SẮC DỤ - HOÀNH TÂN KHAI TỎA VƯƠNG

Edit: annhie

Beta: Đậu Xanh

Hết đại hội thể thao là đến kì nghỉ Quốc khánh, thái độ của Lục Hoàn Thần rất lạ, không những không rủ cô đi chơi mà gần đây hai người liên hệ cũng rất ít, mỗi ngày chỉ gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho cô.

Phó Hi nghĩ người đàn ông này chắc đến thời mãn kinh, vừa vặn thành phố bên cạnh mở một khu vui chơi mới, cô liền lên kế hoạch với Bạch Đồng để đi chơi vài ngày.

Chuẩn bị vào thu, thời tiết phía Nam biến đổi không ngừng.

Một ngày trước khi trở về, ở đó có gió mùa thu thổi mạnh, Phó Hi và Bạch Đồng mải mê chơi đùa nên không quan tâm, vẫn đi chơi rất nhiều trò mạo hiểm, chơi đến đêm hai người mới biết mệt mà trở về nghỉ ngơi

Quả nhiên hôm sau về đến nhà, Phó Hi bị ốm.

Thân thể Bạch Đồng rất tốt có thể chống chịu được nhưng Phó Hi sinh non, rất dễ bệnh, bây giờ vừa sốt cao lại bị cảm lạnh làm cho kì kinh nguyệt cũng đến sớm hơn, cả người đều mệt mỏi, cô cuộn người nằm trên giường cảm thấy toàn thân khó chịu.

Phó Hi thể hàn, mỗi lần đến tháng đều đau bụng, nghiêm trọng hơn là còn buồn nôn, lúc trước đều phụ thuộc vào thuốc giảm đau. Nhưng hôm nay vừa sốt vừa đến tháng nên không thể dùng hai loại thuốc một lúc, bác sĩ cũng cho thuốc hạ sốt, chườm túi nước ấm ở bụng, chờ đến khi hạ sốt thì tính tiếp.

Trên đường trở về, Phó Hi không ăn gì, nên bây giờ rất đói bụng nhưng bây giờ cô ăn gì cũng nôn, đến cả nước đường đỏ cũng không uống được, Bạch Đồng không biết làm thế nào chỉ có thể ra ban công gọi cho Lục Hoàn Thần.

“Hả? Bạch Đồng? Chuyện gì?” Giọng nói lười biếng của đối phương truyền đến, nghe âm thanh bên cạnh vô cùng huyên náo.

“Còn hả cái quỷ gì, con mẹ nó, vợ anh sắp đau chết ở trên giường rồi, mau đến đây cho tôi!” Thấy bộ dáng đang khó chịu của Phó Hi, trong lòng Bạch Đồng đầy buồn bực, nhịn không được mà bộc phát.

Đối phương im lặng một lúc, tạp âm giảm bớt, ngữ khí nôn nóng: “Hi Hi xảy ra chuyện gì? Bây giờ hai người đang ở đâu?”

“Ở nhà cô ấy, cô ấy đang khóc đây này, tốt nhất anh đến đây nhanh lên.”


Lục Hoàn Thần nghe vậy, vứt gậy đánh golf vội chạy ra ngoài, bộ dáng vội vàng như gặp phải chuyện gì khủng khiếp lắm vậy.

“Thần ca sao vậy, đột nhiên sao lại đi rồi?” Có người không biết nguyên nhân tại sao liền hỏi.

“Hừ, không phải nói lạt mềm buộc chặt sao, không thể suốt ngày sủng người ta, tiểu tử Lục Hoàn Thần này không được rồi, mới được vài ngày đã đầu hàng.” Mạnh Vũ ôm bạn gái, hận không rèn sắt không thành thép, lắc lắc đầu sau đó lại hét to: “Tới tới, chúng ta tiếp tục chơi, ai chơi thắng tôi, tôi sẽ đưa mỹ nữ cho.”

Những người khác lập tức hùa theo, không khí lại được khôi phục như lúc trước.

Lục Hoàn Thần một đường chạy như bay đến, suýt vượt cả đèn đỏ, trong lòng hối hận không thôi, sao lại nghe theo Mạnh Vũ chứ, làm hại Phó Hi khóc rồi!!

Anh vội vàng đến Phó gia, người giúp việc đều biết anh nên không ai ngăn cản, Lục Hoàn Thần lên lầu thấy Bạch Đồng vẻ mặt nghiêm trọng đứng ở của hút thuốc.

“Hi Hi khóc thật sao?”

Bạch Đồng nhìn anh một cái, ngữ khí trào phúng học được từ Phó Hi: “Tin thật sao, anh cũng quá ngu ngốc rồi, có khi anh chết Phó Hi còn không khóc.”

Cô nàng hất cằm về phía phòng ngủ: “Hôm qua đi chơi, thời tiết lạnh, bây giờ đang sốt cao rồi còn đau bụng kinh, anh vào chăm sóc cô ấy đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi