SÁT THẦN CHÍ TÔN

Lại là một mũi tên!

Hơn nữa mục tiêu phi thường chuẩn xác, thẳng đến chỗ ẩn thân của Giang Trần.

Giống như mặc kim liệt thạch, mũi tên kia như bị chân khí thiêu đốt, khí thế rộng rãi.

Cách nham bích, trực tiếp xuyên thấu tới.

- Lại bị hắn phát hiện?

Giang Trần giật mình, trong nháy mắt, thân hình Giang Trần nhoáng một cái.

Cũng may cách một tầng nham bích, tuy mũi tên này khí thế vô cùng, nhưng xuyên qua nham bích cách trở, tốc độ đã thoáng chậm nửa nhịp.

Chỉ nửa nhịp thời gian này, Giang Trần vừa vặn tránh thoát!

Phốc!

Chân khí cường đại quán thông nham bích, mang theo mũi tên xuyên thấu mà qua, bắn vào trong nham bích đối diện, thẳng tắp không có đuôi tên!

Ông!

Mũi tên này bắn vào nham bích đối diện, phát ra tiếng ông ông ông chói tai, chấn đến mảnh đá bay tán loạn, như là mạng nhện vỡ ra.

- Chân khí thật cường đại!

Giang Trần âm thầm nghiêm nghị, mũi tên này mang theo lực lượng chân khí, tuyệt đối không phải mười mạch Chân khí chân khí đại sư có thể có được.

- Mười một mạch Chân khí đại sư?


Giang Trần càng thêm kinh hãi, Long Đằng Hầu này, vậy mà không tiếc vốn gốc, ngay cả mười một mạch Chân khí đại sư cũng có thể thỉnh động?

Mười một mạch Chân khí đại sư, đây chính là tồn tại cùng mười mạch Chân khí đại sư có bản chất khác nhau.

Ở toàn bộ Đông Phương Vương Quốc, mười một mạch Chân khí đại sư, chỉ sợ sẽ không vượt qua hai mươi!

Không có thời gian cho Giang Trần suy nghĩ, mũi tên phá không, bá đạo vô cùng, như là sao băng hưu, hưu, hưu!

Liên tục ba mũi tên cường đại, hướng nham bích mà Giang Trần che dấu bắn tới.

- Đáng giận, không hổ là mười một mạch Chân khí đại sư, ta có thể phát hiện hắn, hắn cũng có thể phát hiện ta!

Giang Trần đột nhiên phát hiện, ưu thế Thiên Mục Thần Đồng cùng Thuận Phong Chi Nhĩ của mình, ở trước mặt mười một mạch chân khí cường giả, bị triệt tiêu hoàn toàn rồi.

Cũng may Giang Trần lựa chọn địa phương ẩn thân, khắp nơi đều là quái thạch, các loại nham bích cũng có thể ẩn tàng thân hình.

Đối phương muốn bắn trúng hắn, có đôi khi thậm chí không chỉ cần xuyên thấu một đạo nham bích.

Thế nhưng mà, nham bích có thể ngăn cản đối thủ, đồng dạng cũng có thể ngăn cản Giang Trần phản kích.

Trong tay nắm lấy Trọng Vũ Phi Đao, Giang Trần cố gắng khống chế cảm xúc khẩn trương.

Tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, ưu thế liền thể hiện ra rồi. Càng ở trước mắt nguy cơ, cảm xúc của Giang Trần ngược lại càng bình tĩnh.

Ẩn ẩn tầm đó, tiết tấu cảm xúc của Giang Trần, phảng phất cùng những quái thạch này dung làm một thể. Quái thạch bất động, tâm cảnh của hắn cũng bất động.

- Giang Trần, ngươi trốn không thoát đâu!

Trong bóng tối, thanh âm của lão Đại sát thủ kia khàn giọng mà âm trầm, như là Địa Ngục Ác Ma vang lên.

Sát thủ lãnh huyết, như là ác ma truy mệnh, không đơn thuần là thủ đoạn sát nhân, ngay cả thanh âm này, cũng mang theo một loại cảm giác để cho người sởn hết cả gai ốc.

Chỉ là, ở trước mặt《 Bàn Thạch Chi Tâm 》của Giang Trần, loại cảm xúc áp bách này, lại không có hiệu quả gì.

- Hắc hắc, Giang Trần, ta nhìn thấy ngươi rồi. Xem kiếm!

Lại một giọng nói vang lên, lão Nhị sát thủ kia ở dưới mũi tên yểm hộ, đã lấn thân đến cách Giang Trần 20m!

Hưu!

Lại một mũi tên, mang theo chân khí xảo trá, lần nữa oanh hướng chỗ ẩn thân của Giang Trần!

Giang Trần bất đắc dĩ, năng lực tập trung của đối phương, thật sự là mạnh đến tình trạng biến thái. Giang Trần trốn như thế nào, phảng phất đều trốn không thoát tầm bắn của đối phương.

Ngay trong nháy mắt thân hình Giang Trần lại lần nữa di động, lão Nhị đã xông lên, hung hăng một kiếm, đâm về phần bụng Giang Trần.

- Tiểu tử, nhận lấy cái chết!

Một tiếng cười dữ tợn, Kiếm Thế quỷ dị của lão Nhị sát thủ đột nhiên biến đổi.

Lại là một kiếm, đâm tới sườn phải của Giang Trần!


Lão Nhị sát thủ này, am hiểu nhất là cận thân chém giết, kiếm kỹ trong tay, rõ ràng cho thấy từ độc xà công kích nhận được chân lý kiếm pháp.

Mỗi một kiếm, cũng như độc xà công kích, chuẩn xác, xảo trá, hung ác!

Nếu như là chính diện đối kháng, Giang Trần tự hỏi 《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 hoàn toàn có thể địch nổi kiếm kỹ xảo trá này.

Thế nhưng mà, đối phương có hai người, cận thân chém giết nhìn như hung hãn, kỳ thật cũng không quá đáng là vì ngăn chặn Giang Trần hắn. Chính thức uy hiếp trí mạng, là mười một mạch Chân khí đại sư kia!

- Tổ hợp sát thủ thật đáng sợ! Nếu như ta cùng người này dây dưa, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Mũi tên kia công kích, tuyệt đối có thể mài ta đến chết!

Làm sao bây giờ?

Giang Trần không có đường lui, cũng không có thời gian suy nghĩ, trong điện quang hỏa thạch, trong đầu hắn hiện lên một ý niệm cực kỳ lớn mật, thậm chí là mạo hiểm.

Vô danh bảo đao trong tay thẳng tắp bổ ra!

- Xem đao… Phách Lãng nhất thức!

Chín mạch chân khí kéo một đao Thương Hải ngược dòng, trực tiếp chém về phía sát thủ lão Nhị kia.

Dốc hết sức đánh ra Thương Hải Nghịch Lưu Đao, vận dụng đao kỹ đến mức tận cùng!

Một đao này chất phác tự nhiên, nhưng lại để cho kiếm kỹ xảo trá của sát thủ lão Nhị kia lập tức trì trệ!

- Đi!

Giang Trần một đao bức lui sát thủ lão Nhị, quay người liền đi, không có dừng lại một lát.

Sát thủ lão Nhị thấy thế, không khỏi đại hỉ, Giang Trần này rốt cuộc là chưa đủ kinh nghiệm a. Hắn cũng biết, Giang Trần không ham chiến, là e ngại lão Đại công kích.

Thế nhưng mà, Giang Trần xoay người rời đi như vậy, chẳng khác gì là đem phía sau lưng bán cho hắn!

- Tiểu tử, cái này là muốn chết!

Sát thủ lão Nhị quấy kiếm khí, một kiếm lăng lệ ác liệt, như độc xà cắn tới sau lưng Giang Trần!


- Chết cho ta!

Độ cong xảo trá, chân khí đáng sợ, lại lần nữa đánh trúng phía sau lưng Giang Trần!

Thân thể Giang Trần lảo đảo một cái, hướng phía trước phóng đi, cơ hồ bị chân khí cường đại kia xông sắp ngất. Cũng may tốc độ của hắn tăng lên tới cực hạn, tư thế xông về phía trước, cũng có chút hóa giải kiếm uy.

- Lão Đại, ta đánh trúng hắn rồi! Tiểu tử này, hẳn phải chết!

Sát thủ lão Nhị lớn tiếng nói, ngay thời khắc hắn đắc ý, trước mắt lại hiện lên một đạo ánh sáng âm u, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm đáng sợ.

Chỉ là, khoảng cách gần, tốc độ quá nhanh, để cho hắn không kịp làm bất kỳ phản ứng nào.

Phốc!

Trong nháy mắt, ánh sáng kia đã chạm vào cổ họng của hắn!

Trọng Vũ Phi Đao!

Giang Trần liều mạng ăn hắn một kiếm, vì chính là một kích hồi mã thương này!

Một kích này, tuy không phải công kích huyền ảo của《 Toái Nguyệt Phi Đao 》, nhưng lại là công kích trụ cột, uy lực kinh người, vượt cấp sát nhân, để cho người khó lòng phòng bị!

Không thể không nói, Giang Trần đi hiểm chiêu này, cũng là lựa chọn bất đắc dĩ.

Một kích này, phải là người can đảm, chấp hành kiên quyết, năng lực nắm chắc cơ hội tỉ mỉ, kỹ năng phi đao chuẩn xác không sai!

Một đao hoàn mỹ, kết thúc hoàn mỹ.

Đôi mắt sát thủ lão Nhị kia lồi ra, ánh mắt như cá chết trừng lớn, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, che cổ họng, phát ra "Ồ ồ ồ", rốt cuộc nói không nên lời.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi