RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 979

Thật là đúng lúc, hôm nay tới lượt có ta trực ban Bọn họ đi khách sạn năm sao đó, không được đi chính là một điều tiếc nuối.

Liên hoan?” Cao Phong hơi nghi hoặc Nếu là đi liên hoan thì có lẽ Kim Tuyết Mai sẽ báo với mình nhi Cao Phong một bên nghi ngờ, một bên lấy điện thoại ra định gọi hỏi Kim Tuyết Mai một chút.

Lúc này anh mới phát hiện, thì ra Kim Tuyết Mai đã nhắn tin báo với mình rồi, chỉ có điều bản thân không đọc được mà thôi.

“Đúng vậy thưa anh, nếu anh muốn tìm người thì ngày mai lại đến nhé.”

Nhân viên trực ban nói một tiếng.

Cao Phong nhẹ gật đầu, bước ra ngoài công ty.

Mới ban ngày chừa chút mặt mũi cho Phó Trung Dũng, buổi tối anh ta liên muốn đi liên hoan, được lắm.

Cao Phong suy nghĩ một chút, dù sao bản thân cũng rảnh rồi không có chuyện gì làm nên quyết định đi xem kim Tuyết Mai một cái, Trong khoảng thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện nên Cao Phong thật sự không dám thả lỏng cảnh giác Bất kì chuyện gì có nguy cơ ảnh hưởng đến sự an toàn Kim Tuyết Mai đều khiến Cao Phong cẩn thận đề phòng.

Nhìn lướt qua địa chỉ bên trong tin nhắn của Kim Tuyết Mai, Cao Phong lái xe đi về phía khách sạn Thiên Nguyên.

Khách sạn Thiên Nguyên khá nổi tiếng trong thi trấn bi*n đ*ng ở khu vực phía Nam của thủ đô.

Dù sao thì đưa mắt nhìn khắp thị trấn này cũng không có nhiều khách sạn năm sao như thế này.

Diện tích của thị trấn bi*n đ*ng lớn hơn thủ đô Hà Nội nhiều Mà chỗ Cao Phong đang đứng chính là thị trấn Biến Đông ở khu vực phía Nam thủ đô.

Trong thủ đô Hà Nội này thì khách sạn Thiên Nguyễn hoàn toàn có thể lọt vào Top năm trong bảng xếp hạng.

Phó Trung Dũng đưa mọi người tới đây ăn liền hoan, vậy cũng coi như là đã bỏ hết vốn liếng ra rồi Nghe nói mức tiêu dùng của mỗi người tới đây đều lên đến con số hàng triệu Phó Trung Dũng bao một căn phòng lớn, chứa hơn mười người cùng một lúc cũng sẽ không cảm thấy chất chối Căn phòng có thể vừa để ăn cơm, giải trí, còn có các loại thiết bị nghỉ dưỡng, đầy đủ hết tất cả mọi thứ.

Hơn mười nhân viên bước vào rồi đều bị nội thất sang trọng bên trong tỏa sáng mù mắt. Oa! Tổng giám đốc Dũng, thật là xa hoa! Chỗ này tổn mất bao nhiêu tiền thế?”

“Chậc chậc, tôi cảm thấy hình như gả cho tổng giám đốc Dũng sẽ rất hạnh phúc, tôi tin chắc là không có công ty nào sẽ đưa nhân viên tới nơi này liên hoan “Tổng giám đốc Dũng, căn phòng này thuê bao nhiều thiền thế? Nhất định là có mức tiêu dùng tối thiểu nhiề” Một đám nhân viên vẫn đang nghị luận, trong mắt tràn ngập sợ hãi và thán phục “Không đất, ít nhất cũng chỉ một trăm ba mươi hai tỷ thôi, chút lòng thành mà Phó Trung Dũng thò tay đặt chìa khóa xe BMW lên mặt bàn, lại đưa tay nới lỏng cổ áo, tùy ý nói. ít nhất là một trăm ba mươi hai tỷ, đám đông nghe xong thì không nhịn được mà líu lưỡi Ăn một bữa cơm mất một trăm ba mươi hai tỷ mà không đất ả, đây chính là tiền lương một năm của bọn họ đói “Không cần lo lắng, đây không phải là kinh phí của công ty, là tiên của cá nhân tôi. Phó Trung Dũng nói thêm một câu Chỉ một câu nói mà khiến mọi người sợ hãi tháng phục không thôi. Đã biết là gia cảnh Phó Trung Dũng giàu có rồi nhưng không ngờ lại hoành tráng đến thiết Phó Trung Dũng nói xong câu này thì làm như vô ý liếc nhìn Kim Tuyết Mai.

Nhưng điều khiến anh ta kinh ngạc là dù căn phòng sang trọng hào hoa này hay chỉ tiêu ít nhất một trăm ba mươi hai tỷ cũng không khiến Kim Tuyết Mai tỏ ra thái độ nào lác.

Điều này không ngăn được Phó Trung Dũng cười lạnh trong lòng.

Nhìn bộ dạng đó của Kim Tuyết Mai kia, giống như là căn phòng đất đỏ này và một trăm ba mươi hai tỷ không đáng để có liếc mắt tới vậy.

“Thật là buồn cười, chỉ hai bữa cơm là có thể mua đứt chiếc xe của bạn trai mình, cô còn ở chỗ này ra vẻ thanh cao làm gì không biết.”

Phó Trung Dũng lườm Kim Tuyết Mai, trong lòng thì rất khinh thường “Tổng giám đốc Dũng, bây giờ có thể mang đồ ăn lên chưa?”

Một phục vụ nhẹ nhàng gõ cửa, khách khi hỏi.

“Mang thức ăn lên đi, ăn no rồi mới có sức làm việc khác!” Phó Trung Dũng nói, tác phong y hệt như một vị quân.

Từng món ăn được trình bày đẹp đẽ, quý giá được các phục vụ bưng lên.

Món Việt thì có hải sản và đặc sản miền núi, cơm Tây thì có bò bít tết, gan ngỗng. Đủ loại kiểu dáng, không thiếu thứ gì cả.

Tất cả xếp đây trên cái bàn tròn lớn, lại khiến mọi người không dứt mất ra được Nào là đồ ăn, nào là rượu. Vài loại rượu vang đỏ như Hennessy XO, La Ranee Conti cũng được đã bưng lên.

“Mấy cô gái uống rượu vang đó đi, còn mấy nhân viên nam thì uống rượu trắng với tôi nhé. Phó Trung Dũng cười một tiếng.

Dĩ nhiên là mọi người đều không từ chối, cực kỳ phối hợp gật đầu. Phó Trung Dũng liếc mắt ra hiệu cho một nhân viên nam, người đó hiểu ý, lập tức đứng lên “Nào nào, tôi đề nghị mọi người mời Tổng giám đốc Dũng một lỵ, cảm ơn Tổng giám đốc Dũng đã chiêu đãi Nghe thấy lời của người này, mọi người cũng không phản bác lại, đều đứng lên hết.

Kim Tuyết Mai do dự một chút, cũng đứng theo, trong tay bưng một ly rượu đỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi