SÁT THẦN CHÍ TÔN

Giang Trần nháy mắt với Lăng Túc, lại lần nữa tách ra.

Không phải Giang Trần tuyệt tình, lúc này quả thực không tiện tiếp xúc quá nhiều. Nếu không một khi hành tung bại lộ, sẽ liên lụy tới phụ tử Lăng Túc.

Ngay lúc này chung quanh có vô số đệ tử tông môn tuôn ra, có người kêu lên:

- Tất cả tán tu, không được rời khỏi, toàn bộ vào thành cho ta. Sau khi tiếp nhận kiểm tra thì mới có thể rời khỏi. Người không tuân lệnh, giết.

Bất Diệt Thiên Đô hiện tại muốn tiến hành phong tỏa toàn diện.

Bên ngoài bị phong tỏa toàn diện, đám tán tu cơ hồ đều tụ tập trong phạm vi mười dặm của thành đông, dưới sự phong tỏa của Bất Diệt Thiên Đô, căn bản không có bất kỳ cơ hội đào tẩu nào.

Trong vô số tiếng phàn nàn, cơ hồ tất cả tán tu, bất kể là nguyện ý hay không đều bị dồn về phía Thái A thành.

Phụ tử Lăng Túc cũng không thoát, cũng bị dồn về phía Thái A thành.

Nhưng mà phụ tử bọn họ tuổi tác không đồng đều, một người thân lại là nữ tử, rất dễ dàng loại trừ mối hoài nghi. Giang Trần cũng không cần phải lo lắng thay cho bọn họ.

Sau khi trở lại Thái A thành, phòng ngự bên trong Thái A thành rõ ràng đã nghiêm hơn rất nhiều. Bên ngoài dễ dàng tiến vào, sau khi đi vào mà muốn ra ngoài phải trải qua vô số tầng kiểm tra.

Người Bất Diệt Thiên Đô hiển nhiên không có buông tha việc tìm kiếm Giang Trần.


Nhất là trải qua trò khôi hài vừa rồi, Cung Vô Cực càng thêm khẳng định, Giang Trần nhất định đã tiến vào Thái A thành.

Hơn nữa vô cùng có khả năng ở trong đội ngũ hơn ngàn tán tu vừa rồi.

Bằng không mà nói, tại sao lại xuất hiện cỗ tin tức giả kia trùng hợp tới như vậy?

Tin tức giả kia hiển nhiên là yểm hộ cho Giang Trần, muốn thừa dịp hỗn loạn giúp cho Giang Trần rời đi.

Cho nên sau khi trải qua chuyện này, kiểm tra càng thêm nghiêm ngặt.

Lúc kiểm tra, phía trước lại có một hồi bạo động, sau đó có tiếng chửi phẫn nộ vang vọng:

- Bất Diệt Thiên Đô làm việc, người không có phận sự cút sang một bên.

Lập tức có một đạo thanh âm nam không ra nam, nữ không ra nữ vang vọng:

- Chậc chậc, nếu như nhớ không nhầm, đây không phải là địa bàn của Bất Diệt Thiên Đô các ngươi a? Sao nào? Người Cửu Dương Thiên Tông chúng ta ở nơi này, hẳn còn phải được người Bất Diệt Thiên Đô các ngươi cho phép sao?

Cửu Dương Thiên Tông?

Đám người tán tu lại bạo động một hồi, đều bị cảnh vừa mới xảy ra làm cho ngây người.

Tông môn nhất phẩm ở trong Kiếm Điền trung vực đã vô cùng đáng sợ. Thế nhưng đồng thời có hai tông môn nhất phẩm đồng thời xuất hiện, chuyện này càng thêm ly kỳ.

Giang Trần ở trong đám người, nhìn thấy song phương xung đột, trong lòng cả kinh, chậm rãi đi về phía xa, mặt không đổi sắc quan sát tình hình.

Nhân số đang xung đột của song phương có không ít.

Không ngờ lại có khoảng chừng mấy trăm tên đệ tử Cửu Dương Thiên Tông, cũng có trên trăm tên đệ tử Bất Diệt Thiên Đô. Tất cả đều đứng ở một bên, giống như hai con trâu đực đang lăm le nhau, tạo thành thế giằng co.

- Người Cửu Dương Thiên Tông cũng tới?

Giang Trần ngoài kinh ngạc ra lại có chút vui vẻ. Hắn biết rõ người Cửu Dương Thiên Tông tới đây hơn phân nửa cũng có quan hệ với hắn.

Chỉ là chuyện cho tới nước này, trên người hắn giống như đã có đầy rận, có thêm cũng không sao. Đắc tội một Bất Diệt Thiên Đô cũng là đắc tội, tăng thêm một Cửu Dương Thiên Tông cũng không có gì.

Dù sao thù với Cửu Dương Thiên Tông sớm muộn cũng đã kết.


Nhưng mà nhìn thấy tư thế như nước với lửa của Cửu Dương Thiên Tông và Bất Diệt Thiên Đô, trong lòng Giang Trần khẽ động. Giữ hai tông môn nhất phẩm này xem ra cũng không phải hòa hợp êm thấm, thậm chí còn có xu thế không đội trời chung.

Giang Trần cẩn thận nghĩ lại lập tức hiểu ra.

Hai tông môn này năm đó hợp tác đuổi giết Phi Vũ đại đế, tuy rằng quan hệ giữa đôi bên là hợp tác, thế nhưng còn có một quan hệ đó chính là cạnh tranh.

Vì truyền thừa của cường giả Thiên Vị thượng cổ, hai tông môn nhất phẩm xé rách da mặt, chuyện này cũng không tính gì là kỳ lạ.

Xem điệu bộ của bọn họ, Cửu Dương Thiên Tông hiển nhiên cố ý đến đây gây khó dễ cho Bất Diệt Thiên Đô. Trong lúc nhất thời Giang Trần còn âm thầm cổ vũ cho bọn chúng.

- Chó cắn chó, miệng đầy lông. Tốt nhất cắn hung một chút, hung dữ thêm một chút.

Hai tông này, Giang Trần đều không có bất kỳ một chút hảo cảm nào. Trái lại hắn còn chán ghét vô cùng, còn có hận ý ngập trời.

Bất Diệt Thiên Đô tuy rằng âm hiểm, thế nhưng Cửu Dương Thiên Tông cũng không phải thứ tốt lành gì. Ngọc tỷ truyền quốc cùng Long ấn trấn quốc chính là tin tức giả mà Cửu Dương Thiên Tông truyền ra. Một chiêu này tuy rằng chỉ đơn giản là muốn khiến cho Xích Đỉnh trung vực đối phó với Vạn Tượng Cương Vực. Nói trắng ra chỉ là mượn đao giết người.

Chỉ là Bất Diệt Thiên Đô còn âm hiểm hơn, bọn họ tương kế tựu kế, sớm đem XÍch Đỉnh trung vực nắm vào trong tay. Như vậy, Bất Diệt Thiên Đô dùng quân cờ này khống chế thế cục.

Sự tình trong Vạn Tượng Cương Vực, Cửu Dương Thiên Tông không nhúng tay vào được.

Cung Vô Cực nghe thấy bên kia nháo sự, hắn bước lên, lạnh lùng nhìn về phía Cửu Dương Thiên Tông nói:

- Sao nào? Cửu Dương Thiên Tông các ngươi hoành hành bá đạo, còn muốn giương oai trên địa bàn của người khác sao?

Một gã cường giả Hoàng cảnh trung kỳ của Cửu Dương Thiên Tông cũng đi lên phía trước, cười ha hả nói:

- Cung pháp vương, lời này ta không hiểu. Cái gì mà Cửu Dương Thiên Tông hoành hành bá đạo? Bất Diệt Thiên Đô các ngươi chẳng lẽ là thiện nam tín nữ sao? Nếu như nhớ không nhầm, người đi Vạn Tượng Cương Vực giương oai là các ngươi a. Lại nói, đây là Kiếm Điển trung vực, cũng không phải địa bàn của Bất Diệt Thiên Đô các ngươi a. Tại sao Cửu Dương Thiên Tông chúng ta không thể tới?


Lời này ẩn chứa đao kiếm, hiển nhiên không nể mặt Cung Vô Cực một chút nào. Ngược lại còn châm chọc Bất Diệt Thiên Đô hắn đi Vạn Tượng Cương Vực giương oai, cuối cùng ngay cả cháu trai yêu quý nhất cũng mất mạng.

Cung Vô Cực nghe vậy sắc mặt trầm xuống, khuôn mặt tím lại, nhìn tên cường giả của Cửu Dương Thiên Tông kia nói:

- Hác trưởng lão, ngươi quyết định xé rách da mặt sao?

Hác trưởng lão kia cười nói:

- Cung Vô Cực, ngươi không cần phải nói nhiều. Cửu Dương Thiên Tông chúng ta cũng truy tung cừu địch mà tới đây, cần gì phải nói như vậy.

- Cửu Dương Thiên Tông ngươi truy tung cừu địch nào?

Cung Vô Cực giận dữ hỏi.

- Có mấy đệ tử của Cửu Dương Thiên Tông ta mất tích, manh mối khắp nơi đều hướng về phía Vạn Tượng Cương Vực. HIện tại Vạn Tượng Cương Vực bị các ngươi diệt. Ngay cả một con quỷ cũng không tìm thấy. Nghe nói các ngươi bắt được cung chủ Đan Kiền Cung, còn cố gắng dụ mấy dư nghiệt của Đan Kiền Cung tới. Cho nên vừa vặn chúng ta tới đây bắt thẩm vấn.

Hác trưởng lão kia lạnh nhạt nói:

- Được rồi, những thứ nên nói ta đều nói. Cung pháp vương, Cửu Dương Thiên Tông ta làm việc còn chưa tới phiên Bất Diệt Thiên Đô các ngươi khoa tay múa chân.

Cung Vô Cực vốn định nổi giận, thế nhưng nghe Hác trưởng lão nói vậy, trong lòng lập tức tỉnh táo lại.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi