SẮC DỊCH HUÂN TÂM

Có lẽ Tạ Sơ chỉ muốn giỡn, nhưng sao tôi có thể để cậu ấy trốn như vậy.

Tôi lập tức xoay người, đè lên người Tạ Sơ. Cậu ấy cũng không dùng sức, cho nên tôi hành động cũng thoải mái.

Tôi mở rộng hai chân ngồi trên người Tạ Sơ, cởi cà vạt của mình ra.

Lại tiện tay chỉnh lại mái tóc rối loạn vì vừa rồi một cái, tôi đè lên bụng Tạ Sơ: “Lần này là em quyến rũ anh trước.”

Dứt lời tôi lập tức nắm lấy tay cậu ấy, dây dưa, mười ngón tay đan xen. Thân thể dần hạ xuống, hơi thở của chúng tôi quấn lấy nhau, hô hấp dồn dập, Tạ Sơ không tỏ vẻ từ chối như trước đó nữa. Ngược lại cậu ấy chỉ khẽ cười tủm tỉm, nhìn tôi. Đôi mắt tràn ngập tình ý, nồng nặc như muốn tràn ra.

Tôi cảm thấy Tạ Sơ như một viên kẹo thuộc về tôi, hương đường ngọt ngào cậu ấy giấu kín tràn ra như vỡ đê sau vết cắn của tôi, vị ngọt khiến trái tim tôi run rẩy.

Trong đôi mắt cậu ấy, tôi như không chịu nổi, vành tai nóng lên, tôi dùng tay che mắt cậu ấy lại, tôi muốn cậu ấy đừng nhìn tôi nữa, nhìn nữa, tôi sẽ không biết mình nên làm gì và không nên làm gì.

Mà lúc tôi che mắt cậu ấy lại, Tạ Sơ kéo áo sơ mi của tôi, dùng tay xoa nắn phần bụng của tôi, cậu ấy chủ động như đang ra một tín hiệu, tôi lập tức trở nên kích động.

Tiếng hôn ướt át, tràn ngập ham muốn, tôi cuốn lấy đầu lưỡi cậu ấy, dẫn dắt quyến rũ, hô hấp dồn dập, tôi lại bị xoay người áp xuống dưới. Tôi rất phối hợp cởi quần áo của mình ra, còn hỗ trợ cởi cả quần áo của Tạ Sơ.

Ai biết Tạ Sơ vẫn giữ được chút tỉnh táo, cậu ấy giương đôi môi bị tôi hôn sưng lên, cầm lấy tay tôi: “Đây là phòng làm việc!”

Tôi nghĩ nghĩ, nhìn cậu ấy có vẻ muốn nhặt quần áo lên khôi phục vẻ ngoài nghiêm chỉnh, tôi không khỏi vươn người ghé vào tai cậu ấy nói một câu.

Tôi nói tôi muốn, tôi muốn làm một nháy với Tạ Sơ ngay trên bàn làm việc.

Tạ Sơ lập tức ngậm miệng, đáy mắt sậm dần. Tôi biết cậu ấy lung lay, vì thế tôi lại nắm lấy cà vạt của cậu ấy kéo mạnh xuống.

Quần áo dần rơi xuống, bọn tôi lảo đảo đi tới trước bàn làm việc.

Tôi đẩy tung tài liệu xuống đất, may mà trong phòng làm việc có lót thảm, tài liệu rơi xuống chỉ tạo ra tiếng vang rất nhỏ.

Một khi Tạ Sơ đã hạ quyết định thì sẽ vô cùng mạnh mẽ, cậu ấy giữ chặt cổ tôi, đè tôi lên bàn, quần đã bị cởi ra, nhưng cậu ấy lại không cởi quần lót của tôi ra mà lại lần vào từ mép quần, nắm lấy cánh mông tôi xoa nắn.

Cậu ở sau lưng tôi trầm giọng nói: “Em nhớ có lần, em chỉ kéo cái này ra trêu chọc anh một chút, còn chưa đi vào.”

Tôi nghe thấy trong giọng nói của cậu ấy mang theo chút tiếc nuối mơ hồ thì lập tức biết cậu ấy muốn làm gì.

Nhưng cảm giác được dương v*t của cậu ấy đang vận sức áp lên mông tôi, tôi cũng căng thẳng.

Nếu cậu ấy đi thẳng vào như vậy, chiều nay tôi cũng khỏi cần làm việc luôn!

Vì vậy tôi giãy giụa, gấp gáp nắm lấy dương v*t phía trước: “Đừng vào, còn chưa bôi trơn.”

Vật kia của Tạ Sơ nằm ngay trên quần lót của tôi trượt lên trượt xuống, khi thì chui vào, khi thì đẩy vào mông tôi, như hoàn toàn không nghe thấy tôi nói gì vậy.

Tôi còn muốn khuyên nữa, Tạ Sơ lại giữ chặt bàn tay đang nắm chặt dương v*t của tôi, đặt lên bàn, tôi nghe thấy cậu ấy nói: “Chõ này của anh, chỉ có em được chạm vào.”

Tôi còn chưa kịp phản bác đã nghe thấy xoẹt một tiếng.

Cậu ấy thẳng tay xé quần lót của tôi ra, còn dùng dương v*t ấm áp chen vào khe mông tôi.

Tôi cảm giác được cấu ấy liên tục dùng phần quy đầu liếm lên cửa huyệt: “Em để anh bắn ra, dùng tinh dịch làm trơn một chút.”

Chỉ khi nào thật sự làm, Tạ Sơ mới như biến thành người khác, hoàn toàn không nghe tôi nói gì.

Đúng như dự đoán, cậu ấy áp lên lưng tôi, giọng khàn khàn: “Ướt mất.”

“…”

“Anh nói thêm mấy lần nữa đi, anh, em muốn nghe.”

“Cái gì? Ông xã?”

“Không, nói anh thích em.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi