SẮC DỊCH HUÂN TÂM

Tôi muốn khép chân lại, đẩy bàn chân đè giữa hai chân tôi ra ngoài, không hiểu sao Tạ Sơ vô cùng vô liêm sỉ, cậu ấy dùng lực đạp một cái, tôi suýt nữa bị đau đến kêu thành tiếng, lúc này tôi chỉ có thể lúng túng cắn chặt đũa trong miệng, cúi đầu không để người khác phát hiện ra tôi không ổn.

Nhưng thật sự không khéo, rõ ràng ba tôi rất vui vì việc tôi về nhà ăn cơm, thỉnh thoảng lại hỏi tôi một vài vấn đề.

Tôi chỉ có thể kẹp chặt bàn chân lộn xộn giữa hai chân mình, vẻ mặt chính trực đáp lại.

Đôi khi Tạ Sơ còn hỏi thêm vài câu, gia nhập vào đề tài của bọn tôi, vẻ mặt bình tĩnh của cậu ấy khiến tôi cảm thấy hỗn loạn, chẳng lẽ người trêu chọc tôi phía dưới là mẹ kế của tôi… suy nghĩ đó thật sự khiến người ta rùng mình.

Đương nhiên điều đó không có khả năng, chỉ là tôi nghĩ lung tung thôi, ngoài miệng ứng phó qua loa, đột nhiên phía dưới bị cọ nhẹ một cái, sức lực mang tính khiêu khích khe khẽ trêu chọc dương v*t tôi.

Chỗ kia của tôi nhanh chóng bị trêu chọc cho nở ra, mà tôi hơi ngừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục bình tĩnh nói chuyện.

Ba đang nói đến một đơn hàng của công ty thời gian gần đây, tôi đang chịu trách nhiệm cho đơn hàng đó, địa điểm và nhà sản xuất cũng do tôi xem xét.

Tôi vừa nói chuyện vừa đưa một tay còn lại xuống gầm bàn, tôi bắt lấy bàn chân dùng lực đẩy lên chỗ kia của mình. Lực vừa phải, toàn bộ việc di chuyển đều dựa vào quyết định của tôi.

Tôi không những dùng dương v*t nhô lên cọ lên lòng bàn chân cậu ấy, tôi còn sờ lên lưng bàn chân Tạ Sơ, trêu chọc ngón chân, khẽ khàng mập mờ, tôi cũng không nhìn cậu ấy, tôi nhìn thẳng về phía ba chậm rãi nói chuyện, mà phía dưới lại dùng bàn chân Tạ Sơ yêu thương bản thân.

Có qua có lại, bọn tôi hoạt động dưới gầm bàn không bị ai phát hiện, có lẽ là mặt hai đương sự đủ dày, biểu cảm cũng như không có việc gì.

Sự phản kích của tôi cũng chỉ là muốn dọa Tạ Sơ, đương nhiên, một phần khác cũng là đang ve vãn cậu ấy.

Bữa tiệc diễn ra được một nửa, tôi lại cởi mấy cúc áo, cười nói nóng quá, sau đó tôi nhìn chằm chằm Tống Dung: “Nghe nói cô Tống đánh đàn không tệ, không biết chúng tôi có vinh hạnh được nghe một khúc không.”

Vừa dứt lời, tôi cảm nhận được lực chân của Tạ Sơ mạnh hơn một chút, khiến tôi hơi đau, tôi đột nhiên không vui nghĩ thầm: Che chở con gái người ta vậy sao? Em trai của mình tốt quá.

Tống Dung nhìn mẹ kế của tôi một chút lại đưa mắt nhìn Tạ Sơ, rồi cô đỏ mặt gật đầu, đứng dậy nói xin phép.

Cô ngồi lên ghế piano, âm điệu thanh thoát vang lên. Cô đàn piano thật sự không tệ, đáng tiếc có lẽ tôi và Tạ Sơ đều không nghe được.

Vì tôi mượn tiếng nhạc, cởi khóa quần của mình. Dùng dương v*t ướt át đâm vào lòng bàn chân Tạ Sơ.

Cuối cùng vẻ mặt Tạ Sơ cũng thay đổi, cậu ấy đột nhiên liếm môi, đôi môi đỏ tươi khẽ ánh lên, lông mi cũng rũ xuống, nhẹ nhàng run rẩy, dù trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng xương quai xanh đã đỏ ửng.

Tôi nắm chặt chân cậu ấy, dùng quy đầu chọc lên ngón chân mềm mại của Tạ Sơ.

dương v*t trơn nhẵn ma sát với mu bàn chân Tạ Sơ, mà cậu ấy cũng phối hợp, thỉnh thoảng còn dùng chân khẽ đè lên tinh hoàn của tôi.

Lúc đoạn nhạc tiến vào phần cao trào thì tinh dịch của tôi bắn lên chân Tạ Sơ.

Tôi khẽ cười, nháy mắt phải với Tạ Sơ một cái, yên lặng mở miệng nói một câu cảm ơn đã chiêu đãi.

Tạ Sơ bình tĩnh, chân cũng thu về. Cậu ấy cố ra vẻ thản nhiên, chỉ là cầm lấy cốc chanh đá rót hơn nửa lên chân mình mới thả bịch lên mặt bàn lại.

Đến lúc Tống Dung biểu diễn xong quay lại, tôi cười vỗ tay cho cô. Đưa mắt nhìn mẹ kế, bà cũng vô cùng vừa lòng, gương mặt hớn hở nhìn Tống Dung, như đang nhìn con dâu tương lai của mình vậy.

Tôi lấy khăn giấy lau miệng, cầm món quà vừa chuẩn bị lúc trên tầng đưa cho Tống Dung.

Rõ ràng cô ấy có hơi kinh ngạc, không nghĩ tới tôi sẽ tặng quà cho mình. Tôi nhìn cô: “Lần đầu tiên gặp mặt đã cảm thấy loại nước hoa này rất hợp với em, gặp được chủ nhân thích hợp, chắc hẳn nó cũng rất vui.”

Tống Dung gật đầu cảm ơn món quà của tôi, sau đó cô lại như lơ đãng nhìn Tạ Sơ một cái.

Tạ Sơ nhìn thẳng, tiếp tục yên lặng uống canh.

Cô Tống của chúng ta thất vọng, mẹ kế của tôi cũng thất vọng, mà tôi cũng không thể coi là đắc ý hay vui vẻ, ngược lại trong lòng còn sinh ra cảm giác vô vị và bất ngờ.

Thì ra đây là cảm giác tận mắt thấy người trong lòng, tham gia tiệc xem mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi