RÊN CHO EM NGHE - TÔ MÃ LỆ

Đêm đã khuya, thời cơ cho dục vọng hoành hành.

Đôi nam nữ cuốn lấy lưỡi nhau vang lên tiếng nước không ngừng, Lương Sam rúc ở bả vai Kỷ Vũ nức nở rêи ɾỉ, đầu lưỡi bị kéo vào trêu đùa trong miệng, lỗ nhỏ dưới thân bị hai ngón tay cắm vào, hai cái mồm cả trên lẫn dưới bị bắt nạt, nói những lời linh tinh vụng vặt.

“Ưʍ..a..đừng chọc…chỗ đó…”

Ngón tay thon dài của Kỷ Vũ gấp khúc moi móc bên trong động, tìm điểm thịt nhô lên gẩy qua, làm cho người trong ngực sợ hãi, trên môi bị lấp kín phản kháng rên hừ hừ. Cô cảm giác mình đã mềm như bún, nằm liệt trong lòng bàn tay cậu tùy úy xoa bóp, dưới thân bị động mang theo tiếng nước róc rách, theo kẽ mông chảy xuống mặt bàn, một mảng trong suốt. Ngón tay cậu rất dài, vừa thong dong vừa sâu, đầu ngón tay như bị vô số mảng thịt bao bọc hút lấy, hận không thể chọc ngay cây gậy th*t của mình vào, làm đến cô phát khóc.

“Chặt quá, tay không rút ra được.”

Từng giọt mồ hôi của cậu rơi trên mặt ửng hồng, cô híp nửa con mắt, ánh mắt mơ hồ, không có lo âu, thân thể chỉ cảm nhận được từng đợt khoái cảm ngập đầu, bỗng nghe một tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào ở bên tai, bụng nhỏ co chặt. Theo động tác nhanh hơn của ngón tay, vòng eo cô run rẩy đón nhận một trận sóng chiều, đúng lúc này Kỷ Vũ lại rút ngon tay ra ngoài.

Lỗ nhỏ thịt môi đỏ hồng óng ánh đầm đìa nước, không ngừng co rút bất mãn, lực nắm bên hông vẫn không biến mất, Lương Sam hòa hoãn lại, chịu đựng mảnh trống rỗng phía dưới, vẫn ngồi ở trên bàn, nhìn Kỷ Vũ trần truồng đi vào phòng ngủ, rồi cây gậy dữ tợn cương cứng từ phòng ngủ đi ra, tay cầm vài hộp áo mưa.

Cậu hai bước đi đến trước bàn, một tay ném áo mưa lên bàn, tách hai chân cô hướng sang hai bên đạp lên bàn, theo quán tính Lương Sam ngả về phía sau, bị một đôi tay thon gầy vớt vào trong ngực.

“Nhanh lên đi.” Lương Sam nhìn động tác chậm rì rì của cậu, bột miệng thúc giục. Đường đi đã được ngón tay khai thông bắt đầu khép kín, nhưng từ sâu bên trong tràn ra cơn khát cầu trầm trọng. Đáng giận là, cây gậy mag bao vẫn không chịu vùi vào bên trong cô.

Chỉ thấy cậu nắm lấy cây gậy mà bao vẫn không đeo vào hết được, chà sát từng cái nhẹ nhàng bên ngoài vẫn còn đang phun nước, nước theo động tác cậu bắn tung tóe dưới bụng, cũng làm ướt mặt ngoài của bao. Lương Sam không chịu nổ sự tra tấn này, qυყ đầυ thường lướt qua âm đế sưng to, mang theo một chút  đau đớn, cô dùng tay đẩy đẩy eo cậu, nhưng không có tác dụng. Lời nói còn chưa xong, ân ấn lại đổi thành cọ sát từ trên xuống dưới, mân mê nói: “Nhanh lên cái gì?”

Biết rõ còn cố hỏi, Lương Sam không còn loanh quanh lòng vòng, chỉ muốn được thỏa mãn, lời nói thô tục cũng nói ra: “Nhanh lên…cắm vào trong.”

Nghe được lời muốn nghe, cậu vẫn thong thả ung ung nắm hung khí to dài ở cửa không vào, chậm rãi mân mê, dươиɠ ѵậŧ đặt giữa hai cánh môi âʍ ɦộ, qυყ đầυ dùng sức nghiền qua lại âm đế. Biết cô sắp không chịu được, cậu kề sát bên tài cô, yêu cầu: “Gọi tên,anh sẽ cắm vào.”

Lương Sam không muốn nghe cậu nói nhảm, lôi cổ tay một cái, cây gậy ở cửa động hướng vào bên trong, Kỷ Vũ không đề phòng chịu một cơn đau, lập tức đi vào nửa cây, bắt đầu ma sát, trong miệng vẫn là ý cười không buông tha:

“Vẫn chưa gọi tên anh đâu.”

Cô như được thỏa mãn, nhưng vẫn không hoàn toàn thỏa mãn.

Tư thế ngồi trên bàn này không thể sử dụng lực của mình, người trước mặt cố tình gây khó khăn, cô chỉ biết hóp bụng nhỏ lại, nghe tiếng trầm khàn thở dốc của cậu, nhưng dương v*t vẫn không nhanh không chậm.

Lương Sam dịch eo nhỏ, hay tay bám vào sau cổ cậu, ngón tay gãi gãi như có như  không làn da phía sau gáy, học tư thế vừa nãy cậu để sát vào bên tai cô, ở tai cậu liếʍ một vòng, nghe được âm thanh thở dốc nặng nề của cậu. Cậu cũng không chịu nổi, không khí vẫn vậy nhưng đã toát ra mồ hôi, lúc đang đau đau lại thấy một âm thanh quyến rũ:

“Chồng ơi, nhanh làm em đi.”

“Oanh” một tiếng, bên trong não bị cái gì đó nổ vang ập vào lòng, cây gậy cũng bị liên lụy giật giật trong lỗ nhỏ, như là sợ cô nghe được tiếng tim đập hân hoan trong l*иg ngực, Kỷ Vũ nắm lấy gáy cô kéo lại hôn sâu, cây thịt phía dưới đồng thời đánh vào tận sâu bên trong.

Từng tiếng than nhẹ bị cậu mút vào trong bụng, chưa đợi lâu, Kỷ Vũ bắt đầu đẩy hông ra vào, từng cú dập như đóng cọc vào mông cô tiến sâu vào trong, ngón cái để ở bên trên âm đế điên cuồng xoa nắn, nơi giao hợp nước văng khắp nơi, âm hộ sưng to đáng thương đang nuốt vào cây gậy thô to tráng kiện, toàn bộ nơi mềm thịt xoắn chặt lấy nó làm nó sướng đến cực điểm, giống như đang ăn một con thú nhỏ.

Kỷ Vũ bị hút đến da đầu tê dại, cuối cùng cùng buông cánh môi sưng đỏ của cô ra, dùng sức ôm cô ở trước ngực, đôi vυ” bị ép đến thay đổi hình dáng, hai chân giao nhau ở thắt lưng, bàn tay to đặt ở hai bên mông nhiều thịt, nhấc người lên khỏi mặt bàn. Lương Sam hét lên ôm lấy cậu, bỗng mất đi trọng thâm, trọng lực đều đặt ở dương v*t đang chọc vào cơ thể, dường như muốn chọc xuyên qua mình, không tự chủ được co rút bên trong, cô còn cảm nhận được gân xanh của nó nảy dựng giật giật.

Ở tư thế này, Kỷ Vũ ôm cô chọc mấy chục lần, mỗi một lần đều cả gốc rễ đi vào, nghe tiếng cô chôn ở cần cổ mình chỉ còn tiếng rêи ɾỉ ê ê a a, quay đầu lại ngậm lấy vành tai cô, thở gấp nói:”Sướng không? Chị đừng có sướng quá rồi ngày mai lại quên những lời vừa nói.” Giọng tràn đầy tình dục: “Bên trong chị vừa nóng vừa chặt, mau kẹp tôi hòa tan ở bên trong.”

Nghe cậu dùng giọng nói từ tính cợt nhả, sâu bên trong âm đ*o tràn ra một dòng nước mất khống chế, lại bị cây gậy thô to chặn lại ở bên trong, căng đến mức nước mắt không tự giác trào ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi