RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Tất cả mọi người đang đứng cùng Quản lý Tiền, bao gồm cả Vũ Hoàng Lê và Khúc Đại Minh đều đang ở bên trong, hầu như người nào cũng có một loại cảm giác giống như đang nằm mơ vậy.

Có nhiều người lại đang nghĩ rằng, cái người tên Dương Nhân này sẽ không phải là bị cơn sốt thiêu đốt đầu óc đó chứ? Bất luận là người nào cũng không thể nghĩ ra lý do tại sao Xí nghiệp Dương Thị lại đến đây để giải thích và xin lỗi Cao Phong.

Thực lực của Công ty Bất động sản Tô Thịnh quả thực là không tồi đâu, nhưng mà đến khi đối mặt với bọn côn đồ của Xí nghiệp Dương Thị thì bọn họ hoàn toàn không xem ai ra gì hết! Tại sao bây giờ ngược lại Cao Phong lại đang chiếm được ưu thế? Vả lại, vốn dĩ Dương Nhân cũng không có thời gian rảnh rỗi để đi quan tâm đến suy nghĩ của người khác, ông ta đưa tay ra kéo lấy Dương Tuấn Minh và còn thì thầm nói với anh ta điều gì đó.

Dương Tuấn Minh cắn chặt răng, anh ta không hê cam lòng mà nói: "Anh Phong à, tôi thật sự rất xin lỗi anh, tôi không nên đụng chạm vào anh, xin anh hãy tha cho tôi đi mà, xin anh hãy để yên cho nhà họ Dương chúng tôi đi!"

Lúc này, cả hai cha con Dương Tuấn Minh đều cúi đầu xin lỗi.

Trong lòng mọi người xung quanh ngoại trừ sự bàng hoàng ra thì còn có cả sự khiếp sợ đến khó tả.

Nếu như có người muốn nói với bọn họ rằng hai cha con Dương Nhân đã quỳ xuống để cầu xin sự tha thứ từ người khác, vậy thì tuyệt đối sẽ không có một ai dám tin chuyện này! Có lẽ tai nghe thì có vẻ cảm thấy chuyện này khá là hư cấu, nhưng một khi mắt đã thấy rõ được mọi chuyện thì chắc chắn nó là sự thật rồi! Bây giờ bọn họ chính là đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng khó tin này rồi đấy, đây là một chuyện có thật không ai có thể thay đổi bất cứ điều gì! Có rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc không thôi, theo bản năng mà ánh mắt chế giễu của bọn họ thay đổi thành ánh mắt tràn đầy sự kính nể và tôn trọng, sau đó tất cả mọi người đều quay sang nhìn về phía Cao Phong.

Người thanh niên trẻ tuổi có vẻ ngoài bình thường này mới chính là một nhân vật lớn, anh là người có năng lực thật sự tài cao và có tâm mắt biết nhìn xa trông rộng đó! Tuy nhiên, khi đứng trước những lời xin lôi hai cha con Dương Nhân, Cao Phong lại nhíu chặt hai bên lông mày, anh cũng không trả lời bọn họ.

Anh đang suy đoán xem liệu rằng hai cha con Dương Nhân có phải là đang giở thủ đoạn hèn hạ gì không? Cao Phong thật sự không nghĩ ra được nguyên nhân vì sao Dương Nhân lại đến quỳ gối muốn xin lỗi anh.

"Cậu Phong ơi, chẳng lẽ cậu lại không nhớ tôi hay sao, cậu có thế buông tha cho nhà họ Dương chúng tôi được không?"

Dương Nhân chậm rãi ngấng đầu lên, ánh mắt tràn đây sự cầu xin van lơn của ông ta nhìn thẳng vào Cao Phong.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Cao Phong vang lên.

Cao Phong liếc mắt nhìn vào Dương Nhân một cái, sau đó anh cầm lấy điện thoại di động rồi đi ra ngoài.

Anh nhìn thấy dãy số của người gọi hiện trên màn hình điện thoại, đây là một dãy số không được xác định rõ khu vực.

Nhìn vào con số ở trước mặt, hẳn là đã có tên gián điệp nào đó đã âm thầm chuyển vùng của số điện thoại này rồi.

Cao Phong hơi chần chừ do dự một chút, cuối cùng thì anh vẫn cầm điện thoại rồi đi qua một bên để nhấc máy.

Mà hai cha con Dương Nhân vẫn cứ nhiên quỳ gối trên mặt đất một cách thành thật.

Những người khác đều vây quanh hai cha con bọn họ mà không hề rời đi, bọn họ muốn xem rốt cuộc mọi chuyện sẽ được xử lý thành cái dạng gì đây.

Khi Cao Phong vừa mới trả lời điện thoại nhưng điện thoại lại không phát ra tiếng nói nào cả, anh chỉ yên lặng chờ đợi.

"Xin chào, tôi là Lý Khải Kiệt đây."

Bỗng nhiên điện thoại ở đầu dây bên kia vang lên một giọng nói khiến cho Cao Phong có chút quen thuộc.

Cái câu nói mở đầu này của Lý Khải Kiệt được nói ra rất thẳng thắn và có một chút gì đó gọi là sự trang trọng.2087651_2_25,60

Cái phong cách đó giống như chính bản thân anh cũng có thể chắc chắn được là người nào đã gọi cho anh.

Nghe thấy giọng nói này, bất chợt trái tim của Cao Phong thắt chặt lại.

Trong khoảng thời gian công khai này, cuối cùng thì anh vẫn khiến cho người bên ngoài của thành phố Hòa Bình để ý tới sao? Cao Phong cũng sẽ không bao giờ tin rằng chính Lý Khải Kiệt đã vô tình mà gọi nhầm số cho anh.

Vì vậy, Cao Phong cũng không có mở miệng đáp lại cuộc nói chuyện, thậm chí ngay cả tiếng hít thở cũng rất nhỏ nhẹ.

Lý Khải Kiệt là người ở đầu dây điện thoại bên kia, rõ ràng là anh ta đã im lặng một lúc, sau đó mới nói: 'Nếu như anh có thể nghe thấy tôi nói chuyện, vậy thì làm phiên anh hãy gõ vào điện thoại hai lần."

Nhất thời Cao Phong dừng lại một chút, sau đó anh đưa điện thoại ra và đập vào micro hai lần.



"Công việc kinh doanh của Xí nghiệp Dương Thị là một món quà mà tôi muốn tặng cho anh đó! Tôi không biết khi tôi làm như vậy thì liệu mình có thể lấy được sự tín nhiệm từ anh không?"

Lý Khải Kiệt cười thâm một cái.

Nghe thấy vậy, Cao Phong lập tức hiểu ra mọi chuyện chỉ trong nháy mắt.

Với thực lực của Tập đoàn Thế Giới, nếu như muốn đối phó với Xí nghiệp Dương Thị thì chuyện này quả thực không phải là chuyện dễ dàng gì.

Chẳng trách không có gì là lạ khi Dương Nhân đưa Dương Tuấn Minh tới đây chỉ để đế xin lôi Cao Phong.

Sau khi nghĩ đến đây, Cao Phong lại chậm rãi lắc đầu.

Nếu như Lý Khải Kiệt đã làm như vậy rồi, vậy thì chuyện này cũng nên nói rõ ràng đi, anh ta đã biết được vị trí chính xác của Cao Phong rồi.

Nếu như nói rằng anh ta muốn đối phó với Cao Phong, vốn dĩ anh ta không cần phải làm việc gì khác, chỉ cần nói cho nhà họ Cao biết được tin tức Cao Phong vẫn còn sống là được rồi.

"Anh Khải Kiệt ơi"

Cao Phong nhẹ nhàng hô lên một tiếng.

"Anh Phong à! Tôi biết rằng anh vẫn còn đang ở nơi này đấy"

Nghe được những lời mà Lý Khải Kiệt nói, Cao Phong vô cùng phấn khích chỉ trong nháy mắt.

"Cảm ơn tất cả những gì anh đã làm khi ở thành phố Hà Nội, Cao Phong tôi đây sẽ mãi ghi nhớ trong lòng."

Cao Phong nói với giọng điệu rất nghiêm túc.

"Ha ha ha! Anh Phong thật sự đã biết hết rồi sao, mặc dù anh không có ở Hà Nội, vậy mà anh vẫn có thể biết rõ được tình hình ở thành phố Hà Nội đó nha!"

Lý Khải Kiệt ha ha cười lớn, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng vui mừng.

Anh ta đã vì Cao Phong mà trả giá rất nhiều, đương nhiên là anh ta cũng muốn nhận được những phần thưởng xứng đáng nhất rồi.

Nếu như Cao Phong có thể biết được một chút tình hình ở thành phố Hà Nội, vậy cho nên tình thế chung vẫn còn đang gánh vác ở trên vai Cao Phong! Cao Phong vân còn có năng lực để tồn tại, đó là kết quả mà Lÿ Khải Kiệt muốn nhìn thấy nhất.

"Được rồi, anh Phong à, bây giờ không phải là lúc để hồi tưởng lại quá khứ đâu."

"Bây giờ tôi đang dùng điện thoại vệ tinh để liên lạc với anh ấy, cho nên sẽ không có bất kỷ bản ghi âm nào cả.

Vì vậy anh không phải lo lắng về vấn đề an ninh đâu."

"Còn về phần tôi liên lạc với anh bằng cách nào, đó là bởi vì trong Hiệp hội Đồ cổ, tập đoàn Thế Giới của chúng tôi đã chiếm được một lượng lớn số cổ phần của công ty rồi "

Để tránh cho Cao Phong cảm thấy khó chịu trong lòng, Lý Khải Kiệt vần là giải thích thêm một chút nữa.

"Không thành vấn đề nhé, anh Khải Kiệt cứ tiếp tục nói đi chứ."

Cao Phong nhẹ giọng đáp lại.

"Được thôi! Vậy thì tôi sẽ nói tóm tắt ngắn gọn lại chuyện này thôi nhé, bây giờ Xí nghiệp Dương Thị chỉ còn có hai con đường để đi mà thôi."

"Một là anh phải chấp nhận lời xin lỗi của Dương Nhân, hai là lợi dụng chiến thắng để xông lên, trực tiếp đuối đánh bọn họ, sau đó thu lại hết tài sản cũng như cơ nghiệp mà họ đang có"

"Sau đó sẽ có người từ chi nhánh thành phố Hòa Bình của tập đoàn Thế Giới đi tới đây để giao dịch với người của anh.

Chúng tôi không muốn điều gì cả dù chỉ là một chút."



"Vê phần lựa chọn như thế nào, quyền lựa chọn này nằm gọn trong tay của Cao Phong anh đây."

Lý Khải Kiệt nói chuyện một cách rất thẳng thắn.

"Anh Khải Kiệt à, dù sao thì tôi cũng phải cảm ơn anh."

Cao Phong gật đầu nói.

"Không sao đâu mà, tôi biết hết kế hoạch của anh Phong đây rồi, anh cứ việc đi tới thành phố Hòa Bình làm việc đi, còn việc ở đây cứ để tôi lo."

"Mặc dù chúng ta không thể can thiệp vào những thế lực đứng hàng đầu đó, nhưng trong giới kinh doanh, chi nhánh Hòa Bình của tập đoàn Thế Giới cũng như vậy, đã nói là làm."

"Lần này, tôi sẽ âm thầm hỗ trợ anh Phong giành được thành phố Hòa Bình."

"Dù sao thì chúng tôi cũng không thể giúp gì được cho anh ở những khía cạnh khác, nhưng mà còn nhà họ Cao ở Đà Nẵng..."

Lý Khải Kiệt có chút chần chừ do dự, cứ muốn nói lại thôi.

Cao Phong gật đầu đáp lại: "Anh Khải Kiệt có thể làm được chuyện này, bản thân tôi cũng đã vô cùng cảm kích tấm lòng của anh rồi"

Đây là những lời nói từ sâu trong tận đáy lòng của Cao Phong.

Đối mặt với quái vật khổng lồ như nhà họ Cao ở Đà Nẵng, có rất ít người dám đứng ra đối mặt với nhà họ Cao.

Vậy mà Lý Khải Kiệt lại quyết định làm chuyện như vậy, anh ta thật sự đã làm cho Cao Phong không thể tin nổi cơ đấy.

"Còn về phần lý do tại sao mà tôi muốn giúp đỡ anh Phong, chúng ta sẽ thảo luận riêng trong lần gặp mặt tiếp theo nhé."

Khi Lý Khải Kiệt nói ra những lời này, giọng điệu của anh ta nghe có vẻ vô cùng nghiêm túc.

"Tất nhiên là được rồi!"

Cao Phong không nói gì nhiều, anh chỉ gật đầu đồng ý.

"Anh Phong ơi, bây giờ anh vẫn là nên quay về để đi xử lý chuyện của Xí nghiệp Dương Thị đi!"

"Nếu như trong vòng năm phút nữa mà anh không chủ động gọi điện thoại cho tôi, vậy thì tất cả Xí nghiệp Dương Thị đó sẽ bị san bằng ở thành phố Hòa Bình."

"Hơn nữa, sau khi giải quyết xong chuyện này, tôi còn có một chuyện quan trọng muốn nói với anh đấy."

Lý Khải Kiệt hơi do dự một chút, anh ta vẫn là nói một câu như vậy đi.

Về những chuyện đang xảy ra ở thành phố Hà Nội hiện nay, nếu như anh ta nói cho Cao Phong biết, điều đó rất có thể phá vỡ kế hoạch của Cao Phong.

Nhưng mà loại chuyện này, nếu như anh ta cố tình che giấu mà không nói cho Cao Phong biết, vậy thì nhất định sẽ mang đến một tai họa rất lớn cho mối quan hệ giữa hai bên.

Vì vậy, Lý Khải Kiệt cảm thấy rằng Cao Phong mới là người có quyền biết về vấn đề này.

"Được!"

Cao Phong đáp lại một câu, sau đó anh trực tiếp tắt máy điện thoại.

Khi Cao Phong quay trở lại, tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Cao Phong.

Lúc này, trong lòng Cao Phong cảm thấy mười phần lo lắng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi