RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Sau khi Đồng Thái Minh nói xong, anh ta liền chớp chớp mắt nhìn về phía Cao Phong mà không hề nói thêm câu gì khác. "Ừ, sau đó thì sao?" Cao Phong tạm ngừng công việc lại một chút rồi hỏi. "Còn sau đó ấy hả... Sau đó anh phải nằm chắc cơ hội đó nha." "Nếu có thể thì anh hãy móc nối quan hệ tốt với chị của tôi, còn hơn là cứ liều cái mạng để đi kiếm vài trăm tỷ, đúng không?"

Vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của Đồng Thái Minh, biểu cảm như icon che mặt bất lực không nói nên lời.

Bỗng nhiên Cao Phong cảm thấy, con mẹ nó Đồng Thái Minh này cũng còn có phần hơi dễ thương đấy.

Cũng có phần không giống với các cu cậu nhà giàu mới nổi ngang ngược kia.

Làm gì có ai như cậu ta, cứ tìm mọi cách đẩy chị họ của mình ra bên ngoài như thế chứ? "Tôi không có hứng thú." Cao Phong lắc đầu. "Ngốc quá! Anh đúng là rất ngốc!"

Đổng Thái Minh cắn răng, anh ta nói tiếp: "Cũng là do đây là lần đầu tiên tôi trông thấy chị họ của tôi chịu nhường nhịn trước mặt người khác như thế, cho nên tôi mới gợi ý cho anh hai câu." "Nếu đổi lại là người khác, tôi cũng sẽ không nói nhiều với anh ta như vậy đâu. “Bỏ đi, đi thôi, đi thôi. Chị họ của tôi muốn xuống xe rồi, ngàn vạn lần anh đừng nói cho chị ấy biết nhé, những điều này là tôi nói cho anh nghe thôi, tôi sợ chết lắm”

Đổng Thái Minh vừa nhìn thấy Nam Phương

Minh Nguyệt dưới ánh đèn xe, anh ta vội chạy nhanh tới cười đón chị họ mình.

Cao Phong không nói gì mà chỉ lắc đầu, Đồng Thái Minh này cũng quá sợ Nam Phương Minh Nguyệt rồi đúng không nhỉ?

Một cô nàng nghịch ngợm, chẳng lẽ còn có thứ gì mà mình không biết ư?

Lúc này, sắc mặt của Nam Phương Minh Nguyệt đã thay đổi, dễ nhận thấy là do vừa rồi cô ta đã trang điểm lại một chút ở trong xe.

Trang điểm tinh xảo, thiếu đi chút màu sắc thông thường, cũng không có cái loại dầu ướt át do trang điểm. Thoạt nhìn cũng có chút tự nhiên. “Chúng ta tới nơi này để làm gì?” Cao Phong tiến lên hỏi. “Tôi đánh bại Dương Tuấn Minh rồi, đương nhiên là phải chúc mừng chút chứ.” "Mấy chị em tốt của tôi muốn tôi tổ chức tiệc rượu ăn mừng ở đây.

Nam Phương Minh Nguyệt giải thích một câu, sau đó cô ta cất bước đi đến khu giải trí Crown. “Nhìn Vũ thần đi, tôi đã nói rồi mà, buổi tối nay hai chúng ta rất có phúc đẩy, hà hà. " hôm

Hai mắt của Đồng Thái Minh toả sáng, Nam Phương Minh Nguyệt đúng là chị họ của anh ta, anh ta không hề có ý kiến gì.

Nhưng mấy chị em tốt của Nam Phương Minh Nguyệt, anh ta vẫn còn có cơ hội phải không? “Hai người đi chơi đi, tôi còn có chuyện.

Cao Phong khẽ nhíu mày, lúc này anh chỉ muốn xoay người rời đi.

Anh còn phải mau chóng mang số tiền hai trăm bốn mươi tỷ này về, đưa cho Vũ Hoàng Lê, để ông ấy nhập nó vào trong tiền vốn. "Ây, ây, nếu như Vũ thần anh đi rồi, vậy anh nói xem còn một mình tôi thì còn gì là ý nghĩa nữa chứ?"

Đổng Thái Minh vội vàng giữ chặt Cao Phong lại.

Nói đùa à, năm sáu cô gái mà chỉ có mỗi anh ta là đàn ông, sao mà thu xếp được chứ? “Tôi thật sự có việc. Cao Phong nhíu mày nói rõ lý do. “Tôi đồng ý với anh, sau này có việc kiếm được nhiều tiền, tôi vẫn sẽ để cho anh làm

Nam Phương Minh Nguyệt chậm rãi xoay người nhìn về phía Cao Phong rồi nói.

Nói xong câu đó, Nam Phương Minh nguyệt liền mang theo vẻ ngạo nghề mà nhìn Cao Phong, cô ta biết Cao Phong sẽ đồng ý.

Cô ta cho rằng chính mình đã nhìn thấu được Cao Phong rồi, chỉ cần có tiền, cái gì anh cũng đều có thể làm.

Cao Phong dừng lại một chút, anh nói: "Không nhận việc thấp hơn sáu mươi tỷ. “Chốt! Vào đi!”

Trong mắt của Nam Phương Minh Nguyệt hiện lên một tí xem thường, sau đó cô ta đi vào trong khu giải trí Crown.

Quả nhiên, tên Cao Vũ này thật sự yêu tiền như mạng.

Nếu như không phải cô ta đánh giá cao bản lĩnh con xe của anh thì Nam Phương Minh Nguyệt căn bản đã không qua lại quá nhiều với anh.

Cao Phong hơi do dự, cuối cùng anh vẫn theo bước chân của Nam Phương Minh Nguyệt.

Mà Đồng Thái Minh, lúc này đã hoàn toàn trở thành tuỳ tùng nhỏ của Cao Phong rồi. Anh ta theo sát phía sau của Cao Phong. “Tôi nói này Vũ thần, có phải anh thiếu tiền lắm, dùng gấp à?" “Nếu anh theo tôi á nha, tôi là người thích kết giao bạn bè nhất, nếu anh thật sự cần gấp thì tuyệt đối đừng có khách sáo với tôi nhé. “Ai mà chẳng biết Đổng Thái Minh tôi vì giúp bạn bè mà không tiếc cả mạng sống chứ?” Tiếng vỗ vỗ ngực của Đổng Thái Minh to đến chấn động. "Vậy cậu có thể cho tôi mượn hai nghìn tỷ không?” Bước chân của Cao Phong vẫn không ngừng lại, anh chỉ thản nhiên hỏi. “Khụ... Khụ, khụ, khụ...

Trong nháy mắt, Đồng Thái Minh ngây ngốc tại chỗ, vẻ mặt đầy kinh hãi.

Anh ta thật sự không ngờ, Cao Phong mở miệng liền muốn mượn tới hai nghìn tỷ

Cho dù có bán Đổng Thái Minh anh ta đi luôn, vậy cũng không đáng giá nhiều tiền tới vậy đâu nha!

Cho nên sau đó Đổng Thái Minh lập tức thành thật hơn rất nhiều, anh ta chỉ đi cùng và không hề nói một lời nào nữa.

Dòng họ Nam Phương có tiền, nhưng nhà họ

Đồng chỉ là họ hàng với nhà Nam Phương thôi. Điều đó không có nghĩa là nhà họ Đổng cũng lớn mạnh như nhà Nam Phương đâu.

Ba người đi vào trong một căn phòng Vip, trước mặt còn có mấy cô gái đứng lên chào đón.

Trên người của năm cô gái toàn mặc các nhãn hiệu nổi tiếng, ai nấy đều mang trang sức hết sức đẹp đẽ.

Mặt mũi cũng xinh đẹp bậc nhất.

Người phân theo nhóm, vật họp theo loài. Bạn tốt của Nam Phương Minh Nguyệt, đòi hỏi gia cảnh cũng vô cùng không tầm thường.

Bất kể là cách ăn mặc hay cách nói năng, đều khác biệt với những cô gái bình thường ở khu giải trí Crown này. “Chị Minh Nguyệt đến! “A, em họ nhỏ cũng đến à?”

Năm cô gái mỗi người một vẻ, họ đều đứng lên chào hỏi ba người

Vào lúc nhìn thấy Cao Phong, mấy cô gái cũng có hơi sửng sốt, phải biết rằng có rất nhiều người theo đuổi Nam Phương Minh nguyệt. Nhưng mà Nam Phương Minh Nguyệt lại chưa từng qua lại với đàn ông bao giờ cả.

Mà trong trường hợp tụ họp hội bạn thân như thế này, lại càng sẽ không dẫn người khác giới tới cùng.

Về phần Đồng Thái Minh thì cũng là do da mặt của anh ta khá dày, mỗi lần đều mặt dày đi theo, cho nên mới có một người khác giới thôi.

Nhưng người đàn ông bên cạnh Đồng Thái Minh này, thoạt nhìn thì thấy là một thanh niên rất bình thường, nhưng cũng rất lạ mặt.

Mấy cô gái ai cũng nghĩ rằng đây là bạn của

Đồng Thái Minh.

Vì cho dù Nam Phương Minh Nguyệt có dẫn bạn khác giới tới đây, cũng tuyệt đối sẽ không bình thường như vậy. “Tôi giới thiệu một chút, đây là Thần xe của chúng ta, Cao Vũ” Nam Phương Minh Nguyệt chỉ vào Cao Phong rồi giới thiệu. "Cái gì chứ?"

Trong nháy mắt, mấy cô gái đều sửng sốt, sau đó là bày ra vẻ mặt kinh ngạc. “Anh chính là Thần xe Cao Vũ đã đánh bại Dương Tuấn Minh đó sao? Thật lợi hại nha." “Tuy rằng bởi vì tôi có chuyện khác nên không tới xem được, nhưng bạn bè tôi đã quay video lại, anh đã lái chiếc Santana đúng không? Kĩ thuật drift khúc cua thật rất ngầu nha!"

Chỉ một thoáng, mấy cô gái đều bàn bạc líu ríu một trận.

Đây cũng do vẻ bề ngoài của Cao Phong tương đối bình thường, cho nên các cô ấy cũng không có tâm tư gì khác.

Bằng không thì cho dù gia cảnh của các cô ấy có không bình thường, giờ phút này cũng sẽ không nhịn được mà tới muốn xin cách thức liên lạc với Cao Phong rồi.

Đối với sự nhiệt tình của mấy cô gái, Cao Phong chỉ nhẹ nhàng gật đầu, anh cũng không hề nói gì thêm. “Được rồi, chúng ta ngồi xuống trước đi! Trong mắt anh ta chỉ có tiền thôi, không hề có hứng thú với bất kỳ cái gì khác đâu.”

Những lời này của Nam Phương Minh Nguyệt mang theo một chút giận dỗi, sau đó cô ta ngồi xuống bắt chuyện với mọi người.

Cao Phong cũng không hề nói thêm câu gì, anh chỉ tìm một góc xó xỉnh nào đó rồi đi tới ngôi xuống.

Đồng Thái Minh thì lại vui ơi là vui, anh ta vậy quanh mấy người đẹp, liên tục trêu chọc họ, trên mặt cũng cười tươi như hoa. “Nào, chúc chị Minh Nguyệt của chúng ta thắng trận đấu, miễn được khổ não do bị Dương Tuấn Minh ngấp nghé. "Lấy trà thay rượu, cạn. Mọi người ai nấy đều nâng lỵ, chúc mừng với Nam Phương Minh Nguyệt.

Bọn họ nhìn thấy dường như Cao Phong có việc bận gì đó, cũng không hề gọi Cao Phong chung vui cùng.

Hay là nói, mấy cô ấy đã quên mất cái người tên Cao Phong này rồi.

Nam Phương Minh Nguyệt gật đầu cười, cô ta lại vô thức mà liếc nhìn Cao Phong.

Giành được thắng lợi, Cao Phong mới là người có công lớn nhất.

Thế mà lúc này, người có công kia lại dường như không hề có liên quan gì đến buổi tiệc ăn mừng này vậy.

Nam Phương Minh Nguyệt không nhịn được mà suy nghĩ, lẽ nào như câu mà người ta hay nói, là người làm việc lớn việc tốt mà giấu danh của mình sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi