, đây là lần đầu tiên mình đến loại cửa hàng thương hiệu quốc tế như Chanel, cho nên cô căn bản không nghĩ ra được, số tiền sáu tỷ này, còn có thẻ thành viên, rốt cuộc là từ đâu ra.

"Tốt lắm, thanh toán đi." Cao Phong nhàn nhạt nói.

Cửa hàng trưởng gật đầu như bổ củi, vội vàng bắt tay vào làm thao tác thanh toán tiếp theo cho Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai muốn nói gì đó, nhưng bị Cao Phong cho ngăn lại, chỉ đưa sang cho cô một ánh mắt yên tâm.

Cho đến khi cửa hàng trưởng đích thân cầm quần áo hai tay đưa cho Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai vẫn nghĩ mình đang mơ.

Thậm chí cho đến được cửa hàng trưởng đích thân tiễn ra cửa, Kim Tuyết Mai vẫn còn đang mơ.

"Cao Phong, chuyện này, chắc chắncó liên quan đến anh, anh không gạt được tôi đâu!" Kim Tuyết Mai đứng bên ngoài cửa hàng, thần sắc chăm chú nhìn Cao Phong.

Trừ Cao Phong ra, cô quả thực không nghĩ ra, ai lại đối xử tốt với mình như vậy, đưa cho mình tận sáu tỷ, vậy mà không nói trước với mình một tiếng?

Nếu như không phải là cô lạc bước đến cửa hàngChanel này, cô há chẳng phải cả đời cũng sẽ không biết sao?

Cao Phong vuốt tay, "Em cảm thấy thế nào?"

"Tôi cảm thấy... Cảm thấy chuyện này quá hoang đường!" Trong lòng Kim Tuyết Mai giống như có ngàn sợi tơ rối tung không thể gỡ ra được.

Cô cảm thấy chuyện này có khả năng rất lớn là Cao Phong làm, nhưng mà Cao Phong lấy đâu ra sáu tỷ đồng?

Ba năm, ngay cả mua quần áo, Cao Phong cũng cầm tiền của mình, Cao Phong còn có thể lấy từ không khí sáu tỷ sao?

"Bây giờ không phải người ta hay nói tiền từ trên trời rơi xuống đó sao, nói không chừng em chính là người may mắn đó thì sao, cho nên những thứ này cũng cho dù là tưởng thưởng đi." Cao Phong cười nhạt nói.

Hạ Vy đứng một bên hừ lạnh một tiếng, dựa vào cái gì mà Kim Tuyết Mai có tư cách có được may mắn tiền từ trên trời rơi xuống như thế, đùa ai vậy?

"Hừ! Tôi không tin, tôi bây giờ vô cùng nghi ngờ, có phải anh trúng sốhay không, mười tỷ có đúng hay không?" Kim Tuyết Mai càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này có thể.

"Ai da, em đoán trúng rồi." Cao Phong vuốt tay, trên mặt tràn đầy nụ cười cưng chìu.

"Thật là trúng số?" Trong mắt Hạ Vy lóe lên một tia ghen tị, sau đó lại mỉa mai nói: "Mua một chiếc xe, lại phung phí lâu như vậy, còn xài sang làm thẻ thành viên sáu tỷ, chắc cũng chẳng còn xu nào đâu nhỉ?"

Cao Phong khẽ lắc đầu, căn bản không có ý nói chuyện với Hạ Vy.

"Tuyết Mai, anh dẫn em đến chỗ này một chút." Cao Phong nhìn Kim Tuyết Mai một cái, quần áo nhãn hiệu nổi tiếng có rồi, không kèm theo trang sức đắt tiền sao mà coi được?

"Đi đâu?" Kim Tuyết Mai có chút do dự.

"Lên xe đi rồi nói." Cao Phong cười nhạt, sau đó liền dẫn theo Kim Tuyết Mai ra xe.

Kim Tuyết Mai vẫn không quên gọi Hạ Vy, Hạ Vy chần chờ một chút, cuối cùng lật đật theo sau.

Cao Phong cũng không tạt gáo nước lạnh nào vào cô, anh chẳng qua là nể mặt mũi Kim Tuyết Mai, cho nên mới cho cô ta ngồi lên xe.

Rất nhanh, Cao Phong chở theo hai người dừng lại ở một cửa hàngbàn đồ trang điểm đắt tiền.

"Waaa! Lancôme France, ước mơ của mỗi người đàn bà!" Sau khi Hạ Vy xuống xe, không nhịn được thán phục một tiếng.

Lancôme France nổi tiếng nhất chính là nước hoa, ngoài ra sản phẩm đồ trang điểm cũng rất được ưa chuộng, đương nhiên giá cả không cần phải nói.

Một người phụ nữ nếu có đồ trang điểm thương hiệu Lancôme France, cô ấy chắc chắn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

"Cao Phong, chúng ta, chúng ta làm gì ở đây?" Kim Tuyết Mai chợt phát hiện, cô càng ngày càng không hiểu được Cao Phong nữa.

"Mua đồ trang điểm chứ làm gì, không phải em sắp dùng hết rồi sao?" Cao Phong ngạc nhiên nói.

"Mua đồ trang điểm ở nơi này? Anh không điên chứ?" Kim Tuyết Mai rõ ràng là bị kinh hãi!

Cho dù cô chưa bao giờ dùng đồ trang điểm thương hiệu Lancôme France, nhưng cũng biết loại đồ trang điểm này đắt tiền bao nhiêu.

Một món hở chút là chục triệu tới vài chục triệu, thậm chí một hộp phấn nền cũng đũng đã gần chục triệu, còn đến bao nhiêu nữa?

"Lỡ như, ở đây em cũng là thành viên Diamond thì sao?" Cao Phong nghiền ngẫm rồi cười một tiếng, sau đó nhẹ nhàng kéo cánh tay nhỏ bé của Kim Tuyết Mai, bước vào trong cửa hàng.

Hạ Vy nghe được câu này, không nhịn được liền khịt mũi coi thường.

"A a, tôi ngược lại muốn nhìn thử xem, anh có thể giả bộ đến khi nào." Hạ Vy cười lạnh một tiếng, cũng lật đật bước theo.

"Hoan nghênh đến với Lancôme France, xin hỏi hai vị cần giúp đỡ gì không?" Nhân viên tiếp tân nói giọng khách sáo.

"Tôi tìm cửa hàng trưởng của các cô." Cao Phong thần sắc nhàn nhạt mở miệng, căn bản không có ý vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

"Tìm cửa hàng trưởng của chúng ta... ?" Người đẹp tiếp tân có hơi sửng sốt.

Nhưng thái độ phục vụ tiêu chuẩn quốc tế đây quả thật không tệ, rất nhanhcửa hàng trưởng đã đến.

"Thưa ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài?" Cửa hàng trưởng cũng rất lễ phép.

"Cô ấy là Kim Tuyết Mai, đây là chứng minh nhân dân của cô ấy." Cao Phong nhàn nhạt nói, sau đó trực tiếp đưa chứng minh nhân dân cho cửa hàng trường.

Những nhân viên bán hàng hoặc thu ngân kia có thể không biết ba chữ Kim Tuyết Mai rốt cuộc có ý nghĩa gì, nhưng cửa hàng trưởng cửa hàng, tuyệt đối là biết.

"A ha ha, chơi vui quá ghiền à." Hạ Vy đứng một bên cười nhạt, Cao Phong thật sự cho là ba chữ Kim Tuyết Mai này là thẻ thông hành đi đến mọi nơi trong thành phố Hà Nội à ?

Trong cửa hàng Chanel kiếm lời thì thôi cũng được đi, lại vẫn chưa hài lòng?

Chẳng qua là, phản ứng kế tiếp của cửa hàng trưởng, khiến cho Hạ Vy có chút không kịp phản ứng.

"Cái gì? Cô, cô là cô Tuyết Mai? Thưa cô, cô, cô chờ cho một chút!" Cửa hàng trưởng đầu tiên là cả kinh, sau đó vội vàng làm không kháccửa hàng trưởngChanel, đích thân đến hệ thốngđăng ký ở quầy thu ngân, tra cứuchứng minh nhân dân của Kim Tuyết Mai.

Kế tiếp, biểu cảmcủa cô cùng với cái miệng há togiống như đúc với biểu cảmvà động tác của cửa hàng trưởngChanel.

"Cô Tuyết Maikính mến, cô là thành viên Diamondcủacửa hàngLancôme Francechúng ta, bây giờ tôi đề cử đồ trang điểm thích hợp nhất vớilàn da của cô, cùng với các loại mỹ phẩm bảo dưỡng."

Thái độ của cửa hàng trưởng trong nháy mắt trở nên hết sức kính cẩn, hết sức thân thiết mờiKim Tuyết Mai, bắt đầu quan trắc làn dacho Kim Tuyết Mai, không những vậy cònđích thân phối hợp sản phẩm trang điểm cho Kim Tuyết Mai.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi