S. A



Vân My là một người ko tính toán với người khác một cách bậy bạ, nhưng ko
phải là sẽ cho qua những chuyện khó chịu, vì thế về được tới nhà, tuy trong
lòng như lửa đốt nhưng vẫn cố kiềm chế để ko tẩn cho cậu ta một trận luôn mà
để sau khi đã ăn uống no nê, đã cung cấp đủ năng lượng mới tung chiêu xử lí.
Kể ra con gái thâm ghê à!
-Sao khi đó cậu lại bỏ về mà ko đưa tôi đi cùng hả?
Vừa định bước vô phòng thì Vân My đã nói làm cậu ta chựng ngay lại.
Rồi cậu ta quay lại và nhìn cô ấy vẻ chế nhạo.
-Tại sao tôi lại phải đưa cậu đi cùng?
-Sao?
Vân My hơi mất đà với câu hỏi ngược của cậu ta.
-Cậu thích tôi chứ có phải tôi thích cậu đâu mà tôi phải đưa cậu đi cùng như là
người yêu của nhau hả?
-Cậu có hơi nhạy cảm quá ko vậy?
-Gì???
Giờ lại đến lượt cậu ta sa đà với câu hỏi ngược của cô ấy.
-Chỉ là đi cùng xe với nhau mà cậu lại liên tưởng ngay đến người yêu của nhau,
ko phải là quá nhạy cảm rồi sao?
-Vớ vẩn!
Cậu ta nói cục cằn rồi bước vô phòng.
Buổi tối hôm nay cũng có những làn sương mờ vây quanh ngôi nhà.
* * *
26.
-Vân My, con đã suy nghĩ kĩ về việc đổi họ chưa?
-Đang giờ ăn cơm ông nội đừng nhắc đến việc đó mà làm gì. >_”””_”__”_

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi