RÙA CON LƯỜI CỦA NHÀ MA ĐẾ

Trong truyền thuyết, chỉ có người ăn vào Cửu chuyển huyền linh đan, tẩy rửa kinh mạch, mới có thể thôi động ấn Ma đế, mở ra lĩnh vực của Ma đế đã bị đóng lại, đạt được vô số tài nguyên, thành công thăng lên vị trí Ma đế!

Quy Hải nghĩ đến đây liền có thể lớn mật đoán, thiên lôi mà Sư Vân Phong dẫn đến quá lợi hại, thấy rõ là trong người y có bảo vật cấp thế giới mới có thể dẫn động ra thiên lôi lợi hại như vậy khiến cho Ma vực bị phân làm hai nửa. Mà Vạn Đồ Ma quân cũng từ đợt thiên lôi này hoặc là trong quá trình chiến đấu với Sư Vân Phong cảm nhận được khí tức của Cửu chuyển huyền linh đan cho nên mới trăm mưu ngàn kế tìm kiếm Sư Vân Phong!

Đãđ nắm được đại khái thông tin và mong muốn của đối phương, cho dù Vạn Đồ Ma quân có tu vi cao hơn mình rất nhiều, nhưng Quy Hải cũng không còn lo sợ nữa.

Trong khoảng thời gian Quy Hải suy nghĩ, Vạn Đồ Ma quân vẫn kiên nhẫn chờ đợi, không thúc giục, thần thái cung kính thành khẩn, quả thật là co được duỗi được. Quy Hải thấy vậy, khẽ mỉm cười nói: “ Ngươi đã thành tâm cầu mong, hà tất không dùng khuôn mặt thật để gặp người chứ? Ta xác thực có thể nhìn tướng mạo để bói toán, vừa nhìn là biết ngươi có tướng làm vương, tuyệt đối không phải kẻ vô danh. Tướng tùy tâm sinh, cũng tùy khí sinh, tướng mạo và khí vận, tu vi của ngươi đều không phù hợp, thực sự không có lòng muốn giấu diếm sao? Nếu đã lựa chọn giấu diếm thì lại hà tất muốn mời ta bói toán.”

Lời này của Quy Hải cực kì xảo diệu.

Vạch trần ra Vạn Đồ Ma quân lừa dối hắn, lại chụp cho hắn một cái mũ nói hắn có khí vận của một đế vương, hoàn toàn thỏa mãn sự chờ đợi và mong ngóng của Vạn Đồ Ma quân; lại còn giả dạng cao nhân, biểu hiện năng lực bói toán của mình siêu cường, có thể nhìn thấu tính chất ngụy trang của Vạn Đồ Ma quân; Hơn nữa, thái độ của Quy Hải cao lãnh, cho dù đối với Vạn Đồ Ma quân có tướng đế vương cũng không tự tin không kiêu ngạo, thập phần trấn định, quả là cao nhân trong cao nhân, sư tổ rùa tiên trong đám rùa tiên.

Vạn Đồ Ma quân nghe vậy, quả nhiên cực kì bội phục, lại có tâm tư muốn thành Ma đế, không còn dấu diếm niềm vui trong lòng nữa, lại lần nữa bái Quy Hải nói: “ Cửu ngưỡng đại danh Dịch tiên sinh, hôm nay được gặp, tiền bối quả nhiên danh bất hư truyền! Vãn bối không dám giấu diếm tiềm bối, chỉ vì sợ kinh động đến dân chúng Hải đế chi thành nên mới thay tên đổi mặt, mong tiền bối lượng thứ!”

Vạn Đồ Ma quân nói xong, thu hồi lại tấm mặt nạ người thường đó để khôi phục lại về nguyên dạng.

Thân thể thì không có biến hóa gì, Vạn Đồ Ma quân đã từ một người qua đường ABC nào đó biến thành một nam nhân anh tuấn vô song, mày rậm mũi cao, hai mắt có thần, anh vĩ bất phàm, A Sơn tự nhận mình anh tuấn không gì sánh được cũng không sánh nổi với hắn. A Sơn nhìn thấy gương mặt thật của Vạn Đồ Ma quân đều phát ngốc, vốn không muốn làm phiền Quy Hải giả dạng thầy bói để lừa gạt bốc phét đám ma tu, cũng không khỏi phát ra tán thưởng: “ Cuối cùng cũng gặp được người còn đẹp trai hơn ta nhiều như vậy…..” sau đó lại nhăn mày nói: “ Sao ta lại không nhìn ra nhỉ?”

Vạn Đồ Ma quân đổi mặt xong, lại hướng Quy Hải hỏi: “ Mong tiền bối chỉ giáo, vật mà vãn bối cầu đó rốt cuộc ở đâu, lúc nào thì có thể đạt được vật ấy?”

Quy Hải lại cười lạnh một tiếng, nói: “ Vạn Hào chỉ là một ma tu kì Phân thần nhỏ nhoi, vậy mà lại muốn tìm nó, muốn đạt được vị trí đế vương?”

Quy Hải thần tình kiêu căng, đúng kiểu “ Ta rất lợi hại cho nên rất kiêu ngạo đó”. nhìn có vẻ giống như đang kì thị Vạn Đồ Ma quân, nhưng thực ra là cố ý vì mưu kế mà làm.

Theo phản diện xấu xa một đoạn thời gian, Quy Hải cũng học được vài phần xấu xa.

Bản thân mình càng cao ngạo, càng đè ép Vạn Đồ Ma quân, một câu đâm thẳng tâm tư của Vạn Đồ, phá vỡ bí mật của hắn khiến cho Vạn Đồ Ma quân lại càng thêm bội phục. Vạn Đồ Ma quân càng bội phục thì mưu kế lấy được tài nguyên của Quy Hải lại càng kiếm được nhiều hơn.

Vạn Đồ Ma quân cũng không vì Quy Hải cười lạnh mà giận dữ. Hắn đã là một Ma quân nhất đẳng, một đám Ma quân mọi người muốn giết cũng đều phải phục hắn, khí độ cần có vẫn có. Đến tận bây giờ, Vạn Đồ ma quân mới nói thật: “ Mong tiền bối tha tội. Tiên sinh quả thật là thần kì, Vạn Hào chỉ là tên giả, vãn bối tên là Vạn Lạc Văn, sinh ngày Đinh Sửu tháng Tân Sửu, năm Kỉ Sửu.”

Quy Hải nghe xong, nhìn Vạn Đồ Ma quân quả nhiên mắc câu, nhịn cười, lạnh lùng nói: “ Bát tự của ngươi…. có vài phần độc đáo.”

Tiếp đó, Quy Hải bèn nhắm hai mắt lại, đưa linh khí vận chuyển đến hoa văn trên mai và bụng, xác nhận lại lời nói của Vạn Đồ Ma quân thật giả mấy phần.

Linh khí câu thông thiên địa, Quy Hải rất nhanh xác định Vạn Đồ Ma quân là nói thật. Tia tử khí như có như không trên người Vạn Đồ Ma quân chính là sẽ gặp tử vong, tình huống cửu tử nhất sinh, chỉ là tử khí chỉ có một tia vẫn chưa buộc lại, Quy Hải không thể dự đoán chính xác đại kiếp của Vạn Đồ Ma quân sẽ xảy ra lúc nào. Mà sau khi mai rùa câu thông trời đất, Quy Hải cũng có thể biết, thứ mà Vạn Đồ Ma quân cần đang ở nửa kia lĩnh vực xa xôi.

Cơ bản có thể khẳng định, vật mà Vạn Đồ Ma quân cần chính là Cửu Chuyển Huyền linh đan trên người Sư Vân Phong.

Vạn Đồ Ma quân không thể ý, có chút vội vàng hỏi: “ Xin hỏi tiền bối, kết quả bói toán như thế nào, lúc nào ta có thể đạt được vật ấy?”

Quy Hải giả vờ nhìn chằm chằm Vạn Đồ Ma quân một lúc, trầm giọng nói: “ Vật mà ngươi cầu cực lớn, một khi đạt được, sẽ tác động trời đất, sản sinh ra cực đại biến động….”

Vạn Đồ Ma quân khom người bái, nói: “ Biến động chưa hẳn không phải chuyện tốt, mong tiền bối dạy ta!”

Vạn Đồ Ma quân nói xong, rút từ trong tay áo ra ngàn tấm linh thạch thượng đẳng trắng sáng lấp lánh, cung kính đặt trước mặt Quy Hải.

Ánh mắt Quy Hải sáng lên, nghĩ đến danh sách linh thảo trị liệu mai rùa mà hắn đã lấy chỗ thành chủ A Hắc, phần lớn đều bị thiếu. Chì bởi vì Vạn Đồ Ma quân nắm giữ phần lớn tài nguyên trong Ma vực, A Hắc vẫn tìm mà không được. Thấy Vạn Đồ Ma quân đã mắc câu, Quy Hải bèn nghiêm mặt nói: “ Vật biến hóa có thẻ biến động trời đất, chỉ nhìn vào tướng đoán mệnh, chỉ nhìn vào sinh thần bát tự khó mà bói toán được. Bắt buộc phải tiến hành phép tế trời, câu thông trời đất thì mới có thể bói ra được.”

Vạn Đồ ma quân không chờ đợc thêm nữa, lập tức hỏi: “ Tế trời như thế nào?”

Quy Hải nhân cơ hội viết ra một danh sách thảo dược, còn điền thêm mấy linh vật quý hiếm trong < Bội Đức Thiên Tôn> từng nhắc tới rồi đưa cho Vạn Đồ Ma quân. Vạn Đồ Ma quân cung kính nhận lấy tờ danh sách, cầm lấy nhìn cũng không thấy đau lòng mà lại vui mừng phấn khởi.

Quy Hải lông mày khẽ nhếch lên, nếu biết trước Vạn Đồ Ma quân bỏ ra nhiều đồ vậy mà vẫn không thấy đau lòng thì hắn biết vậy viết thêm gấp mấy lần có phải tốt không.

Cho nên, Quy Hải bèn nói: “ Đây là những vật cần thiết cho lần đầu tiên tế trời, sau ba lần tế trời sẽ có thể câu thông trời đất, bói toán ra vật đó rốt cuộc ở đâu. Chỉ là…… nếu như thiên đọa cố ý dấu diếm, sinh tử do mệnh, thành bại tại thiên, thời giờ chưa đến, ta cũng không bói ra nổi.”

Quy Hải âm thầm quyết định, quay về để A Sơn và A Hắc lại liệt kê ra thêm một phần sanh sách, đến lúc đưa cho Vạn Đồ Ma quân để tiếp tục lột thêm hắn một lớp da.

Vạn Đồ Ma quân vẫn vui mừng khôn xiết, nói rằng: “ Đoán không ra cũng không sao, chỉ cần tiền biết hiểu cách bói toán, so với vãn bối cứ tìm lung tung đã tốt hơn rất nhiều rồi.”

Quy Hải nghe vậy, trong lòng cũng vui mừng vài phần, hắn thu rất nhiều linh thảo linh thạch của Hải đế chi thành, nhận sự chăm sóc của A Sơn và A Hắc, bây giờ cuối cùng cũng mượn sự cung cấp đặc biệt này của Vạn Đồ mà báo đáp lại được một hai phần.

Nhưng mà, Vạn Đồ Ma quân lại không dễ dàng bị người lừa như vậy, hắn chuyển đề tài, hóa ra một tấm thủy kính trước mặt Quy Hải.

Trong thủy kính là một biển máu đỏ au, không có đảo, chỉ có các tàn chi của thi thể. Còn có một đám rùa tiên lớn nhỏ nằm dưới đáy biển máu. Trong đám rùa tiên này, Quy Hải nhận ra được đó là dì Lam và con cháu của dì! Chỉ thấy dì Lam và một rùa tiên đực khác dùng nguyên hình mở lớn lưới phòng hộ dưới nước, lưới phòng hộ phát ra ánh sáng ảm đmạ, tùy thời biến mất, rõ ràng là đang vất vả chống đỡ.

Tàn chi trong biển máu, rõ ràng đang bị ăn mòn. Nếu như để các rùa tiên tiếp xúc với nước biển của biển máu thì không biết sẽ phát sinh ra tai họa gì.

Chỉ nghe thấy Vạn Đồ Ma quân nói: “ Tại hạ trong lúc vô ý phát hiện được một đám hậu bối của Dịch tiên sinh, nhưng lại khổ nõi chưa tìm được vật cần tìm, tu vi chưa có tiến triền nên khó mà – cứu vớt đám hậu bối của Dịch tiên sinh. Nếu như có thể đạt được vậy đó, sau khi thăng cấp, nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ đám hậu bối của Dịch tiên sinh.”

Quy Hải nghe vậy, vừa phẫn nộ vừa ngạc nhiên, lạnh lẽo nhìn Vạn Đồ Ma quân, mắng: “ Ngươi uy hiếp ta?!”

Vạn Đồ Ma quân nói: “ Vãn bối không dám. Vì sớm ngày đạt được tâm nguyện, vãn bối xin cáo từ trước, đi chuẩn bị vật phẩm cho việc tế trời.”

Vạn Đồ Ma quân nói xong bèn thay lại ngụy trang trước đó rời rời đi.

Quy Hải nhìn theo bóng lưng Vạn Đồ Ma quân đi xa, vừa nghĩ đến tình cảnh của dì Lam bọn họ, tâm tình vui vẻ vừa nãy đã biến mất hoàn toàn biến thành lo lắng và gấp gáp, bắt đầu trầm mặc, suy nghĩ xem Vạn Đồ Ma quân giấu họ ở đâu.

A Sơn cũng thấy được tâm tình biến hóa của Quy Hải, hỏi: “ Tiên sinh có biết hắn giấu các rùa tiên ở đâu không, có cần ta đi cứu bọn họ ra?”

Quy Hải ngăn lại A Sơn, nói: Hắn là Vạn Đồ Ma quân, bây giờ lấy rùa tiên để uy hiếp ta, rõ ràng đang rất gấp gáp. A Sơn, trước không vội, đừng kinh động hắn, chúng ta đánh không lại đâu.”

Mười năm trước, lúc Quy Hải bị thiên lôi đánh trúng, cũng không thể quên được cảm giác kinh khủng sợ hãi đối với Vạn Đồ Ma quân.

Không phải kinh ngạc vì tu vi và sự anh tuấn của Vạn Đồ Ma quân, mà kinh ngạc vì nhân số và thực lực chênh lệch lúc chiến đấu của hai giới Ma Tiên! Lúc Quy Hải bị Bách Lý Bách Phàm ném bay ra, cũng mở ra linh thức, quan sát hoàn cảnh xung quanh. Chỉ là mơ màng, cũng biết tám mươi kiếm tu kì Đại thừa dưới quạt vạn đồ của Vạn Đồ Ma quân hoàn toàn áp đào hơn một trăm tiên tu kì Hợp thể! A Sơn chỉ mới vừa đạt lò Đại thừa, còn không bằng Thủy kính chân nhân, làm sao có thể thắng nổi hắn.

A Sơn nghe vậy, kinh ngạc cũng đồng thời hổ thẹn về tu vi của mình, bất an sờ sờ góc áo, nói: “ Vậy mà ta nhìn không ra….. Xin lỗi, tiên sinh, ta quả thực đánh không lại hắn.”

Quy Hải nỗ lực khiến mình lãnh tĩnh hơn, nói: “ Không cần hổ thẹn, ta thấy trên người hắn có tử khí chính là điểm báo của việc bất hạnh sẽ rơi xuống đầu. Chúng ta sẽ nghĩ cách.” Sau đó lại híp mắt, lạnh lùng nguy hiểm nói: “ Vật nào cũng có tác dụng của nó, A Sơn, ngươi còn muốn cái gì hoặc là dưới trướng Vạn Đồ có bao nhiêu ma tu đặc biệt hung ác, làm việc ác độc? Chúng ta đem bọn họ đi tế trời hết.”

A Sơn nhìn thấy dáng vẻ nguy hiểm của Quy Hải, ánh mắt không nỡ rời đi. Cho dù hắn không có cảm giác gì, cũng không muốn vật gì, nhưng vẫn ủng hộ Quy Hải, nói: “ Có có, có mấy tên cực kì hung ác, chúng ta để kẻ hung ác hơn tự tay đi diệt trừ bọn họ đi?”

Quy Hải lãnh khốc gật gật đầu, nói: “ Chính là như vậy.”

Quy Hải sau khi cuống cuống cũng đã bình tĩnh lại.

Chỉ cần Vạn Đồ Ma quân còn có việc cần hắn, cho dù đám dì Lam vẫn đang ở trong tay hắn thì tin tưởng Vạn Đồ Ma quân cũng không dám đến lung tung. Dù sao, nếu thực sự làm bị thương đám rùa tiên kia, chọc giận Quy Hải, thì Quy Hải cũng tuyệt đối không để cho hắn dễ chịu. Nếu như Quy Hải có thể dùng tin tức để trao đổi, thì vẫn có thể cứu bọn dì Lam.

Nhưng mà, Quy Hải bây giờ cũng chỉ có thể kéo dài thời gian. Trời đất bao la, linh khí biến động không có dễ dàng suy đoán như vậy. Thật sự phải dùng tin tức của phản diện nhà hắn để trao đổi tính mạng của bọn dì Lam, Quy Hải quả thật tiến thoãi lưỡng nan.

Có phương pháp nào vẹn toàn đôi bên không? Cho dù mười năm đi qua, nhưng vẫn chưa đến thời gian trong < Bội Đức Thiên Tôn> để phản diện truy sát Vạn Đồ Ma quân, nếu như nói ra tin tức của phản diện thì phản diện cũng nhất định đánh không lại Vạn Đồ Ma quân; Nếu như không nói, không tránh khỏi đám dì Lam sẽ gặp nguy hiểm, ngay cả Quy Hải cái tên thầy bói rởm này cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Quy Hải đau khổ suy nghĩ, nhất thời không nghĩ ra được gì. Việc đã như vậy, hắn cũng chỉ có thể kéo dài thời gian, đi đến đâu hay đến đấy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi