SÁT THẦN CHÍ TÔN

Giang Trần hiện tại cũng đang hoài nghi, kiếp trước hắn chuyển sinh tới đây, vậy thì nơi này rốt cuộc cách kiếp trước của hắn bao nhiêu năm? Có cùng ngọn nguồn hay không?

Những nghi vấn này Giang Trần không thể nào tìm ra được đáp án cho mình.

- Ài, những thứ này còn quá xa. Hôm nay ngay cả Thánh Cảnh ta còn chưa tới, nói tới những chuyện này cũng quá nóng vội a. Tu luyện... Tiếp tục tu luyện. Chỉ có thực lực không ngừng tăng lên thì mới có thể đào móc ra vô số tin tức và tư liệu có tác dụng khác...

Sau khi Giang Trần nghĩ vậy trong đầu, hắn lần nữa ném những câu hỏi kia ra sau đầu, lần nữa tiến vào trong trạng thái tu luyện vong ngã.

Không thể không nói, phương thức tu luyện luyện hóa Long Tinh cực kỳ xa xỉ, nhưng mà lại cực kỳ hữu dụng.

Ba tháng sau Giang Trần thuận lợi đột phá Nguyên Cảnh cửu trọng.

- Ồ? Còn có một năm lẻ ba tháng nữa Vạn Tượng đại điển mới diễn ra. Không biết tình huống hiện tại của Đan Kiền cung thế nào rồi.

Sau khi củng cố cảnh giới Nguyên Cảnh cửu trọng, Giang Trần rốt cuộc lại có được một ít thời gian nhàn hạ.

Hắn đã quyết định, sau khi tu luyện mười ngày nửa tháng sẽ bắt đầu trùng kích đạo trận pháp thứ ba.

Chỉ cần đạo trận pháp thứ ba bị phá vỡ là hắn có thể tiến vào trong ngọn tháp truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái.

Tuy rằng trong tháp truyền thừa còn rất nhiều khảo nghiệm, nhưng ít ra cũng cách con đường đi ra ngoài cực kỳ gần.


- Nguyên Cảnh cửu trojgn, trùng kích đạo trận pháp thứ ba. Thánh Cảnh nhất trọng, toàn lực trùng kích tháp truyền thừa.

Giang Trần đã sớm định ra mục tiêu cho mình.

Căn cứ vào ghi chép của chủ nhân nơi này, chỉ cần thông qua khảo nghiệm của tháp truyền thừa là có thể đạt được truyền thừa bên trong tháp truyền thừa, từ đó trở thành người thừa kế của Đan Tiêu cổ phái.

Nói như vậy hắn đã có tư cách khống chế cơ hồ tất cả các trận pháp che dấu trong Đan Tiêu cổ phái.

Cơ hồ tất cả trận pháp trong Đan Tiêu cổ phái đều có chỗ then chốt.

Chỉ cần khống chế đầu mối then chốt của tất cả thì sẽ triệt để trở thành chủ nhân mới của cấm địa Đan TIêu cổ phái.

Một khi trở thành chủ nhân mới đương nhiên là có thể ra vào tự nhiên.

- Tiếp tục cố gắng.

Giang Trần hít sâu một hơi, lại một lần nữa cố gắng tu luyện.

Cũng may người này là Giang Trần, hắn có ngộ tính siêu cường, hơn nữa có trí nhớ và tri thức kiếp trước khiến cho phương diện lý giải trận pháp Đan Tiêu cổ phái của hắn căn bản không tồn tại bất kỳ chướng ngại vật nào.

Dù sao tuy rằng Đan Tiêu cổ phái mạnh, thế nhưng cuối cùng so ra vẫn kém Chư Thiên giới của Giang Trần kiếp trước.

Hệ thống tri thức kiếp trước của Giang Trần viễn siêu Đan Tiêu cổ phái rất nhiều.

Cho nên lúc Giang Trần lĩnh ngộ trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, không có gặp bất luận sự khó khăn nào. Mặc dù ngẫu nhiên có chút vướng mắc, thế nhưng hắn căn bản không cần tìm hiểu, chỉ cần hơi suy nghĩ một lát là có thể hiểu thông đạo lý bên trong.

Có ưu thế này khiến cho Giang Trần giống như cá gặp nước.

Nếu như đổi lại là bất luận một người trẻ tuổi nào bên trong Thần Uyên đại lục, cho dù là ném thiên tài mạnh nhất Bát vực vào bên trong, muốn triệt để nắm vững truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, cho dù không cần một trăm năm thì ít cũng cần ba tới năm mươi năm.

Mà hết lần này tới lần khác Giang Trần lại có tư cách hoàn thành trong vòng ba năm.

Bởi vì hệ thống tri thức của hắn cường đại, đứng ở độ cao rất cao.

Thử nghĩ xem, giống như tầm mắt của một vị phong hào Đại Đế khiến cho hắn lĩnh ngộ công pháp cấp bậc Thánh Cảnh tự nhiên không tồn tại bất kỳ độ khó nào.


Mà nếu như ném cho cường giả Nhất Nguyên Cảnh đi lĩnh ngộ công pháp Thánh Cảnh, vậy thì độ khó tự nhiên vô cùng lớn.

Giang Trần ở kiếp này tài nguyên tu luyện kém hơn những thiên tài đỉnh cấp kia, điều kiện thân thể và trụ cột từ nhỏ kém hơn những thiên tài đỉnh cấp kia.

Nhưng hắn có trí nhớ kiếp trước, lại có ưu thế gặp may mắn, đó là thứ mà bất luận thiên tài nào đều không thể sánh vai cùng với hắn.

Gần đây Vạn Tượng Cương Vực cực kỳ náo nhiệt.

Mà tiêu điểm của sự náo nhiệt chính là ở Tam Tinh tông.

Ước chừng ba tháng trước Tam Tinh tông liên tục làm những việc lạ.

Một ngày nào đó, những trưởng lão lánh đời đã bế quan vài thập niên trong Tam Tinh tông bỗng nhiên bị một đạo thiên lôi hàng lâm đuổi giết, thân thể bị đốt cháy thành một đám than.

Không tới mấy ngày, sơn môn Tam Tinh tông bỗng nhiên bị vô số thiên thạch nện xuống, sơn môn bị phá hủy thành vô số mảnh nhỏ.

Càng khoa trương hơn chính là, mấy ngày sau, cao tầng Tam Tinh tông tụ họp ở Tam Tinh điện, kết quả bỗng nhiên từ trên trời có vô số đạo lôi điện đánh xuống, giống như là một cơn mưa to đánh vào trong Tam Tinh đại điện.

Ngay lập tức có một phần ba cao tầng Tam Tinh tông bị lôi kiếp đổi giết.

Tông chủ Chúc Trường Sinh của Tam Tinh tông nếu như không phải nắm bắt thời cơ nhanh, nắm một người trưởng lão bên cạnh ngăn cản thì chỉ sợ cũng bị đuổi giết.

Tiếp đó cơ hồ cách vài ngày sẽ xuất hiện các loại tình huống khác nhau, lôi điện không ngừng hàm lâm, các loại cấm chế trong sơn môn không ngừng bị phá vỡ.

Cao tầng và thiên tài Tam Tinh tông tử vong vô số, nhân số tử vong còn không ngừng gia tăng.


Trong lúc nhất thời mỗi người trong Tam Tinh tông đều cảm thấy bất an, không biết rốt cuộc đã xúc phạm tới vị thần nào, thậm chí còn liên tục xuất hiện thiên địa phán quyết.

Chỉ có ít người tham dự Đan đấu trong Huyễn Ba sơn là hiểu rõ ràng nhất, nhất định là Tam Tinh tông vi phạm thệ ước thiên địa, lọt vào thiên địa phát quyết.

Trong lúc nhất thời cả Tam Tinh tông lòng người bàng hoàng, tràn ngập các loại giả thiết, ngờ vực vô căn cứ, khủng hoảng.

Thậm chí có một ít cự đầu trong tông môn không chịu được bầu không khí này mà lưu lại lệnh bài trong tông môn, từ biệt rời sơn, rời khỏi Tam Tinh tông.

- Tông chủ, ta có một đống tuổi rồi, ở lại tông môn cũng không có tác dụng lớn. Ngươi cho phép ta chào từ biệt a. CHo dù ngươi không cho ta đi, quay đầu đi ta cũng vụng trộm rời đi.

- Tông chủ, rốt cuộc các ngươi có hành động gì vậy? Tam Tinh tông ta đang yên ổn tại sao lại bị thiên địa phán quyết? CÓ phải các người ở trong Huyễn Ba sơn lập thệ ước thiên địa rồi lại không tuân thủ đúng không?

- Đúng vậy, tông chủ, chuyện này các ngươi phải cho mọi người một lời giải thích, nếu không chúng ta vì bảo vệ tính mạng mà từ biệt tông môn. Không còn là thành viên tông môn nữa.

- Đúng vậy a, cứ liên tục đến từng đợt, ai cũng lo lắng hãi hùng như vậy làm sao còn có tâm tư tu luyện? Nói không chừng một ngày nào đó lại bị một đạo lôi kiếp giết chết.

- Đúng vậy, dưới tình huống lo lắng không thôi như vậy ở lại tông môn làm gì? Còn không bằng làm tán tu cho thống khoái a.

Trước mặt Chúc Trường Sinh, trưởng lão tông môn tụ họp lại đến đòi một câu trả lời.

Chúc Trường Sinh và Tham Lang trưởng lão quả thực có nỗi khổ mà không nói nên lời.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi