SAI ĐƯỜNG

“Thượng tá Reid.” Một chàng trai xinh đẹp chồm tới, tay cầm một ly hồ Leman xanh lam, toát lên một màu xanh đen kỳ dị quyến rũ dưới ánh đèn mờ ảo của quán bar.

“Tôi không còn là thượng tá nữa, Arnold.” Reid ghé vào tai cậu thổi một hơi, trêu chọc vuốt ve vành tai đỏ ửng.

“Nhưng, mọi người đều biết. Thượng tá Reid hiện đang làm việc trong Bộ Phòng vệ Đặc biệt của Đế quốc.” Chàng trai không né tránh, đưa chiếc cổ mỏng manh của mình lên môi người đàn ông, nơi có tuyến thể nhạy cảm nhất.

Reid cười khúc khích, vuốt ve cổ mềm mại mịn màng, dưới đầu ngón tay hơi thô ráp, khẽ run rẩy.

“Thượng tá Reid…” Đôi mắt chàng trai gợn ánh nước, tin tức tố bắt đầu khuếch tán, có mùi của cây xô thơm. Reid cười nhạt hôn lên cổ người kia, vòng qua eo thon của chàng trai. Đột nhiên, động tác hắn dừng lại.

Arnold cảm thấy cánh tay trên eo đột nhiên cứng đờ, bối rối ngẩng đầu lên. Bên kia rút người lạnh lùng đứng sang một bên.

“Thượng tá, có chuyện gì sao?” Arnold nhẹ giọng hỏi, vòng eo vẫn có chút nhũn ra, nhưng đối phương không có bước tới ôm lấy cậu.

“Arnold, tóc của cậu…” Reid lơ đãng liếc nhìn trên mặt đất, quán bar vừa rồi còn sáng mờ, mà bây giờ, dưới ngọn đèn đường rực rỡ của Đại lộ Goodnor, mái tóc vàng của thiếu niên khẽ rủ xuống tai.

“Vâng, màu này gần đây đang rất mốt.” Arnold vuốt tóc.

“Màu thịnh hành sao?” Reid lặp lại, trong mắt như có chút mê mang. Hắn có phải uống quá nhiều rồi không? Arnold nghiêng người về phía trước, mặc kệ nói thế nào, Reid cũng là một người tình hoàn hảo.

Lại thình lình bị đẩy ra, tiếp theo là tin tức tố alpha bao trùm tức giận, hương vị lạnh lẽo có chút vị thuốc lá.

“Được rồi, Arnold, cậu về trước đi.” Reid sửng sốt một chút, hắn không biết cơn tức giận này đến từ đâu.

“Được, thượng tá Reid.” Quan hệ với một alpha đang lơ lửng trên bờ vực giận dữ không phải là một ý kiến ​​hay. Arnold nhanh chóng gọi xe và rời đi trước.

Đêm trên Đại lộ Goodnor thật rạng rỡ và sống động.

Reid không nói nên lời đi xuống phố, lo lắng không thể giải thích được, không thể tìm ra nguồn gốc tin tức tố khiến mình lo lắng, càng làm hắn bận tâm hơn.

Biển quảng cáo điện tử Gabriel lớn và sáng sủa, cửa hàng đứng đầu trên Đại lộ Goodnor rất bắt mắt. Là nhà sản xuất nước hoa tin tức tố lớn nhất hành tinh, hầu như tất cả các loại tin tức tố có sẵn đều bị thu trong đó.

Trên tấm kính khổng lồ, vài ngôi sao điện ảnh nổi tiếng lần lượt lăn ra. Tràn ngập tính ám chỉ, hãy đưa tin tức tố vào tuyến thể của mình.

“Để hắn hoàn toàn thuộc về bạn.” Đoạn quảng cáo phát ra từ những giọng nói khác nhau, khàn khàn, nữ tính, quyến rũ, trầm ấm, tác động đến dây thần kinh của Reid sau khi bị tê liệt bởi Vodka.

Để hắn hoàn toàn thuộc về tôi sao?

Tấm áp phích cuối cùng là một ca sĩ nổi tiếng, khuôn mặt trẻ tuổi, mái tóc vàng bắt mắt, thậm chí đôi mắt đó cũng là màu xanh lam.

Quả nhiên, rất thịnh hành.

Bên dưới là dòng chữ in nhỏ, Omega-36, kết hợp với Ruhr, mang đến cho bạn trải nghiệm đỉnh cao.

Loại quảng cáo tẩy não này cực kỳ hiệu quả.

Reid bàng hoàng, khi phản ứng lại, hắn đã ở trong sảnh sạch sẽ của Gabriel.

“Tiên sinh, ngài cần nước hoa tin tức tố sao ạ.” Người hướng dẫn viên mua hàng hỏi với một nụ cười chuyên nghiệp: “Ngài là gì ạ? Alpha? Là tự dùng, hay cho bạn lữ dùng?”

Người hướng dẫn viên một bên dò hỏi một bên dẫn đường Reid bước vào trong, vì phòng ngừa tin tức tố quấy nhiễu, cửa hàng của Gabriel đã thiết lập nhiều phòng thử nghiệm có thể cách ly tin tức tố quấy nhiễu.

Chiếc áo sơ mi đen tôn lên múi cơ hơi mỏng của người đàn ông, không hề phản cảm mà lại tràn đầy sức mạnh, bạn lữ chắc hẳn rất dễ chịu. Cô khẽ thở dài, lấy chai nước hoa Omega-36 mới từ cảng đón. Nói với người quản lý: “Ruhr thực sự rất nổi tiếng, tháng này, doanh số bán hàng vào ngày 36 rất cao.”

Người quản lý cười nói: “Ruhr được chọn là omega lý tưởng nhất trong tâm trí alpha.” Cô liếc nhìn cô hướng dẫn mua sắm đang khéo léo đặt bao bì lụa của Gabriel lên lọ nước hoa: “Chờ lát nữa tôi sẽ đưa cho vị tiên sinh kia.”

“Vâng, quản lý.”

“Thượng tá Reid, nước hoa của ngài đây.” Reid gật đầu, đưa tay nhận lấy.

Người quản lý hít một hơi chậm rãi hỏi: “Tôi nhớ trước đây thượng tá chưa từng dùng nước hoa?”

“Chúng ta quen nhau sao?” Reid khẽ cau mày, cố gắng nhận ra cô là bạn giường nào với cách trang điểm tinh tế của người quản lý, nhưng rõ ràng là vô ích.

Người quản lý không hề đáp lời, chỉ mỉm cười: “Ruhr rất được hoan nghênh.”

Reid gật đầu, không đáp lại, xoay người rời đi.

Quả nhiên không nhớ rõ, người quản lý lắc đầu, nhìn bóng lưng đĩnh bạt của người đàn ông dần biến mất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi