RỰC CHÁY

Tửu lượng của Chử Vệ Lâm thật sự quá kém, mới uống được nửa chai vang đỏ đã choáng váng không tỉnh táo, coi Khang Chước thành bé người yêu Omega hương dâu đang mập mờ kia, tố cáo cậu đứng núi này trông núi nọ, đồng thời ôm chặt cậu không chịu buông tay.

Khang Chước vất vả mãi mới dỗ được Chử Vệ Lâm lên xe taxi, trước tiên đưa anh về nhà, sau đó để tài xế quay đầu trở về nhà mình.

Trên đường về có hơi tắc đường, taxi dừng một chút lại đi tiếp, không biết còn bao lâu nữa mới có thể về đến nhà. Khang Chước không uống say, nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái, có thể là do say xe.

Khang Chước liếc nhìn điện thoại, không có bất kỳ thông báo mới nào.

Sau khi cãi nhau một trận tối qua, Doãn Đông Phàm không liên lạc với cậu nguyên một ngày.

Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ cãi nhau, kể từ khi Doãn Đông Phàm thi đại học xong, số trận cãi nhau lớn nhỏ của bọn họ còn nhiều hơn bốn năm qua cộng lại.

Nguyên nhân cãi vã đều là những chuyện nhỏ vặt vãnh. Một lần là bởi vì Khang Chước quên bấm like bài viết trên vòng bạn bè của Doãn Đông Phàm, lần khác là chơi game nhưng lại phối hợp không tốt. Còn một lần là vì cả hai có cách lý giải nhân vật khác nhau khi xem phim.

Hôm qua cũng giống như vậy.

Thời tiết quá nóng nên bọn họ không muốn ra ngoài, vì thế dự định dành cả ngày ở nhà Khang Chước.

Bên nhà Khang Chước có một bộ máy chơi game của Doãn Đông Phàm, Khang Chước dùng tay cầm chơi game không giỏi, thường xuyên phối hợp không tốt với Doãn Đông Phàm. Hơn nữa hai người còn vì game mà cãi nhau, lúc Doãn Đông Phàm mời cậu chơi game, cậu do dự không đồng ý, Doãn Đông Phàm có chút không vui nhưng cũng không đến mức tức giận.

Cuối cùng, ngòi nổ dẫn đến cãi nhau chính là Khang Chước nói cho y rằng cậu sắp tham gia hạng mục của phòng thí nghiệm, cho nên kế hoạch đi du lịch trong kỳ nghỉ hè của bọn họ sẽ bị hoãn lại.

Doãn Đông Phàm bùng nổ vào ngay lúc ấy.

“Lần nào anh cũng như thế này! Em vĩnh viễn phải xếp sau việc học tập của anh, xếp sau cả phòng thí nghiệm và mớ nghiên cứu lộn xộn kia nữa. Chuyện anh hứa với em anh đã tuân thủ làm được cái nào chưa? Anh hoàn toàn không để em trong lòng!”

Y và Khang Chước cãi nhau một trận, sau đó y đóng sầm cửa rời đi.

Khang Chước không nhịn được âm thầm thở dài, cậu lại suy nghĩ về câu hỏi kia của Chử Vệ Lâm—— “Sao hai người lại ở bên nhau?”

Nếu như phải nói từ ngọn nguồn, vậy thì nhất định phải nhắc đến Quyền Tiêu – mẹ của Doãn Đông Phàm và Aya – mẹ của Khang Chước. Khang Chước không biết nhiều về chuyện của người lớn, cậu chỉ biết hai người quen nhau ở nước ngoài, sau đó mẹ Khang Chước đến Trung quốc gả cho Khang Thế Thành, hai người vẫn là bạn bè vô cùng thân thiết.

Bởi vì có mối quan hệ này nên Khang Chước đã chơi đùa với Doãn Đông Phàm từ lúc cậu có thể nhớ được mọi thứ. Quyền Tiêu vẫn luôn chăm sóc cho cậu, đặc biệt là sau khi Aya qua đời, Khang Thế Thành lại bận rộn công việc thường xuyên không ở nhà, bà dứt khoát đưa Khang Chước đến nhà mình ở. Đến bây giờ Quyền Tiêu vẫn còn giữ lại gian phòng ngủ kia cho cậu, nó nằm ngay bên cạnh phòng ngủ của Doãn Đông Phàm.

Bọn họ ăn cùng một bàn thức ăn, xếp cùng một khối gỗ, xem cùng một tập tranh ảnh, cùng nhau tay trong tay đi nhà trẻ, cùng nhau đọc thơ cổ và từ vựng tiếng Anh. Doãn Đông Phàm cùng cậu đi phỏng vấn tuyển sinh cấp ba, Khang Chước trốn học cùng Doãn Đông Phàm đi thi đại học… Bọn họ đã tham gia vào gần như toàn bộ cuộc sống của nhau.

Mà bọn họ từ trúc mã trở thành người yêu bắt nguồn từ một tai nạn bất ngờ.

Vào thời điểm đó, Doãn Đông Phàm đã phân hóa thành Alpha hơn nửa năm, mà tuyến thể của Khang Chước vẫn chưa có bất kỳ sự thay đổi nào. Cậu đã gần 16 tuổi, hầu hết các bạn đồng trang lứa đều đã hoàn thành quá trình phân hóa. Bác sĩ nói rằng nếu trước 18 tuổi vẫn không phân hóa thì rất có thể cậu là Beta, cho dù ba mẹ của cậu là một cặp vợ chồng Alpha và Omega, những tình huống thế này không phải là hiếm.

Khi đó Khang Chước đã ngầm thừa nhận mình là một Beta, cậu cảm thấy chuyện này không có gì tệ cả. Chỉ là sau khi Doãn Đông Phàm phân hóa thành Alpha luôn thích dùng pheromone “bắt nạt” cậu, cũng chẳng phải việc gì quá đáng, chính là dùng pheromone ép Khang Chước cho y ăn miếng kem đầu tiên trong tay cậu hoặc vài chuyện tương tự vậy.

Ngay cả Beta cũng có tuyến thể, chẳng qua nó rất nhỏ, cõ lẽ chỉ nhỏ bằng một phần sáu trọng lượng tuyến thể của Alpha và Omega, kích thước cỡ móng tay út của người, tựa như một hạt giống đang ngủ yên.

Khi gặp phải những kích thích mạnh mẽ, ví như pheromone áp chế của Alpha hoặc pheromone động dục của Omega, thì Beta cũng sẽ bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định, đây là kiến thức sinh lý dành cho học sinh trung học.

Cả một quyển sách giáo khoa sinh lý ABO, Doãn Đông Phàm chỉ nhớ kỹ mỗi điều này, vì vậy cứ hở một chút là dùng pheromone ức hiếp Khang Chước. Beta không nhạy cảm với việc tiếp nhận pheromone, cho nên sau đó y tăng liều lượng và giải phóng thật nhiều pheromone, mãi cho đến khi Khang Chước cảm thấy không khỏe mới chịu dừng lại.

Khang Chước không nhớ rõ ngày hôm đó đã xảy ra chuyển gì, đại khái là Doãn Đông Phàm lại phóng pheromone áp chế cậu. Thoạt đầu cảm giác vẫn giống như bình thường, cậu cảm thấy không thoải mái, tuyến thể đau nhức, thở không ra hơi, nếu Doãn Đông Phàm thu hồi pheromone thì những triệu chứng này sẽ sớm thuyên giảm.

Nhưng ngày đó thì khác, Doãn Đông Phàm hốt hoảng nói rằng mình không phóng pheromone ra nữa, dù vậy Khang Chước vẫn vô cùng khó chịu, giống như bị hạ đường huyết nghiêm trọng. Sắc mặt cậu trắng bệch, hoa mắt chóng mặt, tuyến thể đau đớn từng cơn tựa như bị bánh xe lăn qua nghiền nát, rồi cậu mê man bất tỉnh ngay sau đó.

Chờ đến khi Khang Chước tỉnh lại, cậu thấy mình đang nằm trên giường bệnh và đã phân hóa thành Omega.

Về sau Khang Chước mới biết được, là do pheromone Alpha của Doãn Đông Phàm dẫn dụ cậu phân hóa.

Dẫn dụ phân hóa được chia thành dẫn dụ cùng huyết thống và dẫn dụ ngoài huyết thống.

Dẫn dụ cùng huyết thống thường đến từ ba mẹ hoặc người lớn tuổi có quan hệ huyết thống, do sống cùng nhau trong một thời gian dài sẽ bị ảnh hưởng bởi pheromone của ba mẹ ruột, con cái cũng sẽ tự nhiên phân hóa thành Omega hoặc Alpha. Mà dẫn dụ ngoài huyết thống lại tương đối đặc thù, thường đến từ những người khác không có quan hệ huyết thống, và nguyên nhân thường chỉ có một, chính là – độ phù hợp cao.

Độ phù hợp pheromone của Khang Chước và Doãn Đông Phàm đạt tới 92,9%, gần 93%. Phải biết rằng độ phù hợp đạt trên 90% của một cặp AO trên toàn cầu chỉ chiếm tỷ lệ một phần hai mươi.

Trong sách giáo khoa《Cấu trúc tuyến thể》có một đoạn mô tả rất lãng mạn:

“Trước khi mỗi người được sinh ra, Thượng Đế đã khắc các đoạn nhận dạng pheromone của người yêu vào DNA của chúng ta. Khi người yêu đi qua bên cạnh mang theo mùi hương đặc hiệu, giống như một chiếc chìa khóa với đường răng cưa khớp hoàn hảo được cắm vào ổ khóa. Lúc đó các đoạn gen nhận dạng không hoạt động sẽ thức tỉnh, và sự dẫn dụ phân hóa do khác huyết thống đã được sinh ra …”

Khang Chước rất thích đoạn mô tả này, bởi vì cậu và Doãn Đông Phàm chính là như vậy. Bọn họ đã ở bên nhau từ nhỏ, vậy sau này lớn lên cũng sẽ tự nhiên ở bên nhau. Bất luận là dụ dỗ phân hóa hay là độ phù hợp cao, đều là minh chứng cho thấy bọn họ nên ở bên nhau.

Về phần tình cảm.

Khang Chước cảm thấy mình đương nhiên là thích Doãn Đông Phàm rồi. Cậu có thể làm bất cứ chuyện gì cho Doãn Đông Phàm, cũng sẽ ghen khi Doãn Đông Phàm thân mật với người khác, như thế này còn không phải là thích sao? Doãn Đông Phàm mỗi ngày đều la hét muốn ôm cậu muốn đánh dấu cậu, những biểu hiện ấy chắc chắn cũng là thích Khang Chước.

Nhưng vài chuyện gần đây khiến Khang Chước cảm thấy rất hoang mang.

Nếu đã thích nhau, vậy thì tại sao bọn họ vẫn luôn cãi vã?

Gương mặt của Tô Vân Tường hiện lên trong tâm trí Khang Chước.

Nếu Chử Vệ Lâm cũng cảm thấy người này có vấn đề, thế không phải là do Khang Chước quá mẫn cảm. Nếu bạn bè của Doãn Đông Phàm chướng mắt Khang Chước, mà Doãn Đông Phàm lại không bị ảnh hưởng chút gì sao? Không một ai khiêu khích gì trước mặt Doãn Đông Phàm sao?

“Chàng trai, đến nơi rồi, xuống xe đi.”

Tài xế đánh thức Khang Chước đang ngẩn người, Khang Chước vội vàng đáp lại một tiếng, lấy điện thoại ra định quét mã trả tiền xe. Lúc này điện thoại của Doãn Đông Phàm đột nhiên gọi tới, Khang Chước vì quét mã thanh toán nên cúp điện thoại của y trước.

Cách cửa nhà chỉ còn hai bước dài, Khang Chước muốn vào nhà trước rồi sau đó tán gẫu với Doãn Đông Phàm trong phòng ngủ có điều hòa mát mẻ.

Ba phút sau, Khang Chước nằm trên giường mở Wechat, muốn gọi video với Doãn Đông Phàm thì lại phát hiện Doãn Đông Phàm đã gửi tới mấy chục tin nhắn.

Khang Chước khó hiểu mở hộp thoại, lướt lên tin nhắn mới nhất ở trên cùng, liếc mắt nhìn thấy mấy tấm ảnh Doãn Đông Phàm gửi tới. Đó là ảnh chụp Khang Chước đỡ Chử Vệ Lâm rời khỏi quán bar ban nãy.

Một tấm ảnh trong số đó, Chử Vệ Lâm ôm Khang Chước quay lưng về phía ống kính, hơi nghiêng đầu, nửa khuôn mặt Khang Chước lộ ra từ đầu vai anh, hai tay ôm lấy lưng anh —— động tác thoạt nhìn giống như đang ôm hôn.

——————–

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi