SÂN HUẤN LUYỆN ĐIÊN ÁI LỤC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Thật sự?"

Đầu héo rũ Minh Lãng lập tức ngẩng lên, song mâu nhảy nhót tiểu hoa, sáng lấp lánh đối Cảnh Tuyên Văn lóe a lóe, vội vàng muốn xác nhận:

"Cảnh giáo luyện, ý của anh là......?!"

"Em cảm thấy thế nào?"

Cảnh Tuyên Văn hỏi ngược lại, giọng nói mang theo ý cười nhẹ nhàng. Hắn tay phải thăm tiến cổ áo tiểu nam sinh, hăng hái ở ngực cậu nhéo hai cái. Nơi đó bao trùm một tầng cơ ngự chơi mỏng, vân da tinh tế đều đều, xúc cảm hảo nói không nên lời.

Minh Lãng kích động đến trái tim thình thịch loạn nhảy, ngực nóng hầm hập lại về phía trước tiếp cận, dán lòng bàn tay Cảnh Tuyên Văn. Hàng năm nắm vợt, trên tay dài ra vết chai ôn hòa lại thô ráp, ma sát làn da cảm giác tựa như một trận điện lưu thật nhỏ đánh qua nhũ thịt, làm tiểu nam sinh phát ra rên rỉ khó ức chế.

Hai đại đầu v* khát vọng bị Cảnh Tuyên Văn nắm, còn phấn khởi mà nẩy lên, thịt tiêm trên quầng vú, đem áo thun mềm mỏng căng ra hai viên tròn tròn nổi lên.

"Giáo luyện...... Sờ sờ em ân...... Xoa tao đầu v*......"

Minh Lãng cơ khát thỉnh cầu, cánh tay câu trên cổ Cảnh Tuyên Văn, lung tung đong đưa eo nhỏ. Thấy nam nhân không có cự tuyệt, càng thêm mà nâng lên hai chân kẹp lấy thân thể hắn. Đùi trong chặt chẽ dán sát vào hông nam nhân cường tráng rắn chắc.

"Không được, hiện tại quá muộn," Cảnh Tuyên Văn lại từ áo thun thu hồi tay, đánh gãy Minh Lãng, "Đừng lộn xộn, Tiểu Minh đồng học. Tôi đưa em về nhà."

Nói, Cảnh Tuyên Văn từ ba lô lấy ra một cái khăn tắm to, màu nâu, lông xù xù, đặt trên hạ thân. Minh Lãng trần trụi Bởi vì tiểu nam sinh một chút cũng không phối hợp, khăn tắm miễn cưỡng mới có thể che khuất mông tròn, cũng ở rãnh mông đánh một cái kết nho nhỏ.

"Không muộn......" Minh Lãng bất mãn phản đối.

"Thật là gấp gáp Tiểu Minh. Bên ngoài trời đều sắp sáng, lại ở chỗ này làm một lần, vạn nhất đụng người tới sớm huấn luyện làm sao bây giờ?"

Cảnh Tuyên Văn cười lắc lắc đầu, vừa đứng dậy vừa dùng hai tay phân biệt vớt Minh Lãng, không khỏi phân trần ôm cậu lên, nhắc nhở, "Đi rồi, ôm chặt tôi."

"A!......"

Trọng tâm Minh Lãng thân thể trầm xuống, sợ tới mức nhanh ôm chặt cánh tay, sợ hãi ra tiếng.

Cảnh Tuyên Văn nâng mông tiểu nam sinh, bình tĩnh ôm cậu đi ra sân huấn luyện. Tiểu nam sinh động dục mở hai đùi ra, dương v*t đỉnh ở cơ bụng ấm áp của Cảnh Tuyên Văn. Đỉnh chóp róc rách chảy ra chất nhầy làm ướt quần áo nam nhân. Đáy chậu yếu ớt vừa lúc dán nam nhân thắt lưng kim loại, tại đường đi xóc nảy bị ma sát đến đỏ bừng. Hai luồng mông thịt tròn vo nhịn không được từ trên xuống dưới cọ nam nhân không ngừng vặn vẹo.

"Thật không ngoan," Cảnh Tuyên Văn bị cậu không ngừng trêu chọc, đi chưa được mấy bước, đại côn th*t dưới thân cũng hưng phấn cương cứng, nặng nề nói, "Chờ lát nữa phải trừng phạt em."

"Cảnh giáo luyện...... Ô ô......"

Quy đầu cứng rắn cách quần chọc đến giữa kẽ mông Minh Lãng, ánh mắt cậu dần dần mê ly, nhục huyệt tao ngứa, dâm thuỷ kích động, hai đùi mềm như bông đều câu không nổi eo giáo luyện, môi khẽ nhếch, "Mau tới trừng phạt em, nha ân......"

Bên ngoài gió đêm không nhanh không chậm thổi mạnh, thổi mở khăn tắm lỏng lẻo, phất ở trên mông thịt đầy đặn, làm Minh Lãng càng khó nhịn co rút tiểu huyệt, làm cho nộn bích dây dưa xoắn chặt, muốn giảm bớt tình dục muốn ngừng nhưng không được.

Cảnh Tuyên Văn cố ý như tản bộ chậm rãi đi, còn ý xấu dùng cự căn gắng gượng từng cái hướng về phía trước chống nhục huyệt, tra tấn đến Minh Lãng khóe mắt ướt át, toàn bộ trọng lượng đều dựa vào trên người Cảnh Tuyên Văn. Chờ bọn họ rốt cuộc đi vào gara, đi vào một chiếc xe khoa trương cũ kỹ, Minh Lãng đã sớm mềm mại ngã xuống trong ngực nam nhân, nơi nào còn có sức lực lại đứng lên.

Đó là chiếc Ford Mustang những năm 70 của thế kỷ 20, sơn màu hồng phấn đã đến có chút loang lổ, tuổi tác đã cao nó hiển nhiên đã không thuộc về đường phố hiện đại, nhưng không biết nguyên nhân gì, Cảnh Tuyên Văn vẫn kiên trì dùng nó thay đi bộ.

"Tiểu Minh đồng học, lên xe."

Cảnh Tuyên Văn đưa ra một bàn tay giúp Minh Lãng mở cửa xe, Minh Lãng trong lòng mơ hồ có chút kích động, gấp không chờ nổi muốn ngồi vào xe Cảnh giáo luyện đi, nháy mắt, lại thấy ghế phụ trống trải.

"Xin lỗi," Cảnh Tuyên Văn phong khinh vân đạm(mây gió điềm nhiên~), "Mấy ngày trước xe hư, tôi kêu người hủy đi. Ủy khuất em một chút, ngồi dưới đất."

Nói xong, Cảnh Tuyên Văn cong hạ thân, đem Minh Lãng đặt vào trong xe.

"Từ từ!"

Tay Minh Lãng nắm càng chặt, dẩu môi hồng nhuận, hướng nam nhân muốn một cái hôn. Nhưng Cảnh Tuyên Văn lại vô tình cự tuyệt, né tránh tiểu nam sinh dâng môi, hai tay đem khăn tắm mềm mại lót trong xe, sau đó thả Minh Lãng vào.

"Về sau, đây là chỗ ngồi của riêng em, Tiểu Minh đồng học."

Minh Lãng xếp chân ngồi dưới đất, đầu vừa lúc so đáy kính chắn gió cao một chút, hơi một cúi đầu liền thấy được đồ vật đối diện mình. Chỉ thấy từ dưới chân lộ ra một cây bổng kim loại, âm lãnh phiếm hàn quang, mà đỉnh —— cư nhiên một dương v*t giả thô tráng màu đen.

Tiểu nam sinh thân thể rụt thành một đoàn, trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm khí cụ trước người, thanh âm bất ổn hỏi nam nhân từ bên kia cửa xe đi lên:

"Đây là...... Cái gì?"

"Đạo cụ dùng để trừng phạt em nha." Cảnh Tuyên Văn nghiêng thân tới, mỉm cười giải thích, "Lúc nãy không phải nói muốn sao?"

"Tôi không ——"

Minh Lãng há miệng thở dốc, mặt không biết vì xấu hổ hay là tức giận, trướng đến đỏ bừng. Tiểu huyệt dâm đãng mẫn cảm lại không tự chủ hư không lên, nước sốt giàn giụa tràn ra huyệt khẩu, thấm ướt khăn tắm, thịt hành phía trước ngẩng đầu vạch trần ý nghĩ nội tâm cậu lúc này.

"Em nhìn xem, đều như vậy, còn muốn nói không đâu."

Cảnh Tuyên Văn nhìn thoáng qua cự căn giả thật dài, duỗi tay búng quy đầu tiểu nam sinh giơ lên thật cao.

"Ngoan, chính mình mở mông ra, để nó thay tôi hảo hảo phạt em."

- -----------------

Xe Ford Mustang những năm 70 của thế kỷ 20 hay thế hệ 1 được mệnh danh là "Ngựa hoang" ra đời ở Mỹ.







Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi