RỂ QUÝ RỂ HIỀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nam Phương Minh Nguyệt cũng nhìn thấy cảnh này, nhất thời trở nên tức giận nhưng không có chỗ để phát điện. “Vô liêm sỉ." Nam Phương Minh Nguyệt hừ lạnh một tiếng. "Chị họ. Xe của tên Cao Vũ này có tính năng thật là mạnh mẽ, kỹ thuật lái xe của anh ta cũng không bị phụ mà tóm lại thì kinh nghiệm trên đường đua vẫn còn ít. Thế nên, bây giờ bị Dương Tuấn Minh chặn đứng lại rồi.” "Hừ. Nếu như không phải là anh ta cố ý chặn xe lại thì ở khúc cua trước, Cao Phong đã sớm vượt qua anh ta rồi."

Chân mày Nam Phương Minh Nguyệt nhíu chặt lại, giọng nói rất là khó chịu. "Không còn cách nào khác cả. Thi đấu chính là như vậy, mọi người chỉ biết nghĩ đến người về đích đầu tiên “Còn quá trình như thế nào thì sẽ chẳng ai thèm quan tâm Đổng Thái Minh thở dài.

Rất nhanh sau đó, hai chiếc xe đang không ngừng truy đuổi cũng đã vọt qua khỏi tầm mắt của Thái Minh và Nam Phương Minh Nguyệt.

Nhưng đó là bọn họ đã chạy xòn hơn nửa đường đua rồi. Lúc này, bọn họ đang từ dãy núi bên kia vòng lên trên đỉnh núi.

Nam Phương Minh Nguyệt và Đổng Thái Minh từ từ xoay người lại, nhìn về phía cửa hầm.

Một lát nữa thôi, hai chiếc xe sẽ lao ra khỏi cửa hâm, sau đó bắt đầu vòng đấu cuối cùng. "Vù vù vù

Tiếng máy động cơ chạy vang vọng khắp bầu trời đêm của núi Hoàn Long.

Cho dù ở xung quanh có vô số người xem đang lớn tiếng hoan hò nhưng cũng khó có thể át được những âm thanh cực lớn kia.

Hai người Nam Phương Minh Nguyệt đứng tại chỗ, có thể nghe rõ được tiếng động cơ nổ đang dần dần truyền đến.

Chứng minh rằng lúc này, hai chiếc xe đang dẫn đến gần đỉnh núi rồi.

Nếu như đứng ở trên đường đua, thậm chí có thể cảm nhận được rằng nó đang không ngừng rung lên.

Hai người Nam Phương Minh Nguyệt, bao gồm mấy tên vóc dáng cao gầy, những người đẹp tay cầm lá cờ nhỏ, cùng với khán giả ở hai bên đường đua trên đỉnh núi..

Lúc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn vạch đích đó

Cao Phong có thể vượt qua được Dương Tuấn Minh hay không? “Vù vù

Rất nhanh sau đó, tiếng động cơ nổ càng ngày càng gần... “Vù vù

Một chiếc màu tím Lamborghini đột nhiên chạy nước rút. Thân xe lại bay lên trời, cách mặt đất hai mươi ba mươi centimet, sau đó rơi mạnh xuống đất, "Bop." Một chiếc Santana theo sát ở phía sau "vù” một cái liền vượt qua.

Nhưng so với chiếc Santana của Cao Phong thì rõ ràng lựa hút của chiếc Lamborghini này vẫn vững vàng hon.

Cho nên, chiếc Santana cũng không bị bay lên. Đây chính là lợi thế của Cao Phong.

Dù sao thì lúc xe bị bay lên không trung thì đều dùng quản tính để tiến về phía trước.

Tốc độ di chuyển nhất định là không nhanh, dùng tốc độ di chuyển của bánh xe trên đất để chạy. "Oanh oanh!"

Lúc hai chiếc xe một trước một sau đồng thời xông qua, vượt qua đỉnh núi rồi lại vòng xuống chân núi một lần nữa.

Vòng đấu cuối cùng, đây mới là cuộc chiến sinh tử thật sự.

Tuy rằng Dương Tuấn Minh chỉ bị bỏ lại phía sau không đến hai giây nhưng mà dù là nửa giây thì cũng dùng để phân biệt hạng nhất và hạng nhì.

Chân mày Nam Phương Minh Nguyệt nhíu chặt, hơi hơi lo lắng, nhìn hai chiếc xe từ bên người đang gầm rú vượt qua.

Những chiếc xe tạo nên một luồng gió cực mạnh, khiến cho mái tóc của Nam Phương Minh Nguyệt cũng đung đưa theo gió. "Chuẩn bị xong tiền rồi"

Santana vượt quá, một giọng nói vang lên. "Hừ, chị đây chưa bao giờ phải quỵt nợ cả.”

Đầu tiên, Nam Phương Minh Nguyệt hơi sững sờ, sau khi kịp phản ứng lại thì hừ một tiếng, liếc nhìn chiếc Santana.

Còn trong lòng thì lại lo lắng, thấp thỏm không yên, cũng bị đơ lại rất lâu.

Chỉ hai chữ Cao Phong đơn giản ấy thôi nhưng lại đem đến cho cô ta một cảm giác vô cùng yên tâm.

Sau vòng đua cuối cùng này, bầu không khí trong sân đua càng lúc càng nóng dần lên, rất nhiều người đang điên cuồng gào thét.

Hai chiếc xe lại rượt đuổi nhau lần nữa.

Lúc này, mọi người chợt phát hiện ra một chuyện là chiếc Porsche 911 màu đỏ bị bỏ lại phía sau suốt cả một vòng đấu, bây giờ cũng đang từ từ vượt lên đường đua trên cùng.

Nhìn tình hình này thì có vẻ hai người Dương Tuấn Minh cũng nhanh chóng phải vượt qua anh ta trước một vòng.

Rất nhiều người đã nghi ngờ rằng chiếc xe này bị hư rồi sao?

Nếu không thì tại sao chiếc sẽ Porsche này lại bị người ta bỏ lại suốt cả một vòng đua chứ? “Rồi xong” Đổng Thái Minh nhíu mày, bỗng kêu lên một tiếng. "Làm sao thế?" Nam Phương Minh Nguyệt hỏi. “Đó là xe của cậu Lý, anh ta là người như thế nào em còn không biết sao? Hơn nữa anh ta còn đang bám sát Dương Tuấn Minh” “Em thấy anh ta cố tình đi chậm lại, chắc là có mục đích gì đó, chắc chắn là nhằm vào Cao Vũ rồi." Đổng Thái Minh nhìn chiếc xe Porsche 911 lần nữa, giọng nói khẳng định.

Nghe được những lời này của Đổng Thái Minh, Nam Phương Minh Nguyệt cũng hơi lo lắng.

Đúng như dự đoán.

Chiếc Lamborghini của Dương Tuấn Minh lại tăng tốc lần nữa, trực tiếp đến bên cạnh chiếc Porsche của cậu Lý rồi vượt qua tiến thẳng về phía trước.

Nhưng lúc Cao Phong chuẩn bị tăng tốc độ để vượt qua thì đột nhiên chiếc Porsche kia bẻ lại, đuôi xe chắn trước xe của Cao Phong.

Không chỉ như vậy, anh ta còn dứt khoát phanh xe lại. "Kit."

Cao Phong cũng phanh xe lại theo bản năng, thân xe không ngừng lắc lư.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng mọi người đều vô cùng tức giận. Trước đó, Dương Tuấn Minh cố ý ngăn cản Cao Phong thì thôi đi, đằng này bây giờ lại bắt tay với tay đua khác cùng nhau ngăn cản Cao Phong?

Đúng là không thể nói nổi.

Đây rõ ràng là mấy người bắt tay cùng nhằm vào người ta hay sao?

Có một vài người ngay thẳng liền mắng ngay tại chỗ.

Nhưng điều này cũng chẳng có tác dụng gì cả. Cậu Lý vẫn không dừng việc ngăn cản Cao Phong lại.

Còn Dương Tuấn Minh thì nhân cơ hội này liên tục tăng tốc, chẳng mấy chốc đã cách Cao Phong rất xa. Lúc này, Cao Phong đang ngồi ở ghé lái lại hơi nheo mắt lại, sắc mặt trầm xuống.

Đáy mắt thoáng qua một ánh nhìn đầy lạnh lùng. Hôm nay, anh tới đây để thi đấu chỉ là vì tiền thưởng nên không hề có ý muốn gây thù oán với đám Dương Tuần Minh. Cho nên trước đó, lúc Dương Tuấn Minh không ngừng cản mình lại thì Cao Phong cũng không có những hành động quá khích.

Chỉ là liên tục tìm cơ hội để thay đổi cục diện hiện tại.

Nhưng đã đến vòng cuối cùng rồi, là lúc quyết định thắng bại thì chiếc Porsche 911 này lại áp sát.

Đây gọi là gì?

Đây gọi là chặt đứt đường sống của người khác. Nếu Cao Phong không lấy được hạng nhất thì cũng sẽ không lấy được một trăm hai mươi tỷ tiền thưởng kia.

Chặt đứt đường sống của người khác giống như là giết chết cha mẹ người ta vậy.

Những chuyện như thế này, không ai có thể dễ dàng bỏ qua được. "Bip."

Cao Phong bíp còi, nhắc nhở.

Sau đó, chiếc kia Porsche 911 không những cố ý không tránh đường mà ngược lại còn vẫy đuôi xe mấy cái. "Ha ha."

Cao Phong khẽ cười một tiếng, bàn tay đưa ra, ngay lập tức bẻ lái.

Sau đó, hai tay anh năm chặt tay lái, nhấn ga.

Động cơ đột nhiên tăng tốc mạnh mẽ, sinh ra một động lực vô cùng lớn mạng, phi lên thẳng tắp.

Nó mang theo một khí thế vô cùng lớn mà không gì có thể sánh được, thề rằng phải nghiền nát hết những chướng ngại vật ở phía trước.

re-quy-re-hien-730-0

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi